ánh dương thứ hai của tổng tài lạnh lùng

Chương 6 : Lửa Thử Vàng và Nụ Cười Của Một Người Khác


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

1. Đồng Hành Trong Bão Tố Công Việc

Sau sự kiện bó hoa cúc trắng, ranh giới giữa Trần Kha Thi và Lâm Duật Phong trở nên mơ hồ hơn, dù không có điều khoản nào bị xóa bỏ. Duật Phong vẫn lạnh lùng, nhưng anh bắt đầu chia sẻ nhiều hơn về công việc của mình với cô, không phải với tư cách đối tác, mà là người tin cậy.

Tập đoàn Lam Hải đang đối mặt với một cuộc khủng hoảng lớn về dự án khu đô thị mới "Vịnh Lam Hải". Đối thủ, Tập đoàn Tề Uyên của Tề Chính, liên tục tung tin đồn và dùng thủ đoạn cạnh tranh không lành mạnh, khiến giá cổ phiếu Lam Hải bắt đầu chao đảo.

Một buổi tối, Duật Phong phải làm việc đến gần sáng tại biệt thự. Kha Thi, với tư cách là kiến trúc sư, không thể đứng yên nhìn. Cô đã học hỏi rất nhiều về dự án này trong thời gian rảnh.

Cô bước vào phòng làm việc của anh, không phải với trà, mà với một bản phác thảo và phân tích.

"Tôi nghĩ, tôi có thể giúp anh," Kha Thi nói, đặt bản vẽ lên bàn.

Duật Phong ngước lên, ánh mắt đầy sự ngạc nhiên. "Cô nghĩ cô có thể giúp gì cho tôi?"

"Tề Uyên đang tấn công vào điểm yếu của dự án: khuôn viên và tiện ích cộng đồng. Thiết kế hiện tại quá tập trung vào lợi nhuận và thiếu sự kết nối với thiên nhiên. Đó là lý do họ bị công chúng chỉ trích. Với kinh nghiệm kiến trúc sư, tôi thấy thiết kế này lỗi thời và không bền vững."

Kha Thi bắt đầu chỉ ra những điểm yếu: thiếu không gian xanh, giao thông nội bộ bất tiện, và thiết kế nhàm chán. Sau đó, cô giới thiệu bản phác thảo đơn giản của mình.

"Nếu anh thay đổi thiết kế, tạo ra một 'lá phổi xanh' lớn ở trung tâm, đưa vào các yếu tố thân thiện với môi trường và kiến trúc độc đáo, anh không chỉ xoa dịu dư luận mà còn biến nó thành điểm mạnh tuyệt đối. Lam Hải sẽ không chỉ bán nhà ở, mà là bán lối sống."

Duật Phong im lặng. Ánh mắt anh từ ngạc nhiên chuyển sang suy tư sâu sắc. Anh cầm bản phác thảo của cô, xem xét từng nét vẽ.

"Thiết kế này... có ý tưởng," anh thừa nhận, giọng nói mang chút kinh ngạc. "Cô là kiến trúc sư có tài, Trần Kha Thi."

"Tôi làm theo hợp đồng. Mục đích của tôi là giúp 'chồng' tôi vượt qua khó khăn kinh doanh," Kha Thi mỉm cười, một nụ cười rạng rỡ, khác hẳn với nụ cười xã giao gượng gạo mà anh thường thấy.

Sáng hôm sau, Duật Phong tổ chức cuộc họp khẩn. Anh quyết định sử dụng ý tưởng cốt lõi của Kha Thi. Đây là lần đầu tiên, Kha Thi được đích thân Duật Phong dẫn đến Lam Hải, không phải với tư cách là "Bà Lâm" xã giao, mà là cố vấn dự án.

Sự tự tin và năng lực của Kha Thi trong cuộc họp đã gây ấn tượng mạnh mẽ với các giám đốc điều hành, nhưng cũng kéo theo sự đố kỵ và hoài nghi.

2. Sự Xuất Hiện Của "Nam Phụ Ấm Áp"

Trong những ngày Kha Thi bận rộn với công việc tại Lam Hải, cô có dịp gặp lại Từ Hạo. Anh là cựu đồng nghiệp, hơn cô vài tuổi, hiện là một kiến trúc sư thành công với phong cách thiết kế ôn hòa, nhân văn.

Từ Hạo là một người đàn ông ấm áp, kiên nhẫn và luôn cười. Anh luôn giữ thái độ ngưỡng mộ đối với Kha Thi, cả về tài năng và sự kiên cường của cô.

Họ gặp nhau tại một quán cà phê, nơi Kha Thi cần tìm một không gian yên tĩnh để hoàn thiện bản vẽ.

"Nghe nói cậu đang làm cố vấn cho Lam Hải. Lâu rồi không gặp, cậu vẫn tài giỏi như vậy," Từ Hạo nói, ánh mắt chân thành.

"Tớ chỉ giúp Duật Phong một chút thôi. Hợp đồng mà," Kha Thi mỉm cười.

"Nói gì thì nói, Lam Hải thay đổi thiết kế lớn như vậy chắc chắn phải là ý tưởng táo bạo lắm. Cậu có vẻ đang sống một cuộc sống rất khác."

"Đúng vậy. Mặc dù là hôn nhân hợp đồng, nhưng ít ra tớ có cơ hội làm những điều tớ chưa từng nghĩ tới," Kha Thi chia sẻ một cách cởi mở.

Cuộc nói chuyện của họ kéo dài hai tiếng. Họ trao đổi về kiến trúc, về triết lý thiết kế và về cuộc sống. Từ Hạo mang lại cho Kha Thi một sự thoải mái và bình yên mà cô không thể tìm thấy bên cạnh Duật Phong. Anh là một tia nắng dịu dàng, hoàn toàn trái ngược với cơn bão lạnh giá của Tổng tài Lam Hải.

3. Ghen Tuông Vô Thức Của Tổng Tài

Chuyện Kha Thi gặp Từ Hạo nhanh chóng đến tai Lâm Duật Phong. Anh đã bố trí người theo dõi Kha Thi, không phải vì anh ghen, mà vì muốn đảm bảo an toàn cho cô, tránh bị Tề Uyên tiếp cận.

Buổi tối, Kha Thi trở về biệt thự. Cô đang hoàn thiện hồ sơ dự án thì Duật Phong bước vào phòng cô, tay cầm một tập tài liệu.

"Buổi chiều cô đi đâu?" Duật Phong hỏi thẳng, không vòng vo.

"Tôi đi gặp Từ Hạo. Anh ấy là cựu đồng nghiệp, chúng tôi trao đổi về một số kỹ thuật thiết kế thân thiện với môi trường cho dự án Vịnh Lam Hải," Kha Thi đáp, bình tĩnh.

"Từ Hạo? Tôi đã kiểm tra hồ sơ của anh ta. Anh ta là kiến trúc sư cho Tề Uyên. Cô gặp hắn ta để làm gì?" Giọng Duật Phong trở nên lạnh lùng và đầy nghi ngờ.

"Không. Anh ấy là kiến trúc sư tự do, nhưng có dự án hợp tác với Tề Uyên. Chúng tôi chỉ trao đổi chuyên môn," Kha Thi cảm thấy khó chịu vì sự dò xét này.

"Cô nên nhớ, cô là vợ tôi. Lam Hải không hợp tác với Tề Uyên. Bất kỳ sự tiếp xúc nào với người của họ đều có thể bị coi là rò rỉ bí mật kinh doanh."

"Anh đang nghi ngờ tôi?" Kha Thi nhíu mày. "Tôi đã ký hợp đồng. Tôi đang cố gắng hết sức để bảo vệ Lam Hải và 'chồng' tôi. Hơn nữa, anh ấy chỉ là bạn. Chúng tôi nói chuyện về kiến trúc, không phải về tài chính hay chiến lược kinh doanh."

Duật Phong tiến lại gần, vẻ mặt anh căng thẳng. "Mối quan hệ bạn bè của cô không được phép gây nguy hiểm cho hợp đồng này. Tề Uyên đang tìm mọi cách để tấn công tôi. Cô là mục tiêu dễ nhất của họ."

"Anh lo lắng cho Lam Hải, hay là lo lắng cho tôi?" Kha Thi mạo hiểm hỏi.

"Tôi lo lắng cho hợp đồng," Duật Phong nhấn mạnh. "Cô phải nhớ, mọi sự tiếp xúc thân mật ngoài hợp đồng đều bị nghiêm cấm. Kể cả sự thân mật tinh thần."

Anh giật lấy tập tài liệu trên tay Kha Thi. "Từ giờ trở đi, mọi cuộc gặp gỡ chuyên môn đều phải được tôi chấp thuận trước. Nếu không cần thiết, cô không được phép gặp gỡ bất kỳ người đàn ông nào khác. Cô đã ký hợp đồng là vợ tôi."

Kha Thi cảm thấy tức giận. "Anh đang giới hạn quyền tự do cá nhân của tôi! Anh ấy chỉ là bạn!"

"Bạn? Anh ta nhìn cô với ánh mắt không phải của một người bạn," Duật Phong gần như gầm gừ, sự kiềm chế trong giọng nói anh đã biến mất. "Anh ta có ánh mắt của một kẻ đang cố gắng lấy đi những gì thuộc về tôi."

Duật Phong nhận ra ngay câu nói vừa thốt ra quá cá nhân và cảm tính. Anh nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, khuôn mặt trở lại vẻ lạnh lùng.

"Ý tôi là, anh ta sẽ phá vỡ tính ổn định của hợp đồng. Cô là tài sản của tôi trong một năm này. Tôi không cho phép ai làm cô phân tâm khỏi vai trò của mình."

Kha Thi nhìn thẳng vào mắt anh. Cô biết, anh đang nói dối. Lời nói ghen tuông của anh không phải vì tài sản, mà vì cảm xúc. Anh không muốn thấy cô cười rạng rỡ với một người đàn ông khác.

"Tôi hiểu rồi, Tổng tài Lâm," Kha Thi nói, giọng cô lạnh nhạt. "Tôi sẽ tuân thủ điều khoản. Nhưng anh nên nhớ, sau một năm, tôi sẽ là người phụ nữ tự do. Anh không có quyền hạn chế cuộc sống của tôi vĩnh viễn."

4. Bàn Cờ Cảm Xúc Khó Đoán

Mặc dù có cuộc tranh cãi gay gắt, một điều đã thay đổi. Lâm Duật Phong bắt đầu dành nhiều thời gian hơn cho Kha Thi, không phải để làm việc, mà để giám sát.

Anh bắt đầu ăn tối cùng cô thường xuyên hơn, cùng xem một bộ phim tài liệu về kiến trúc trên TV, và thậm chí là hỏi ý kiến cô về các vấn đề nhỏ nhặt của Lam Hải.

Một buổi tối, trong khi họ đang xem một chương trình, Duật Phong đột ngột hỏi:

"Cha cô đang phục hồi tốt. Tôi đã nói chuyện với bác sĩ. Ông ấy sẽ sớm được chuyển sang giai đoạn vật lý trị liệu."

"Cảm ơn anh," Kha Thi đáp, cô cảm thấy sự dịu dàng này là thật. "Tôi sẽ đến thăm ông ấy vào cuối tuần."

"Tôi sẽ đi cùng cô."

Kha Thi ngạc nhiên. "Không cần thiết. Anh bận rộn. Hợp đồng không yêu cầu anh phải gặp gia đình tôi."

"Nhưng truyền thông có thể sẽ theo dõi. Chúng ta phải duy trì hình ảnh gia đình hạnh phúc," Duật Phong giải thích, nhưng anh tránh ánh mắt cô. "Hơn nữa, tôi cần đảm bảo ông ấy được chăm sóc tốt nhất. Ông ấy là cha vợ tôi, dù chỉ là trên giấy tờ."

Dù lý do là gì, Kha Thi biết Duật Phong đang cố gắng thu hẹp khoảng cách. Anh đang chiến đấu với quá khứ, với nỗi sợ hãi về cảm xúc, và với sự ghen tuông vô thức dành cho Từ Hạo.

Trong sự tĩnh lặng của căn phòng, Kha Thi khẽ đặt tay lên chiếc nhẫn kim cương lạnh lẽo trên ngón tay mình. Cô biết, cô đang bước vào một ván cờ cảm xúc nguy hiểm. Duật Phong đang bắt đầu cảm nhận, dù anh cố gắng phủ nhận.

Mối quan hệ hợp đồng này đang tan chảy, không phải vì tình yêu bùng cháy, mà vì những hành động chân thật nhỏ nhặt nhất, nơi sự bảo vệ và sự đồng cảm đã vượt qua những điều khoản cứng nhắc trên giấy.


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×