ánh dương thứ hai của tổng tài lạnh lùng

Chương 9: Bước Chân Vào Lam Hải


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

1. Vị Trí Mới và Những Ánh Mắt Đố Kỵ

Sau nhiệm vụ do thám thành công, Lâm Duật Phong quyết định bổ nhiệm Trần Kha Thi vào vị trí Trưởng nhóm Cố vấn Thiết kế Dự án Vịnh Lam Hải. Mặc dù vị trí này chỉ là tạm thời và được công bố dưới hình thức "giúp đỡ chồng," nó đã chính thức đưa Kha Thi vào hệ thống quản lý của Lam Hải.

Sáng thứ Hai, Kha Thi bước vào Lam Hải, không còn là "Bà Lâm" xã giao nữa, mà là một chuyên gia. Cô mặc bộ vest công sở thanh lịch, toát lên vẻ chuyên nghiệp.

Duật Phong đợi cô ở sảnh chính. Anh mặc vest màu xám than chì, vẻ mặt uy nghiêm hơn bao giờ hết.

"Cô không cần phải sợ hãi những ánh mắt đó," Duật Phong nói khẽ khi họ đi qua sảnh. "Họ ghen tị với vị trí của cô, không phải con người cô."

"Tôi không sợ. Tôi có đủ khả năng để làm việc này," Kha Thi đáp lại dứt khoát.

Trong cuộc họp đầu tiên, Kha Thi trình bày ý tưởng cải tiến dự án với sự tự tin. Cô không chỉ lặp lại ý tưởng của mình mà còn đưa ra phân tích chi tiết về tính khả thi và lợi ích môi trường. Bài thuyết trình của cô nhận được sự ủng hộ từ ban lãnh đạo, nhưng cũng vấp phải sự kháng cự từ một số giám đốc điều hành cấp cao, những người vốn luôn nghi ngờ về cuộc hôn nhân của Duật Phong.

Một trong những người phản đối gay gắt nhất là Lưu Triết, Giám đốc Phát triển, một người đàn ông trung niên xảo quyệt, luôn nuôi tham vọng lật đổ Duật Phong.

"Ý tưởng của bà Lâm rất sáng tạo, nhưng nó quá lý tưởng. Thay đổi thiết kế cơ bản vào lúc này sẽ làm tăng chi phí và chậm tiến độ. Bà Lâm chỉ là kiến trúc sư 'tại gia', liệu bà có hiểu rõ quy trình đầu tư của Lam Hải không?" Lưu Triết chất vấn, giọng điệu đầy sự mỉa mai và khinh thường.

Duật Phong lạnh lùng lên tiếng, bảo vệ Kha Thi một cách tuyệt đối: "Ông Lưu, ý tưởng này đã được các chuyên gia hàng đầu thẩm định. Nó không chỉ là sự sáng tạo, mà là tầm nhìn. Chi phí tăng thêm sẽ được bù đắp bằng giá trị thương hiệu và tính độc quyền của dự án. Nếu ông không tin tưởng vào khả năng lãnh đạo của tôi, hãy nói thẳng. Còn nếu ông nghi ngờ khả năng chuyên môn của vợ tôi, tôi sẽ cho ông xem bằng cấp và kinh nghiệm của cô ấy."

Sau lời đe dọa trực tiếp đó, Lưu Triết im lặng. Kha Thi cảm thấy Duật Phong không chỉ bảo vệ cô như một người vợ, mà còn bảo vệ cô như một đồng nghiệp mà anh tôn trọng. Ánh mắt cô dành cho anh đầy sự cảm kích.

2. Sự Đụng Độ Với Kẻ Thù Thật Sự: Duật Đình

Sau cuộc họp, Duật Phong và Kha Thi đang đi về phòng làm việc của anh.

"Anh không cần phải gay gắt với Lưu Triết như vậy. Anh sẽ có thêm kẻ thù," Kha Thi lo lắng.

"Không sao. Lưu Triết chỉ là con cờ," Duật Phong nói. "Kẻ thù thực sự luôn ẩn mình. Và hắn ta đang đến."

Đúng lúc đó, một người đàn ông bước ra từ thang máy, cao ráo, gương mặt rất giống Duật Phong nhưng mang một nụ cười ấm áp, giả tạo và đầy sự mưu mô. Đó là Lâm Duật Đình, anh họ của Duật Phong, Phó Tổng giám đốc điều hành, và là đối thủ lớn nhất trong cuộc chiến quyền lực tại Lam Hải.

"Chào Duật Phong. Anh làm việc chăm chỉ quá. Và chào Bà Lâm xinh đẹp," Duật Đình nói, nụ cười giả tạo không che giấu được sự săm soi và khinh bỉ trong mắt anh ta khi nhìn Kha Thi.

"Chào Duật Đình," Duật Phong đáp lại lạnh lùng, cánh tay anh siết nhẹ eo Kha Thi, một cử chỉ khẳng định quyền sở hữu.

Duật Đình cố tình lờ đi cử chỉ của Duật Phong, nhìn thẳng vào Kha Thi: "Tôi nghe nói Bà Lâm đang tham gia dự án Vịnh Lam Hải.

Thật là một bất ngờ. Không ngờ anh Phong lại tin tưởng một người tay ngang đến vậy. Hay là... cô chỉ tham gia để giải trí?"

Duật Đình muốn công khai hạ thấp Kha Thi, dùng cô làm mũi nhọn để tấn công Duật Phong.

Kha Thi giữ bình tĩnh, cô nhớ lại sự bảo vệ của Duật Phong. Cô tự tin đáp lại: "Tôi không tham gia để giải trí, thưa Phó Tổng giám đốc Duật Đình. Tôi tham gia để nâng cấp dự án.

Tôi tin rằng với chuyên môn kiến trúc, tôi có thể nhìn thấy những vấn đề mà các nhà đầu tư chỉ thấy con số. Điều đó là lợi ích cho Lam Hải."

"Vậy sao? Tôi hy vọng cô không làm hỏng tài sản của gia đình chúng tôi," Duật Đình cười mỉa mai. "Nếu có bất kỳ sai sót nào trong dự án, cô sẽ là người đầu tiên phải chịu trách nhiệm."

Duật Phong lạnh lùng chen ngang: "Việc cô ấy có trách nhiệm hay không là do tôi quyết định. Duật Đình, tôi cảnh cáo anh. Cô ấy là vợ tôi. Anh nên giữ thái độ tôn trọng."

"Tôn trọng? Được thôi," Duật Đình nhún vai, nhưng ánh mắt anh ta đầy sự thách thức. "Tôi hy vọng cuộc hôn nhân này sẽ kéo dài đủ lâu để anh có được những gì anh muốn, em họ à. Chúc may mắn với dự án mới, Bà Lâm."

Duật Đình bỏ đi, nụ cười giả tạo vẫn còn vương lại trong không khí.

3. Chia Sẻ Bí Mật và Sự Hỗn Loạn Cảm Xúc

Duật Phong dẫn Kha Thi vào phòng làm việc. Anh đóng cửa lại.

"Đừng để lời nói của Duật Đình làm cô lo lắng," Duật Phong nói. "Hắn ta luôn tìm cách gây chia rẽ."

"Anh ta là đối thủ của anh?" Kha Thi hỏi.

"Hắn ta là kẻ muốn chiếm lấy Lam Hải. Hắn ta luôn chờ đợi một sai lầm nhỏ nhất của tôi để loại tôi khỏi vị trí Tổng tài. Đây là lý do tôi cần hợp đồng hôn nhân này: để chứng minh tôi đã ổn định và có người thừa kế." Duật Phong nhìn cô, ánh mắt anh đầy sự tin tưởng. "Cảm ơn cô vì đã đối đáp sắc sảo với hắn ta. Cô đã làm rất tốt."

Kha Thi cảm thấy xúc động trước lời khen này.

"Duật Phong," Kha Thi đột nhiên nói. "Anh đã nói tôi không được can thiệp vào cuộc sống cá nhân của anh.

Nhưng anh đang mạo hiểm tin tưởng tôi với những bí mật lớn nhất của anh. Tại sao?"

Anh quay lưng lại, nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi có thể nhìn thấy toàn cảnh thành phố.

"Vì..." Duật Phong dừng lại, cố gắng tìm từ. "Cô là người duy nhất đã nhìn thấy tôi không phải là Tổng tài Lâm. Cô đã thấy nỗi đau của tôi, và cô không lợi dụng nó.

Cô đã mang trà đến cho tôi, đã nói chuyện với tôi về Vân Anh mà không phán xét. Cô... cô là người an toàn."

Anh quay lại, khuôn mặt anh đầy sự hỗn loạn. "Tôi không thể tin ai trong công việc, nhưng tôi cần tin một người ở đây. Và giờ, tôi tin cô. Có lẽ, tôi cần một người bạn đồng hành hơn là một người vợ hợp đồng."

Lời thú nhận này đã phá vỡ rào cản cuối cùng giữa họ. Kha Thi cảm thấy tim mình đập mạnh. Cô không phải là cái bóng của người yêu cũ, không phải công cụ, mà là người đồng hành được anh tin tưởng.

"Tôi sẽ không làm anh thất vọng," Kha Thi hứa. "Tôi sẽ giúp anh vượt qua Duật Đình và Tề Uyên."

4. Bữa Trưa Chung và Lời Mời Bất Ngờ

Từ hôm đó, Kha Thi và Duật Phong bắt đầu dành nhiều thời gian bên nhau hơn, chủ yếu là do công việc. Tuy nhiên, ranh giới giữa công việc và cá nhân ngày càng mờ nhạt.

Buổi trưa, Duật Phong không ăn trưa một mình trong phòng nữa. Anh yêu cầu Kha Thi ăn cùng anh. Bữa ăn vẫn yên lặng, nhưng không còn lạnh lẽo.

"Tối nay, cô có kế hoạch gì không?" Duật Phong đột ngột hỏi khi họ đang ăn.

"Tôi... tôi định đến thăm cha tôi và sau đó quay về Biệt thự," Kha Thi đáp.

"Hủy bỏ kế hoạch thăm cha cô," Duật Phong nói. "Tối nay, chúng ta có một cuộc họp kín với ban thiết kế tại một nhà hàng. Sau đó..."

Anh ngập ngừng. "Sau đó, tôi muốn cô đi cùng tôi đến một nơi. Không phải là công việc, cũng không phải xã giao. Chỉ là một cuộc đi chơi."

Kha Thi ngạc nhiên. "Một cuộc đi chơi?"

"Đúng," Duật Phong nói, ánh mắt anh hơi lúng túng. "Tôi muốn biết... cô thích làm gì khi không phải là Bà Lâm."

Đây là một lời mời cá nhân đầu tiên từ Duật Phong. Kha Thi cảm thấy hạnh phúc một cách vụng về.

"Tôi... tôi thích ngắm kiến trúc cổ, và tôi thích xem phim hài lãng mạn," cô nói.

Duật Phong nhăn mặt. "Phim hài lãng mạn? Thật nhàm chán."

"Nhưng tôi lại thích sự nhàm chán đó," Kha Thi cười. "Tôi thích sự đơn giản và bình yên. Đó là thứ duy nhất không giả dối trong cuộc sống của tôi."

Duật Phong nhìn cô. Nụ cười của cô rạng rỡ, chân thật, khác hẳn với vẻ chuyên nghiệp nghiêm túc khi ở Lam Hải.

"Được rồi," Duật Phong thở dài, chấp nhận. "Tối nay, chúng ta sẽ đi xem... một bộ phim hài lãng mạn. Với điều kiện, cô không được khóc vì tôi sẽ không có khăn giấy."

"Tuyệt vời," Kha Thi mỉm cười.

Cô biết, cuộc hôn nhân hợp đồng của họ đang bước vào một giai đoạn mới.

Giai đoạn của sự kết nối cá nhân, nơi tình cảm đang bắt đầu nảy nở, ẩn sau bức tường của sự nghiệp và những bí mật quá khứ.

Duật Phong đang bắt đầu sống.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×