ám khí thiên linh cái

Chương 8: Cuộc Chiến Trong Căn Phòng Ám Ảnh


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Tiếng thì thầm của Bà Hai vang vọng khắp căn phòng số 13, mang theo hơi lạnh của tử khí và sự hằn học. Bà ta không xuất hiện trực tiếp, nhưng sự hiện diện của mụ ta thì rõ mồn một, như một luồng áp lực vô hình đang đè nặng lên Tâm và Minh. Cuốn sổ vẽ của bé Na trong tay Tâm rung lên bần bật, những hình vẽ nguệch ngoạc như muốn sống dậy, kể lại câu chuyện kinh hoàng.

"Mấy đứa tưởng dễ ăn vậy sao? Linh hồn nó là của tao! Sức mạnh của tao! Không ai được phép cướp đi!" Giọng Bà Hai gầm gừ, như một con thú dữ bị dồn vào đường cùng.

Căn phòng đột nhiên tối sầm lại, dù đèn vẫn đang bật. Những bóng đen lướt nhanh qua tầm mắt, chập chờn như những ảo ảnh. Tiếng khóc của bé Na trở nên dồn dập, bi ai hơn bao giờ hết, như một lời cầu cứu khẩn thiết.

"Na... Na ơi, đừng sợ! Tụi con sẽ giúp con!" Tâm thốt lên, ôm chặt cuốn sổ vẽ vào lòng. Cô bé cảm nhận được nỗi sợ hãi tột cùng của linh hồn bé bỏng.

Minh nhanh chóng bật đèn pin điện thoại, rọi khắp căn phòng. Ánh sáng yếu ớt của đèn pin chỉ càng làm tăng thêm sự rợn người. Anh thấy những luồng khí đen và tím mờ ảo đang xoáy vào nhau ở giữa phòng, như một cơn lốc xoáy vô hình. Đó chính là sức mạnh của Thiên Linh Cái, đang bị Bà Hai điều khiển từ xa.

"Bà ta đang dùng linh hồn Na để tấn công chúng ta!" Minh nói, giọng căng thẳng. Anh biết, nếu không nhanh chóng hóa giải, họ sẽ bị luồng khí tà ác này nuốt chửng.

Tiếng khóc của Na biến thành những tiếng thét chói tai, như thể đứa bé đang bị giày vò. Từ những luồng khí đen, những hình ảnh mờ ảo hiện lên: khuôn mặt méo mó của Bà Hai lúc còn trẻ, ánh mắt điên dại của Thầy Bảy trong nghi lễ, và hình ảnh bé Na bị trói chặt trên bàn thờ đá lạnh lẽo. Những hình ảnh đó cứ lặp đi lặp lại, như một thước phim kinh dị đang chiếu trong không gian.

Tâm nhắm chặt mắt, cố gắng xua đi những hình ảnh đáng sợ đó. Cô bé hít thở thật sâu, cố gắng tập trung vào linh hồn bé Na. "Na... Na ơi, con không cô đơn đâu! Mẹ con... cha con... họ vẫn yêu con! Con hãy mạnh mẽ lên!"

Không biết từ đâu, một luồng sáng trắng yếu ớt bắt đầu tỏa ra từ cuốn sổ vẽ trong tay Tâm. Luồng sáng đó tuy nhỏ, nhưng lại có vẻ ấm áp, như một tia hy vọng giữa bóng tối. Tiếng khóc của Na dường như dịu đi một chút khi luồng sáng đó xuất hiện.

Bà Hai cảm nhận được điều đó. Giọng bà ta gầm lên đầy giận dữ. "Mày đang làm gì vậy con ranh! Dừng lại ngay! Linh hồn nó là của tao! Mày không được phép động vào!"

Luồng khí đen từ Bà Hai trở nên mạnh mẽ hơn, lao thẳng vào Tâm và cuốn sổ vẽ, muốn dập tắt tia sáng yếu ớt kia.

"Tâm, cẩn thận!" Minh hét lên. Anh nhanh chóng lao tới, dùng thân mình che chắn cho Tâm. Luồng khí đen va vào Minh, khiến anh ta ngã vật ra sàn, ho sù sụ, máu từ mũi trào ra.

"Minh!" Tâm hoảng hốt. Cô bé nhìn Minh đang nằm quằn quại trên sàn, rồi nhìn sang cuốn sổ vẽ đang phát ra ánh sáng yếu ớt. Một sự căm phẫn tột cùng dâng lên trong lòng Tâm. Cô bé không thể để Minh bị thương, không thể để Na tiếp tục bị giày vò.

Bỗng nhiên, một sức mạnh kỳ lạ dâng trào trong Tâm. Cô bé không biết nó đến từ đâu, nhưng nó rất mạnh mẽ, và dường như có liên quan đến sự đồng cảm sâu sắc của cô với linh hồn Na. Tâm đứng thẳng dậy, đôi mắt cô bé giờ đây không còn sự sợ hãi, mà thay vào đó là sự kiên định và một tia sáng kỳ lạ.

"Bà Hai! Bà sẽ phải trả giá!" Tâm gầm lên, giọng nói không còn là của một cô sinh viên nhút nhát, mà là của một người đang chứa đựng sự căm phẫn và quyết tâm.

Cô bé giơ cuốn sổ vẽ lên. Luồng sáng trắng từ cuốn sổ bỗng bùng lên mạnh mẽ, biến thành một vầng hào quang bao bọc lấy Tâm. Vầng hào quang đó không chỉ xua tan bóng tối trong căn phòng, mà còn đẩy lùi luồng khí đen của Bà Hai.

"Không thể nào! Mày là ai? Sao mày có được sức mạnh này?" Giọng Bà Hai vang lên đầy kinh ngạc và sợ hãi.

Tâm không trả lời. Cô bé chỉ tập trung toàn bộ ý chí, hướng vầng sáng về phía luồng khí đen. Vầng sáng và luồng khí đen va chạm vào nhau, tạo ra một trận chiến vô hình trong căn phòng. Tiếng khóc của Na lúc này không còn bi ai nữa, mà như một lời cổ vũ, một sự đồng lòng.

Minh, dù đang đau đớn, cũng ngẩng đầu lên nhìn Tâm. Anh không thể tin vào mắt mình. Cô bé Tâm nhút nhát ngày nào giờ đây lại đang đối đầu trực diện với sức mạnh tà ác của Thiên Linh Cái.

Trận chiến trong căn phòng số 13 vẫn tiếp diễn, giữa ánh sáng và bóng tối, giữa sự lương thiện và tà ác, giữa linh hồn vô tội và kẻ đã gây ra tội lỗi tày trời. Và số phận của Na, của Tâm, của Minh, và cả của Bà Hai, sẽ được định đoạt ngay tại đây.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.