Ngày thứ hai sau khi nhận được lời khen, Lục Nhược Ly bước vào văn phòng với tâm trạng vừa phấn khích vừa hồi hộp. Cô không khỏi tự nhủ: “Anh ấy… lần đầu tiên khen mình, và mình thực sự hạnh phúc. Hôm nay nhất định phải làm tốt hơn nữa.”
Cô mang laptop, chuẩn bị các chi tiết nhỏ còn sót lại trong bản phối màu cuối cùng để gửi cho đối tác. Khi cô mở email, nhận được tin nhắn từ trợ lý:
"CEO Hàn muốn kiểm tra tiến độ dự án trước 11 giờ sáng. Anh ấy sẽ đến văn phòng sớm hơn bình thường."
Nhược Ly hít sâu, thầm nghĩ: “Sớm hơn… nghĩa là mình phải hoàn tất mọi thứ trước 11 giờ. Phải tập trung tối đa.”
Khoảng 10 giờ sáng, Hàn Dạ Minh xuất hiện trước phòng Nhược Ly. Anh mặc sơ mi trắng gọn gàng, quần tây đen, ánh mắt sắc bén nhưng có phần để ý hơn bình thường.
“Bản phối màu hôm qua tôi thấy khá tốt. Hôm nay tôi muốn xem tiến độ chi tiết.” – Anh nói, giọng trầm nhưng không hề lạnh lùng như thường lệ.
Nhìn anh đứng gần, Nhược Ly không khỏi đỏ mặt, hít sâu, tự nhủ: “Mỗi lần gần anh ấy, tim mình lại đập nhanh… thật kỳ lạ.”
Khi Nhược Ly mở laptop để trình bày tiến độ, cô vô tình làm rơi một chiếc bút. Trước khi cô kịp cúi xuống nhặt, Hàn Dạ Minh đã nhanh tay nhặt giúp.
“Cẩn thận.” – Giọng anh trầm nhưng không lạnh, ánh mắt nhìn cô với sự quan tâm tinh tế.
Nhìn hành động âm thầm ấy, Nhược Ly bất giác mỉm cười, lòng rộn ràng. Đây là lần thứ hai anh quan tâm đến cô một cách tự nhiên nhưng tinh tế. Cô thầm nghĩ: “Anh ấy… dường như để ý đến từng hành động nhỏ của mình.”
Sau khi kiểm tra xong một phần tiến độ, Hàn Dạ Minh cúi xuống nhìn bản phối màu, vô tình gần Nhược Ly hơn. Khoảnh khắc cả hai gần nhau, Nhược Ly cảm thấy tim mình đập nhanh hơn.
Anh nhíu mày, giọng trầm:
“Phần nhấn sản phẩm này cô chưa làm nổi bật lắm. Tôi muốn cô thử một cách phối mới.”
Nhìn ánh mắt tập trung nhưng quan tâm, Nhược Ly mỉm cười:
“Vâng… tôi sẽ thử.”
Cô hít sâu, cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng trong lòng vẫn rộn ràng. Hành động âm thầm của Hàn Dạ Minh khiến cô nhận ra rằng anh không chỉ nghiêm khắc vì công việc, mà còn thực sự quan tâm đến chất lượng và nỗ lực của cô.
Một lúc sau, Nhược Ly phát hiện một chi tiết nhỏ trong bản phối màu có thể gây khó hiểu cho đối tác. Cô định chỉnh sửa thì Hàn Dạ Minh cúi xuống, giọng trầm nhưng đầy ý nhị:
“Cô có thể để tôi xem trước khi chỉnh sửa không? Tôi muốn đảm bảo chi tiết này ổn.”
Nhìn anh đứng sát cạnh mình, ánh mắt chăm chú, Nhược Ly đỏ mặt: “Anh ấy… lúc nào cũng muốn giúp mình… nhưng lại không muốn mình cảm thấy áp lực.”
Cô mỉm cười, gật đầu:
“Vâng… cảm ơn anh.”
Trong buổi trưa, khi Nhược Ly ra ngoài lấy cà phê, cô vô tình để quên túi tài liệu trên bàn. Khi quay lại, thấy Hàn Dạ Minh đã đặt túi tài liệu ngay ngắn trên bàn, ánh mắt anh liếc nhìn cô:
“Cô luôn bất cẩn với giấy tờ. Lần sau cẩn thận hơn.”
Nhìn hành động âm thầm ấy, Nhược Ly cảm thấy vừa ngại vừa vui. Cô thầm nghĩ: “Người lạnh lùng này… sao lại quan tâm đến mình từng chi tiết nhỏ như vậy nhỉ?”
Buổi chiều, khi dự án gần hoàn tất, Nhược Ly nhận được một cuộc gọi từ đối tác yêu cầu bổ sung chi tiết hình ảnh. Cô hốt hoảng, không biết kịp hoàn thành trước deadline.
Nhưng Hàn Dạ Minh xuất hiện, ánh mắt tập trung:
“Gửi chi tiết đó cho tôi. Tôi sẽ giúp cô xử lý nhanh chóng.”
Nhìn anh âm thầm giúp mình, Nhược Ly vừa cảm động vừa rộn ràng. Cô thầm nghĩ: “Anh ấy… dường như luôn âm thầm bảo vệ mình. Lúc nào cũng xuất hiện đúng lúc…”
Sau khi hoàn tất công việc, Nhược Ly thu dọn bàn. Hàn Dạ Minh đứng cạnh, ánh mắt dịu lại hơn thường lệ.
“Cô hôm nay làm tốt. Tôi đánh giá cao năng lực và thái độ của cô.” – Giọng anh trầm nhưng ấm áp.
Nhìn ánh mắt nghiêm túc nhưng đầy quan tâm, Nhược Ly đỏ mặt, tim rộn ràng:
“Cảm ơn anh… Tôi sẽ cố gắng hơn nữa.”
Cả hai lặng im vài giây, chỉ có âm thanh bàn phím và nhịp thở nhẹ nhàng. Nhìn Hàn Dạ Minh đứng gần, Nhược Ly nhận ra rằng tình cảm của cô dành cho anh đang âm thầm lớn dần, vừa ngọt ngào vừa căng thẳng.
Khi chuẩn bị rời văn phòng, Nhược Ly hít sâu, lòng rộn ràng: “Từ hôm nay, mình sẽ cố gắng không chỉ vì công việc, mà còn vì anh ấy… vì muốn anh ấy thấy mình tốt hơn.”
Cô bước ra cửa, nhìn về phía phòng Hàn Dạ Minh, ánh mắt tràn đầy sự háo hức. Lần đầu tiên cô cảm nhận được sự quan tâm âm thầm nhưng tinh tế của nam chính, khiến trái tim cô rung động và đặt nền móng cho những khoảnh khắc ngọt lịm tiếp theo.