1 đổi 1- phế phẩm đổi cực phẩm

Chương 9: 1 Đổi 1- Phế Phẩm Đổi Cực Phẩm


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng hôm sau, Trần Chi Ân đứng trước gương, chỉnh lại mái tóc dài mềm mại và chiếc váy trắng tinh khôi. Bên ngoài cửa, tiếng xe hơi vội vã, ánh nắng xuyên qua rèm cửa làm sáng bừng căn phòng.

Hôm nay là ngày cô sẽ gặp mẹ Thẩm Dự Hành – người phụ nữ quyền lực, kiêu kỳ mà anh luôn đề cập đến. Lần đầu tiên cô được chính thức giới thiệu với gia đình anh, trong một buổi trà chiều ấm cúng, nhưng ẩn chứa biết bao bất ngờ.

Trước cửa biệt thự Thẩm gia

Chi Ân được trợ lý của Thẩm Dự Hành dẫn vào căn biệt thự sang trọng bậc nhất thành phố.

Cô cảm thấy hơi bồn chồn. “Mẹ anh sẽ là người như thế nào nhỉ?” — cô tự hỏi.

Thẩm Dự Hành đứng bên cạnh, ánh mắt nhìn cô đầy tin tưởng và dịu dàng:

“Em đừng lo. Mẹ tôi rất tinh tế. Chỉ cần em là chính mình, mọi chuyện sẽ ổn thôi.”

Chi Ân gật đầu, tự nhủ: “Phải thật bình tĩnh.”

Trong phòng khách rộng lớn, bà Thẩm xuất hiện

Bà Thẩm – một người phụ nữ khoảng ngoài 50, với thần thái lạnh lùng và ánh mắt sắc sảo, đứng đó như một nữ hoàng thực thụ.

Bà nhẹ nhàng gật đầu chào cô:

“Chào cô, Trần Chi Ân. Tôi nghe Dự Hành nói nhiều về cô.”

Chi Ân cúi đầu, thưa:

“Chào bà, tôi rất vui được gặp bà.”

Bà Thẩm mỉm cười, nụ cười tuy không quá rạng rỡ nhưng đủ để làm không khí bớt căng thẳng.

Cuộc nói chuyện đầy ẩn ý

Bà Thẩm nhẹ nhàng mời Chi Ân ngồi xuống, đặt một tách trà thơm ngát lên bàn:

“Tôi không phải là người dễ dàng chấp nhận bất kỳ ai. Nhưng Dự Hành dường như đã rất nghiêm túc khi chọn cô.”

Chi Ân đáp lại với sự chân thành:

“Tôi rất trân trọng mối quan hệ này và sẽ cố gắng để xứng đáng với tình cảm của anh ấy.”

Bà Thẩm nhìn sâu vào mắt cô:

“Trong gia đình chúng tôi, tình cảm không phải lúc nào cũng dễ dàng. Người thân yêu không phải lúc nào cũng đồng thuận, đặc biệt là những ai từng làm tổn thương Dự Hành.”

Chi Ân hơi bối rối, nhưng vẫn kiên định

“Tôi hiểu. Tôi cũng từng trải qua những điều không dễ dàng. Nhưng tôi không sợ khó khăn.”

Bà Thẩm gật đầu:

“Tôi thích thái độ đó. Hãy cứ giữ vững lập trường, nhưng đừng quên mềm mại và linh hoạt khi cần.”

Chi Ân mỉm cười, cảm nhận được sự động viên quý giá từ bà.

Bất ngờ xuất hiện Tống Ngôn Kỳ

Đột nhiên, cửa phòng khách bật mở, Tống Ngôn Kỳ bước vào, vẻ mặt lạnh tanh:

“Có vẻ như tôi không phải là người duy nhất muốn gặp Thẩm tổng.”

Bà Thẩm nhướng mày, ánh mắt sắc bén:

“Anh đến đây làm gì?”

Tống Ngôn Kỳ nhìn Chi Ân, rồi quay sang bà Thẩm:

“Tôi tới để nhắc nhở một điều: Trần Chi Ân chưa bao giờ thuộc về Thẩm Dự Hành.”

Cuộc đối thoại căng thẳng

Thẩm Dự Hành bước tới, giọng lạnh như băng:

“Ngôn Kỳ, anh nên hiểu rằng quá khứ không thể thay đổi hiện tại. Cô ấy chọn tôi, và tôi cũng chọn cô ấy.”

Bà Thẩm nhìn Tống Ngôn Kỳ với ánh mắt đầy uy lực:

“Nếu anh muốn tranh đấu, thì hãy chuẩn bị đối diện với toàn bộ gia đình chúng tôi.”

Tống Ngôn Kỳ cau mày, hiểu rằng mình đang đứng trước một bức tường không dễ vượt qua.

Chi Ân đứng giữa tâm điểm

Cô cảm thấy sức nặng của tình thế, nhưng cũng cảm nhận được sức mạnh từ sự bảo vệ của Thẩm Dự Hành và sự ủng hộ từ bà Thẩm.

Cô nhìn Thẩm Dự Hành, thì thầm:

“Cảm ơn anh.”

Anh mỉm cười nhẹ nhàng, nắm tay cô:

“Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua tất cả.”

Kết thúc buổi gặp gỡ

Buổi trà chiều kết thúc trong sự ấm áp hơn mong đợi. Bà Thẩm tuy nghiêm nghị, nhưng đã cho Chi Ân một cơ hội để chứng minh bản thân.

Chi Ân ra về, lòng dâng lên một niềm tin mạnh mẽ: Đây không chỉ là cuộc chiến của tình yêu, mà còn là hành trình để cô trở thành người mà anh – Thẩm Dự Hành – luôn tự hào.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.