Sáng hôm sau, Lục Thanh Vy bước vào văn phòng với tâm trạng pha lẫn háo hức và hồi hộp. Buổi làm việc đầu tiên với Hàn Dạ Minh hôm qua vẫn còn hiện rõ trong tâm trí cô: ánh mắt sắc lạnh, thái độ nghiêm khắc nhưng đầy chú ý của anh đã khiến cô vừa bực bội vừa tò mò không ngừng. Cô nhắc nhở bản thân phải tỉnh táo, phải chứng tỏ năng lực của mình, không được phép lúng túng.
Khi cô đặt laptop xuống bàn, Hàn Dạ Minh đã đứng ở đầu bàn, ánh mắt sắc sảo dõi theo từng cử chỉ của cô. Không gian yên tĩnh đến mức mỗi tiếng gõ bàn phím đều vang lên rõ ràng. Thanh Vy hít sâu, tự nhủ phải thật tập trung.
“Chúng ta sẽ bắt đầu phân công công việc,” Hàn Dạ Minh nói, giọng điệu bình thản nhưng sắc bén, khiến ai cũng cảm nhận được quyền lực tự nhiên từ anh. “Lục Thanh Vy, em sẽ phụ trách phần khảo sát thị trường và phân tích dữ liệu. Tôi muốn mọi thông tin được tổng hợp hoàn chỉnh trước 3 giờ chiều hôm nay.”
Thanh Vy gật đầu, cố gắng giữ vẻ tự tin. “Vâng, tôi sẽ bắt đầu ngay.”
Buổi sáng trôi qua nhanh chóng, với nhiều ý tưởng được đưa ra, tranh luận nảy lửa nhưng vẫn chuyên nghiệp. Mỗi lần Hàn Dạ Minh nhìn cô bằng ánh mắt sắc bén, Thanh Vy cảm thấy một áp lực vô hình, nhưng chính áp lực ấy lại thúc đẩy cô tập trung hơn, từng bước chứng minh năng lực của mình.
Đến giữa buổi, Thanh Vy đã thu thập được một phần dữ liệu quan trọng. Cô mở laptop, rà soát từng con số, kiểm tra từng báo cáo từ nhiều nguồn. Bỗng nhiên, Hàn Dạ Minh bước lại gần, ánh mắt lướt qua màn hình của cô.
“Cách em tổng hợp dữ liệu hơi rườm rà. Có thể sắp xếp lại để nhanh hơn,” anh nói.
Thanh Vy nhíu mày, giọng điệu kiên quyết: “Nhưng nếu bỏ bước này, chúng ta có thể bỏ sót thông tin quan trọng.”
Hàn Dạ Minh dừng lại, ánh mắt nhìn thẳng vào cô như muốn thử thách: “Em chắc chắn là mình làm đúng?”
Cô gật đầu, đôi mắt sáng lên: “Tôi chắc chắn.”
Khoảnh khắc ấy, không gian dường như ngưng lại. Đồng nghiệp xung quanh nhìn họ, cảm giác như đang chứng kiến một trận chiến vô hình, căng thẳng nhưng cũng đầy sức hút. Thanh Vy nhận ra rằng Hàn Dạ Minh không chỉ lạnh lùng mà còn cực kỳ tỉ mỉ, chỉ một chút sai sót cũng sẽ khiến anh chú ý ngay.
Chiều đến, tình huống bất ngờ xảy ra: dữ liệu từ khách hàng thay đổi đột ngột, khiến bảng thống kê bị sai lệch. Thanh Vy giật mình, tim đập nhanh. Nếu không rà soát lại kịp thời, toàn bộ dự án sẽ bị ảnh hưởng. Cô cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng tay run run khi nhập lại số liệu.
Hàn Dạ Minh nhìn thấy, bước tới cạnh cô. “Đừng quá lo lắng, chúng ta sẽ rà soát lại cùng nhau,” anh nói, giọng điệu bình thản nhưng có sự kiên nhẫn mà Thanh Vy chưa từng nghe thấy.
Cả hai ngồi cạnh nhau, lặng lẽ rà soát từng chi tiết. Thanh Vy hướng dẫn Hàn Dạ Minh cách cô tổng hợp dữ liệu, đồng thời chỉ ra những chỗ cần điều chỉnh. Hàn Dạ Minh, với kinh nghiệm dày dặn, nhanh chóng nhận ra những lỗi sai và sửa chữa.
Một giờ trôi qua, mồ hôi ướt trán, tay chân mỏi nhừ, nhưng cả hai vẫn tập trung tuyệt đối. Khi công việc hoàn tất, Thanh Vy thở phào, lau mồ hôi. Hàn Dạ Minh đứng dậy, ánh mắt vừa sắc bén vừa thán phục. “Em làm tốt hơn tôi tưởng.”
Thanh Vy đỏ mặt, cúi đầu, giọng lúng túng: “Cảm ơn anh.” Câu khen ngắn ngủi nhưng lại khiến cô vui và tự hào đến lạ thường.
Sau khi dự án tạm ổn, cả hai chuẩn bị ra về. Hàn Dạ Minh cầm cốc cà phê, ánh mắt thoáng lướt qua cô. “Em sẽ kiểm tra lại dữ liệu này một lần nữa vào tối nay chứ?” anh hỏi, giọng điệu vẫn điềm tĩnh nhưng ẩn ý một sự quan tâm đặc biệt.
Thanh Vy hơi ngạc nhiên, nhưng gật đầu. “Vâng, tôi sẽ làm.”
Tối hôm đó, cô quay lại văn phòng. Không gian yên tĩnh, chỉ còn tiếng lạch cạch bàn phím và ánh sáng dịu từ màn hình máy tính. Hàn Dạ Minh đã ngồi sẵn, mắt chăm chú nhìn vào bảng dữ liệu. Thanh Vy hít sâu, ngồi xuống cạnh anh, bắt đầu rà soát chi tiết một lần nữa.
Một vài lần tay họ chạm nhau khi cùng điều chỉnh số liệu, cả hai đều giật mình, ánh mắt thoáng nhìn nhau. Không cần lời nói, cả hai đều cảm nhận một sợi dây vô hình gắn kết, một sự chú ý đặc biệt dành cho nhau.
Khi mọi thứ hoàn tất, Hàn Dạ Minh đứng lên, nhìn Thanh Vy: “Chúng ta kịp giờ. Em làm tốt.”
Thanh Vy đỏ mặt, cúi đầu, tim đập nhanh. Lần đầu tiên nghe anh khen trực tiếp, cô cảm thấy rung động kỳ lạ, vừa bối rối vừa tự hào.
Tuy vậy, cảm giác đó nhanh chóng bị thay thế bởi áp lực công việc mới. Dự án vẫn còn nhiều chi tiết phải xử lý, và cả hai đều hiểu rằng hợp tác này sẽ không đơn giản. Những hiểu lầm nhỏ, những va chạm trong công việc, và cảm xúc khó đoán đang dần nảy sinh.
Ngày hôm ấy khép lại, Thanh Vy rời văn phòng trong tâm trạng vừa mệt mỏi vừa tò mò. Cô biết rằng hợp tác với Hàn Dạ Minh không chỉ là thử thách năng lực, mà còn là hành trình để hiểu và tiếp xúc với một người đàn ông lạnh lùng nhưng đầy sức hút, khiến cô vừa ghét vừa không thể rời mắt. Ngọn lửa định mệnh đã được thắp lên, hứa hẹn những ngày tiếp theo sẽ đầy thử thách, xung đột, và cả những khoảnh khắc khiến trái tim cô rung động không ngừng.