ám ảnh kẻ dệt hồn

Chương 10: Lưỡi Cắt Thời Gian Và Cánh Cổng Pha Lê


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

"Tôi đến để mang cô ấy trở về. Và để phá vỡ ảo mộng điên rồ của cô."

Lời tuyên bố của Hồ Nhân vang vọng trong không gian Nhà Thờ Cũ Vô Danh, bị khuếch đại bởi các bức tường đá và tấm Gương Phản Chiếu Cuối Cùng. Cát trong Đồng hồ cát thủy tinh đã chảy được gần một phút.

Mai không nao núng. Cô đã dự đoán khoảnh khắc này. Cô mỉm cười nhẹ, nụ cười của một học giả đã đi đến kết luận cuối cùng. "Lan đã dạy tôi, Hồ Nhân. Sức mạnh không đến từ súng đạn, mà từ sự hiểu biết về mô thức. Anh đã phá vỡ mô thức ở Khán Đài, nhưng ở đây, tôi là người điều khiển."

Ngay khi Nhân bước tới, Mai lùi lại một bước, tay cô ấn nhẹ vào một viên đá lát sàn cạnh bệ gương. Một tiếng CLICK khô khốc vang lên.

Ngay lập tức, luồng không khí lạnh lẽo trong nhà thờ bỗng trở nên đậm đặc và nặng nề. Một làn sương mù mỏng, màu xanh nhạt, bắt đầu lan tỏa từ các lỗ thông hơi bí mật gần sàn nhà. Đó không phải là sương mù tự nhiên; nó mang mùi hương dịu ngọt, gần giống hoa nhài, nhưng lại kèm theo cảm giác tê dại lan nhanh.

"Khí gây mê," Nhân lẩm bẩm, hoảng loạn. Giáo sư Khải đã dùng nó để giữ các nạn nhân. Mai đã chuẩn bị chiếc bẫy tinh vi này.

Nhân lùi lại, cố gắng nín thở và rút súng ra. Nhưng cơ thể anh đã bắt đầu phản ứng. Đầu óc quay cuồng, các cơ bắp phản ứng chậm hơn. Mai đã tính toán thời gian và liều lượng hoàn hảo để vô hiệu hóa anh trong 10 phút.

"Vô ích, Thám tử," Mai nói, giọng cô bình tĩnh. "Đây là hỗn hợp thảo mộc cổ truyền của giáo phái. Nó làm chậm dòng chảy của ý niệm, giúp anh cảm nhận được sự chuyển dịch linh hồn dễ dàng hơn. Anh còn chín phút để chiêm ngưỡng khoảnh khắc Lan đạt đến sự vĩnh cửu."

Nhân biết anh không thể chiến đấu trực diện. Anh phải dùng trí tuệ, phải dùng chính mô thức của đối phương. Anh quỳ sụp xuống, giả vờ như đã gục ngã hoàn toàn, nhưng ánh mắt anh vẫn hướng về sáu trụ nến bao quanh Gương Phản Chiếu Cuối Cùng.

Mai tiến lại, cầm lấy chiếc súng lục rơi khỏi tay Nhân. "Thật đáng tiếc. Anh đã rất gần."

"Sáu trụ nến..." Nhân nói khẽ, giọng anh khò khè, cố gắng tập trung. "Mô thức của Khải luôn xoay quanh số Năm. Năm nạn nhân. Năm điểm của Ngôi sao Thiên Mã. Sáu cây nến... là sự dư thừa."

Mai khựng lại, đôi mắt cô hơi dao động. "Anh nói gì?"

"Sáu là số của sự Phản Bội," Nhân ho khan. "Lan đã nói điều đó trong luận án của cô ấy. Trong nghi lễ Dệt Mệnh, sáu cây nến được sử dụng khi Người Quan Sát chuẩn bị phản bội Người Bảo Vệ, không phải niêm phong."

Lợi dụng khoảnh khắc Mai bị phân tâm bởi lời nói, Nhân rút Lưỡi Cắt Định Mệnh khỏi túi, ném mạnh nó vào một trong sáu trụ nến.

Xoẹt!

Trụ nến thứ sáu, nằm gần cửa sổ hoa hồng, bị lưỡi cắt ngà voi chặt đứt. Ngọn lửa vụt tắt.

Ngay lập tức, Gương Phản Chiếu Cuối Cùng rung động dữ dội. Ánh sáng từ tấm gương phóng ra một tia sáng màu tím rực rỡ, chiếu thẳng vào chỗ ngọn nến bị cắt. Các biểu tượng giáo phái khắc quanh viền gương bắt đầu phát sáng và nứt vỡ.

"Anh đã làm gì!" Mai hét lên, đánh rơi khẩu súng, sự bình tĩnh biến mất thay bằng sự kinh hoàng tột độ. "Anh đã phá vỡ sự cân bằng! Sợi chỉ niêm phong bị đứt!"

Mô thức bị phá vỡ. Việc tắt đi một ngọn nến dư thừa đã biến nghi thức niêm phong thành nghi thức khai mở cưỡng bức.

Gương Phản Chiếu Cuối Cùng đột ngột biến thành một cánh cổng ánh sáng quay cuồng, tạo ra tiếng rít chói tai như pha lê bị vỡ. Hình ảnh của Lan trong gương trở nên rõ nét hơn, cô quay lại, đôi mắt mở to, đầy sợ hãi và kinh ngạc.

Nhân dùng sức lực cuối cùng, bò về phía bệ gương. Chiếc Đồng hồ cát đã gần hết. Chỉ còn khoảng hai mươi giây nữa là cát sẽ chảy hết, và dù đã bị phá vỡ, cánh cổng vẫn có thể đóng lại vĩnh viễn nếu không có sự can thiệp từ bên ngoài.

Mai gầm lên. Cô lao về phía Đồng hồ cát để lật nó lại, cố gắng kéo dài thời gian, nhưng Nhân đã nhanh hơn. Anh vung khẩu súng lục vừa nhặt được từ tay Mai, đập mạnh vào Đồng hồ cát thủy tinh.

KENG!

Chiếc đồng hồ cát vỡ tan, cát thủy tinh rải rác trên nền đá.

"Không có niêm phong!" Nhân thét lên, hướng sự chú ý của Mai về phía Lan. "Cô ấy đang bị giam cầm, Mai! Cô ấy đang sợ hãi! Anh sẽ mang cô ấy trở về!"

Nhân đứng dậy, dùng sức mạnh ý chí để chống lại chất gây mê. Anh chạy về phía Gương Phản Chiếu Cuối Cùng đang xoay tròn, tay giữ chặt Lưỡi Cắt Định Mệnh.

Mai lao vào anh, hai người vật lộn ngay trước Gương.

"Đừng! Anh sẽ bị tan rã!" Mai khóc thét. "Đó là không gian tinh thần! Cơ thể anh sẽ không chịu đựng được!"

Nhân đẩy Mai ra, ánh mắt anh nhìn vào sâu bên trong cánh cổng pha lê quay cuồng. Anh nhìn thấy hình ảnh Lan vẫy tay gọi anh từ một không gian lờ mờ, tràn ngập những sợi chỉ đỏ.

"Lan!" Nhân hét lên.

Anh nắm lấy Lưỡi Cắt Định Mệnh, lưỡi ngà voi sắc lạnh. Anh không còn thời gian. Anh phải đi vào.

"Đừng! Nếu anh bước vào, tôi phải niêm phong anh lại!" Mai tuyệt vọng lao tới lần nữa, tay cô tìm kiếm một mảnh vỡ thủy tinh sắc bén từ Đồng hồ cát.

Nhân tung một cú đá cuối cùng, hất Mai ngã xuống. Sau đó, anh không chút do dự, dùng Lưỡi Cắt Định Mệnh đâm thẳng vào trung tâm Gương Phản Chiếu Cuối Cùng.

RẮC!

Một vết nứt lớn lan rộng trên bề mặt gương. Cánh cổng pha lê xoay nhanh hơn, và một lực hút mạnh mẽ, lạnh buốt, kéo mạnh Hồ Nhân về phía nó.

Nhân cảm thấy cơ thể anh bị xé toạc giữa thế giới vật chất và chiều kích tinh thần. Trong khoảnh khắc cuối cùng, trước khi bị nuốt chửng hoàn toàn, anh đưa tay ra, đặt tay lên đỉnh đầu Mai, nơi cô đang nằm gục, và nói: "Đức! Bắt cô ta! Cô ta là Người Quan Sát!"

Một tiếng động lớn vang lên. Cánh cổng pha lê đóng lại đột ngột. Gương Phản Chiếu Cuối Cùng trở lại trạng thái bình thường: một tấm gương tròn lạnh lẽo, chỉ còn lại vết nứt sâu hoắm. Hồ Nhân và Lưỡi Cắt Định Mệnh đã biến mất.

Bên ngoài nhà thờ, Trung tá Đức nghe thấy tiếng hét cuối cùng và tiếng đổ vỡ. Ông lập tức ra lệnh cho đội đặc nhiệm đột nhập.

Họ tìm thấy Mai nằm gục trên sàn, tay cô nắm chặt một mảnh thủy tinh vỡ. Cô vẫn còn sống, nhưng đôi mắt vô hồn, trống rỗng. Trên bệ gương, chỉ còn lại vết nứt và không còn dấu vết nào của Hồ Nhân.

Mai đã thất bại trong việc niêm phong. Hồ Nhân đã thành công trong việc đi vào. Nhưng bây giờ, anh mắc kẹt trong Mê Cung Gương Chiếu, và cuộc săn lùng mới chỉ bắt đầu.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×