âm mưu trong hoàng cung

Chương 3 : Mạng lưới phản bội


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Buổi sáng trong Ngự Cung Phong Lăng bắt đầu bằng ánh nắng nhạt xuyên qua những khung cửa chạm trổ tinh xảo. Nhưng ánh sáng ấy không đủ xua đi cảm giác nặng nề bao trùm cung điện. Thượng Uyên đứng lặng bên cửa sổ phòng yến, nhìn những con đường lát đá hoa cương trải dài, nơi các quan lại và phi tần bắt đầu xuất hiện. Mọi thứ bình thường bề ngoài, nhưng ông biết rằng ngay cả nụ cười cũng có thể chứa đầy toan tính.

Thanh Dương bước vào, trên tay là những bức thư giấu kín, mới được Minh Tài thu thập từ các thái giám thân cận. “Anh sẽ muốn xem điều này,” cô nói, giọng trầm nhưng sắc bén. Những bức thư đều là những thông điệp mật, cho thấy mối liên kết giữa phi tần Lạc Huyên và một số quan lại trung thành với bà ta. Mục tiêu rõ ràng: kiểm soát các quyết định của Hoàng đế trước khi ông qua đời, đồng thời loại bỏ những ai có thể cản trở kế hoạch.

Thượng Uyên mở từng bức thư, đọc kỹ từng từ, từng dấu hiệu ký hiệu đặc biệt mà chỉ những người trong phe mới hiểu. Những manh mối dần hé lộ: các phi tần khác sẽ được lôi kéo bằng danh vọng, tiền bạc, hoặc hứa hẹn về tương lai cho con cái; quan lại sẽ được phân công những nhiệm vụ bí mật, từ giám sát Hoàng đế đến tạo ra những chứng cớ giả nhằm hạ bệ bất cứ ai đứng về phe Thượng Uyên.

“Âm mưu lớn hơn ta tưởng,” Thượng Uyên thầm nghĩ. “Chúng đã tính toán mọi bước đi, từ trong phòng yến cho tới vườn thượng uyển.” Ông biết, để ngăn chặn, chỉ dựa vào sức mạnh hay danh nghĩa hoàng tử thôi là chưa đủ. Cần phải có trí tuệ, sự kiên nhẫn, và khả năng đọc vị đối thủ.

Chiều hôm đó, Thượng Uyên quyết định tiếp cận một trong những quan lại thân cận với Lạc Huyên – Thượng Tông. Đây là người giữ chức vụ quan trọng trong nội chính, thường xuyên trực tiếp trao đổi với Hoàng đế. Thượng Uyên cải trang, dùng lối đi bí mật dưới cung, len lỏi đến nơi Thượng Tông gặp gỡ phe đối lập.

Qua khe cửa hẹp, Thượng Uyên nghe được những câu chuyện đầy toan tính: “Nếu Hoàng đế qua đời sớm, ngai vàng sẽ thuộc về con trai của Lạc Huyên. Hoàng tử Thượng Uyên quá nguy hiểm, phải loại bỏ trước khi ông ta kịp lên tiếng.”

Thượng Uyên nín thở. Đây chính là xác nhận mà ông cần – kế hoạch phản bội không còn là lời đồn, mà là một mối nguy cơ trực tiếp. Ông lùi lại, ánh mắt kiên định. Mọi bước đi từ giờ phải cẩn trọng hơn bao giờ hết.

Khi trở về phòng, Thượng Uyên gặp Minh Tài và Thanh Dương. “Kế hoạch đã rõ ràng,” Thượng Uyên nói, giọng lạnh lùng. “Họ sẽ loại bỏ ta nếu có cơ hội, đồng thời kiểm soát triều đình qua Lạc Huyên.”

Thanh Dương khẽ gật đầu. “Chúng ta cần lập kế hoạch phản công, nhưng không thể hành động quá vội. Phe đối lập có quá nhiều nguồn lực, và họ sẽ biết ngay nếu ta vội vàng.”

Minh Tài nhấn mạnh: “Hoàng tử, ta phải tạo ra một mạng lưới gián điệp riêng, sử dụng những người trung lập, thậm chí những kẻ từng đối lập, để biết trước mọi bước đi của họ. Chỉ khi có thông tin đầy đủ, chúng ta mới có thể phản công.”

Những ngày sau đó, Thượng Uyên bắt đầu chiến dịch thăm dò. Ông tiếp xúc với từng quan lại, từng phi tần trung lập, quan sát thái độ, ghi nhận hành vi, thậm chí dùng những câu hỏi tinh tế để khai thác thông tin. Các cuộc gặp bí mật diễn ra trong thư viện, vườn thượng uyển, và những căn phòng ít người qua lại. Mỗi chi tiết, mỗi cử chỉ đều được Thượng Uyên ghi nhớ, tạo thành bản đồ chi tiết về những phe phái trong cung.

Một buổi tối, Thượng Uyên phát hiện một dấu hiệu đáng ngờ: một bức thư không niêm phong, để lại trên bàn trong thư viện, nhắm đến một thái giám trung thành. Thượng Uyên thận trọng mở ra, từng chữ hiện lên ánh sáng lờ mờ của đèn dầu. Bức thư tiết lộ rằng sẽ có một “biến cố” xảy ra vào đêm hội lớn – sự kiện mà mọi phi tần, quan lại đều có mặt. Nếu không chuẩn bị, Thượng Uyên sẽ bị cô lập và loại bỏ ngay trước mặt Hoàng đế.

Thanh Dương và Minh Tài được triệu tập ngay lập tức. “Đêm hội này,” Thanh Dương nói, “chính là thời điểm quyết định. Nếu chúng ta biết trước, ta có thể đảo ngược tình thế. Nếu không… mọi thứ sẽ tan biến.”

Thượng Uyên suy nghĩ kỹ. Ông hiểu rằng đêm hội sẽ không chỉ là nơi thể hiện uy quyền, mà còn là trận chiến tâm lý, nơi mà âm mưu, phản bội, và quyền lực va chạm trực tiếp. “Chúng ta cần chuẩn bị tất cả: từng vị trí, từng lời nói, từng ánh mắt,” ông nói, giọng quyết đoán. “Không một chi tiết nào được bỏ sót.”

Minh Tài liếc nhìn Thượng Uyên, ánh mắt vừa lo lắng vừa tôn trọng: “Hoàng tử, chỉ cần một sơ suất, ta sẽ mất tất cả. Nhưng ta tin, với trí tuệ và sự cẩn trọng của ngài, chúng ta có cơ hội.”

Ngày hội đến, cung điện rực rỡ ánh sáng, các phi tần trong trang phục lộng lẫy, quan lại đứng nghiêm chỉnh, Hoàng đế vẫn nằm trên ngai trong phòng lớn, ánh mắt yếu ớt nhưng vẫn đầy uy nghi. Mọi người đều mỉm cười, trò chuyện, nhưng Thượng Uyên biết rằng sau những nụ cười ấy là những mưu toan chưa từng hé lộ.

Thượng Uyên và Thanh Dương phối hợp, quan sát từng cử chỉ, từng trao đổi của phi tần và quan lại. Lạc Huyên xuất hiện, vẻ mặt tươi cười nhưng ánh mắt lạnh lùng, đầy tính toán. Thượng Uyên biết rằng, bất cứ lúc nào, kế hoạch của bà ta cũng có thể được kích hoạt.

Trong bóng tối của căn phòng lớn, những mánh khóe, sự dối trá và âm mưu đan xen, tạo thành một mạng lưới phức tạp mà chỉ những người tỉnh táo nhất mới có thể điều hướng. Thượng Uyên đứng lặng, lòng kiên định, biết rằng đây chỉ là bước đầu của một trận chiến kéo dài, nơi mạng sống, quyền lực và danh dự sẽ được đặt lên bàn cân.

Đêm hội kết thúc, nhưng không ai rời đi trong an toàn tuyệt đối. Những tin tức được ghi nhớ, những dấu hiệu được quan sát, và những manh mối bí mật được thu thập, tất cả tạo thành nền tảng để Thượng Uyên chuẩn bị cho cuộc phản công đầu tiên.

Khi ánh trăng chiếu qua cửa sổ, Thượng Uyên đứng trên ban công, mắt nhìn xa xăm. Mọi thứ trong cung đều như một bàn cờ khổng lồ, nơi mà mỗi người đều là quân cờ, và chỉ cần một sai lầm nhỏ thôi cũng đủ để thua. Ông biết rằng, âm mưu của Lạc Huyên và phe đối lập chưa bao giờ mạnh đến thế, và trận chiến thực sự chỉ mới bắt đầu.


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×