Sương mờ vẫn còn vương vấn trên mái cung, nhưng những âm thanh rì rào của nội cung đã bắt đầu vang lên. Hành lang dài của Ngự Cung Phong Lăng không còn yên tĩnh như trước, thay vào đó là tiếng bước chân khẽ khàng, tiếng thì thầm kín đáo và cả những cánh cửa sổ khẽ kêu trong gió. Thượng Uyên đi chậm, mắt đảo quanh từng chi tiết: bức tượng, tấm rèm nhung, những cây đèn dầu lung linh… Tất cả đều mang theo một sự cảnh giác vô hình, như nhắc nhở ông rằng ở nơi này, không ai là không có toan tính.
Ngay khi bước vào phòng hội, Thượng Uyên gặp Thái giám Minh Tài đang chờ sẵn. Gương mặt ông giàu kinh nghiệm, nhưng ánh mắt sắc bén như lưỡi dao. “Hoàng tử, mọi thứ trong cung giờ đây đều có thể thay đổi chỉ trong một đêm. Phe phái đã sắp xếp, các phi tần cũng không còn đứng ngoài cuộc. Người đứng ở vị trí cao nhất hôm nay, có thể trở thành kẻ bại trận ngày mai.”
Thượng Uyên gật đầu, cảm nhận được sức nặng trên vai mình. “Ta biết. Nhưng ta sẽ không để triều đình rơi vào tay những kẻ mưu mô. Hãy cho ta biết, ai là người đáng tin?”
Minh Tài khẽ mỉm cười, nhưng trong mắt vẫn ánh lên nét cảnh giác: “Chỉ có một người đáng tin duy nhất: công chúa Thanh Dương. Cô ấy đã hiểu cách sống giữa những âm mưu. Nhưng ngay cả cô ấy cũng có những bí mật riêng. Và hơn hết, con cần nhớ, ngay cả thân tín cũng có thể phản bội.”
Chưa kịp nói thêm, một âm thanh khẽ vang lên từ hành lang bên ngoài. Thượng Uyên và Minh Tài lắng nghe, mắt mở to trong bóng tối. Một bóng người thấp thoáng, đi nhanh qua những tấm rèm nhung. “Ai đó đang theo dõi chúng ta,” Thượng Uyên thì thầm.
Ngay trong khoảnh khắc ấy, công chúa Thanh Dương xuất hiện từ một lối đi bí mật khác. “Anh đã nghe chưa?” cô nói, giọng đầy cảnh giác. “Các phe phái đang di chuyển, và một số quan lại đã bắt đầu lập mưu lật đổ Hoàng đế.”
Thượng Uyên cau mày. “Họ muốn gì?”
Thanh Dương thở dài. “Quyền lực. Ai lên ngôi mới, ai được hưởng đặc quyền, ai bị loại ra khỏi triều đình… tất cả đều là mục tiêu của họ. Và phi tần Lạc Huyên, với tham vọng đưa con trai mình lên ngai vàng, đã bí mật liên kết với một số quan lại thân cận. Họ muốn kiểm soát mọi quyết định của Hoàng đế trước khi ông qua đời.”
Một cơn gió nhẹ thổi qua cửa sổ, làm tấm màn nhung lay động như những bàn tay vô hình đang vờn quanh Thượng Uyên. Ông biết rằng, chỉ một sai lầm nhỏ thôi cũng đủ để phá hủy tất cả.
Để xác minh thông tin, Thượng Uyên quyết định bắt đầu một cuộc điều tra bí mật. Ông chọn những người thân cận nhất để tìm hiểu từng chi tiết: Thái giám Minh Tài sẽ theo dõi các hành động của phe đối lập, Thanh Dương sẽ tìm hiểu thông tin từ những phi tần trung lập, và Thượng Uyên tự mình tiếp cận các quan lại, thử thăm dò lòng trung thành.
Những ngày tiếp theo, cung điện trở thành một mê cung của tin đồn, âm mưu và phản bội. Thượng Uyên nhận ra rằng không chỉ Lạc Huyên đáng lo, mà cả những phi tần từng được xem là trung lập cũng đã bị mua chuộc, hoặc ít nhất là bị buộc phải lựa chọn phe. Một số quan lại sợ mất chức, một số khác tham quyền cố vị, và vài người là những kẻ thù giấu mặt từ lâu, đang chờ cơ hội trả thù.
Trong một buổi yến nhỏ, Thượng Uyên ngồi cạnh Thanh Dương và Minh Tài, quan sát từng hành động, từng cử chỉ của những người có mặt. Một phi tần cười khẽ, ánh mắt liếc về phía Thượng Uyên, nhưng nhanh chóng quay đi. Một quan lại thì khẽ thì thầm với người bên cạnh, như đang trao đổi thông tin quan trọng. Thượng Uyên ghi nhớ tất cả, từng chi tiết nhỏ cũng không bỏ sót, bởi ông hiểu: trong nội cung, chi tiết nhỏ nhất có thể quyết định mạng sống hoặc quyền lực.
Một tối khác, Thượng Uyên tình cờ nghe được hai thái giám trao đổi trong bóng tối. “Hoàng tử Thượng Uyên đã trở về… Hoàng đế yếu lắm… Phi tần Lạc Huyên đang chuẩn bị kế hoạch lớn.” Thượng Uyên nín thở, lắng nghe từng lời, và ngay lập tức ghi nhớ. Những thông tin này sẽ là cơ sở để ông lên kế hoạch đối phó.
Minh Tài khuyên nhủ: “Hoàng tử, giờ đây, mọi bước đi đều phải cẩn trọng. Hãy tưởng tượng cung điện như một bàn cờ, và chúng ta đang đứng giữa các quân cờ. Một nước đi sai thôi cũng đủ để mất cả triều đình.”
Thượng Uyên nhìn vào mắt Minh Tài, cảm nhận sự nghiêm trọng. “Ta biết. Nhưng ta sẽ không lùi bước. Bất cứ âm mưu nào cũng sẽ bị lật tẩy. Hoàng đế, triều đình, và cả công chúa… ta sẽ bảo vệ tất cả.”
Nhưng ngay cả Thượng Uyên cũng không thể ngờ rằng, âm mưu đang lớn hơn nhiều so với những gì ông tưởng tượng. Lạc Huyên không chỉ có liên minh với một số quan lại, mà còn có một lực lượng bí mật trong cung, sẵn sàng hành động bất cứ lúc nào. Những lá thư bí mật, những đường hầm ngầm, và cả những bí mật từ quá khứ hoàng tộc sẽ dần được hé lộ, tạo nên những tình huống nguy hiểm và đầy kịch tính.
Ngày qua ngày, Thượng Uyên và Thanh Dương phối hợp với Minh Tài, lần lượt khám phá từng manh mối. Họ nhận ra rằng, ngay cả những người thân cận nhất của Hoàng đế cũng có thể là kẻ thù, và chỉ có sự tỉnh táo, khôn ngoan và lòng quyết tâm mới giúp họ sống sót.
Đêm xuống, cung điện trở lại yên tĩnh, nhưng không còn bình yên. Những bóng tối dưới ánh trăng, những hành lang uốn lượn, và những bức rèm nhung lay động theo gió… tất cả đều như nhắc nhở Thượng Uyên rằng, cuộc chơi quyền lực trong cung mới chỉ bắt đầu, và không ai biết được điều gì sẽ xảy ra vào ngày mai.
Thượng Uyên đứng trên ban công, nhìn xuống sân thượng uyển, nơi những cánh hoa đào nhẹ rơi trong gió. Ông thở dài, nhưng ánh mắt vẫn kiên định. “Ta sẽ tìm ra sự thật. Ta sẽ bảo vệ triều đình. Và những âm mưu trong cung… sẽ không bao giờ thành công.”
Nhưng ông biết, chỉ một phút lơ là, một quyết định sai lầm… tất cả có thể tan thành mây khói. Trong bóng tối, những âm mưu đang ngày một lớn, và Thượng Uyên phải chuẩn bị cho những trận chiến không chỉ bằng kiếm, mà bằng trí tuệ, lòng dũng cảm, và sự nhẫn nại chưa từng có.