anh hùng của kẻ thù

Chương 5: Món Quà và Sự Mù Quáng


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Thiên Dực, sau những đêm đầy dục vọng và sự chiếm hữu, cảm thấy thỏa mãn hơn bao giờ hết, nhưng đồng thời, một sự bất an mơ hồ vẫn đeo bám anh. Sự cuồng nhiệt bất thường của Thanh Vy khiến anh nghi ngờ, nhưng anh lại tự trấn an mình rằng cô chỉ đơn thuần là bị tình yêu cấm kỵ áp chế. Để xoa dịu sự hối lỗi ngấm ngầm của mình – hối lỗi vì đã lợi dụng thân phận người bảo hộ và hối lỗi vì những bí mật đen tối – Thiên Dực quyết định dùng quyền lực và tiền bạc để "mua" sự vô tư và niềm tin của cô.

Anh bắt đầu chiều chuộng cô bằng những món quà xa xỉ đến mức khó tin. Chiếc vòng cổ kim cương mà cô thoáng nhìn qua trong một tạp chí, một chiếc xe hơi phiên bản giới hạn, thẻ tín dụng không giới hạn. Anh muốn cô phải hiểu rằng, cuộc sống bên cạnh anh là một thiên đường vật chất mà cô không thể có được nếu thiếu anh. Anh cố tình tạo ra một ảo ảnh ngọt ngào về tình yêu và sự bảo hộ, dùng sự hào nhoáng để che lấp sự thật.

Một buổi tối, Thiên Dực đưa Thanh Vy đến một bữa tiệc đấu giá từ thiện kín của giới siêu giàu. Anh cho cô mặc một chiếc váy dạ hội đắt đỏ và trang sức lộng lẫy. Khi giới thiệu cô với đối tác, anh luôn nhấn mạnh: "Đây là Thanh Vy, con gái nuôi mà tôi bảo hộ." Sự phân biệt rõ ràng đó – không phải người tình, mà là tài sản được bảo hộ – đâm vào trái tim Thanh Vy như một nhát dao.

Cô đã tìm thấy thêm những manh mối mới từ chiếc máy tính anh để hớ hênh: những giao dịch tài chính lớn được thực hiện ngay sau vụ tai nạn, đổ lỗi cho công ty của Dương Hào, nhưng thực chất lại là sự thâu tóm được dàn dựng bởi một công ty vỏ bọc của Thiên Dực. Sự thật trần trụi khiến cô muốn hét lên, muốn xé nát chiếc váy lụa và vạch mặt anh giữa đám đông. Nhưng cô không thể. Cô phải mỉm cười, diễn vai cô gái được cưng chiều, để có cơ hội tiếp cận khu vực làm việc cá nhân của anh tại sự kiện.

Đêm đó, trong căn phòng khách sạn sang trọng, sự căng thẳng bùng nổ. Thanh Vy chất vấn anh về sự lạnh nhạt công khai: "Tại sao anh không giới thiệu tôi là người tình? Anh xấu hổ vì tôi sao?"

Thiên Dực ôm chặt cô, giọng anh chứa đầy sự trấn an giả tạo. "Không bao giờ. Em là thứ quý giá nhất của anh. Nhưng mối quan hệ của chúng ta là bí mật, là của riêng chúng ta. Anh làm vậy là để bảo vệ em khỏi những ánh mắt soi mói và thị phi. Anh muốn em hoàn toàn vô tư, Thanh Vy."

Lời nói dối đó lại một lần nữa ru ngủ sự cảnh giác của cô, nhưng lần này là cố ý. Thanh Vy đã học được rằng, khi anh nói "bảo vệ," thực chất là anh đang kiểm soát. Cô lợi dụng khoảnh khắc yếu đuối đó của anh, cô chủ động kéo anh vào một cảnh thân mật đầy khao khát và giằng xé. Cô dùng nụ hôn để chặn lại những lời biện hộ của anh, dùng sự dâng hiến thể xác để khiến anh tin rằng, cô đã hoàn toàn chấp nhận vai trò này và không còn bận tâm đến thế giới bên ngoài.

Trong cơn cuồng nhiệt, Thanh Vy chạm vào cổ anh, tìm kiếm chiếc chìa khóa két sắt nhỏ mà anh thường giấu. Anh không hề nhận ra sự tính toán của cô. Anh chỉ cảm nhận được sự đáp trả tuyệt đối của cô, và điều đó khiến sự chiếm hữu của anh càng trở nên mạnh mẽ và bạo liệt. Thiên Dực gần như quỵ ngã trước sự phục tùng và khao khát này. Anh nghĩ, món quà và tình yêu cấm kỵ đã thành công trong việc giữ cô lại.

Tuy nhiên, khi mọi thứ lắng xuống, Thanh Vy nhìn vào chiếc vòng cổ kim cương lấp lánh trên tay mình. Cô không thấy sự lãng mạn, mà chỉ thấy chiếc xiềng xích bằng vàng mà Thiên Dực đã đeo vào cổ cô. Cô đã bị mù quáng, nhưng giờ đây cô đã tỉnh. Cô hiểu rằng, anh sẽ không bao giờ tự mình giao nộp bí mật. Cô phải sử dụng sự gần gũi này để tìm ra khe hở trong lớp vỏ bọc hoàn hảo của anh, và khi thời cơ đến, cô sẽ ra đòn.

Thanh Vy cất chiếc chìa khóa nhỏ vào nơi an toàn nhất của mình. Kế hoạch trả thù của cô đã bắt đầu, và Thiên Dực đã hoàn toàn trở thành con mồi.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×