yêu nhầm kẻ thù

Chương 1: Ngày đầu gặp gỡ – Va chạm định mệnh


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Lục Thanh Vy bước nhanh vào sảnh lớn của tòa nhà Tập đoàn Huy Hoàng, tay ôm chiếc cặp laptop, mắt vẫn dán vào điện thoại để kiểm tra lịch trình. Sảnh đông đúc, mọi người đi lại hối hả, nhưng cô dường như không nhận ra, vội vã bước đi. Một bước hụt khiến cô va mạnh vào một người đàn ông cao lớn, vóc dáng thư sinh nhưng mang nét lạnh lùng đặc trưng, suýt khiến cô ngã.

“Cẩn thận!” cô kêu lên, cố giữ thăng bằng.

Người đàn ông nâng mắt lên nhìn cô, đôi mắt nâu sẫm sắc lạnh như băng, dừng lại vài giây rồi lại quay đi. “Không sao… Chỉ là va chạm thôi,” giọng trầm ổn nhưng lạnh lùng, không chút niềm nở.

Thanh Vy nhíu mày, cảm giác khó chịu lan nhanh trong lòng. Cô không quen với thái độ lạnh lùng như vậy, nhưng chỉ kịp thở dài khi thang máy mở ra. Cô vẫn chưa nhận ra rằng người đàn ông đó chính là Hàn Dạ Minh, giám đốc dự án nổi tiếng của tập đoàn – người mà mọi nhân viên mới đều dè chừng.

Cô tiến vào phòng làm việc mới, nơi các đồng nghiệp đã tụ tập sẵn, trao nhau ánh mắt tò mò. Không ai nói gì, nhưng ánh mắt tò mò đó khiến cô cảm thấy áp lực. Trong khi cô sắp xếp hồ sơ và mở laptop, một giọng gọi khô khan vang lên từ phòng họp: “Lục Thanh Vy, chuẩn bị tham gia dự án ‘Tinh Hoa’ với Hàn Dạ Minh.”

Thanh Vy giật mình. Dự án với Hàn Dạ Minh? Cô nghe danh tiếng anh – lạnh lùng, tài năng, nghiêm khắc – nhưng cô chưa từng tiếp xúc trực tiếp. Bây giờ phải hợp tác trực tiếp, cô cảm giác tim mình đập nhanh.

Phòng họp sang trọng, ánh sáng dịu, bàn ghế bằng gỗ sẫm bóng, không khí nghiêm túc. Hàn Dạ Minh ngồi ở vị trí trung tâm, ánh mắt nhìn thẳng vào Thanh Vy như đang thẩm định toàn bộ năng lực của cô chỉ qua cái nhìn đầu tiên.

“Chào… em là Thanh Vy, sẽ tham gia dự án cùng anh,” cô nói, cố gắng giữ giọng tự tin.

Hàn Dạ Minh nhếch môi, nụ cười mơ hồ nhưng vẫn không ấm áp. “Ồ… vậy sao? Hy vọng em không làm cản trở tiến độ.”

Thanh Vy cắn môi, cảm giác bị thách thức khiến cô không thể ngồi yên. “Em sẽ cố gắng hết sức. Chắc chắn sẽ không làm anh thất vọng.”

Đôi mắt Hàn Dạ Minh lướt qua hồ sơ trên máy tính của cô, dừng lại vài giây trên bảng thành tích học tập và kinh nghiệm công việc. “Chỉ hy vọng là vậy,” giọng điệu trầm ổn, lạnh lùng.

Khoảng lặng trôi qua, chỉ có tiếng bút viết và gõ phím vang lên. Thanh Vy cảm nhận nhịp tim mình tăng dần, không phải vì sợ hãi, mà vì cảm giác kịch tính xen lẫn tò mò – thứ cảm giác mà cô chưa từng trải qua trước đây.

Buổi họp đầu tiên, dự án “Tinh Hoa” yêu cầu phối hợp cao giữa các thành viên. Thanh Vy, với thái độ cẩn thận và tỉ mỉ, đưa ra vài ý tưởng cải tiến quy trình làm việc.

“Cách này… hơi chậm. Chúng ta cần phương án nhanh hơn,” Hàn Dạ Minh nhận xét, giọng điệu bình thản nhưng sắc bén như lưỡi dao.

Thanh Vy không chịu thua: “Nhưng nếu chúng ta bỏ qua chi tiết này, sẽ có rủi ro rất lớn…”

Hai người nhìn nhau, ánh mắt chạm nhau đầy sức nặng. Đồng nghiệp xung quanh nhìn họ, cảm giác như một trận chiến vô hình đang diễn ra ngay trước mắt.

Khi buổi họp kết thúc, Thanh Vy thở dài, ngồi một mình. “Anh ta thật khó chịu… nhưng sao… lại khiến tim mình đập nhanh như vậy?” cô lẩm bẩm, lòng vừa bực vừa tò mò.

Cuối ngày, Thanh Vy vội vã bước vào thang máy. Thang máy mở ra, cô va chạm nhẹ với một cốc cà phê từ tay Hàn Dạ Minh, bắn một ít lên áo cô.

“Xin lỗi,” Hàn Dạ Minh nói, nhanh chóng đưa khăn giấy cho cô. “Thật không may.”

Thanh Vy nhìn anh, lòng vừa bực vừa xấu hổ: “Không sao… thôi bỏ qua đi.”

Hàn Dạ Minh nhíu mày, ánh mắt lướt qua cô, và lần đầu tiên, một nụ cười mỏng thoáng xuất hiện trên môi anh. Một nụ cười vừa nhẹ nhàng, vừa khó đoán, khiến Thanh Vy cảm thấy vừa bực vừa tò mò không hiểu tại sao.

Trong khoảnh khắc đó, Thanh Vy nhận ra rằng cuộc gặp gỡ này chỉ là khởi đầu cho một chuỗi sự kiện sẽ kéo cô vào những xung đột, hiểu lầm và dần dần là tình cảm sâu sắc mà chính cô cũng chưa lường trước được. Ngày đầu tiên tại tập đoàn Huy Hoàng khép lại, nhưng trong lòng Thanh Vy, cảm giác lo lắng xen lẫn tò mò vẫn chưa hề biến mất.

Hàn Dạ Minh – người đàn ông lạnh lùng, tài năng, và hơi khó gần – đã xuất hiện, và rõ ràng, số phận họ đã gắn kết với nhau theo cách không thể tránh khỏi.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×