1. Sự Ăn Ý Bất Đắc Dĩ
Quá trình sản xuất Video 2, "Nhật Ký Ứng Dụng Đã Quên – Chúng Tôi Lắng Nghe," diễn ra trong sự im lặng năng suất. Thay vì đối đầu, Gia Huy và Tuyết Mai bắt đầu tìm thấy một nhịp điệu làm việc chung kỳ lạ.
Tuyết Mai đưa ra ý tưởng về một lời hứa cụ thể: Vĩnh Khang sẽ lập một nhóm phản hồi trực tiếp, cam kết trả lời 99% các bình luận chân thật của người dùng trong vòng 24 giờ. Cô muốn thông điệp phải truyền tải sự hối lỗi và niềm hy vọng.
Gia Huy không can thiệp vào ngôn từ, nhưng anh kiểm soát chặt chẽ CTA. Anh buộc Tuyết Mai phải tối ưu hóa mọi yếu tố số học: thời điểm đăng tải, kênh phân phối, và quan trọng nhất, thiết kế của nút đăng ký thử nghiệm Ứng dụng Cảm Xúc (Emotional App).
“Nếu CTA không rõ ràng, dữ liệu sẽ bị nhiễu,” Gia Huy giải thích, vẽ một sơ đồ dòng chảy trên bảng kính của Tuyết Mai. Anh đang dùng bút chì màu xanh lam của cô, một sự vi phạm nhỏ nhưng đáng chú ý đối với thói quen của anh.
“Nếu thông điệp không cảm xúc, không ai thèm nhấp vào nút đó, Gia Huy,” Tuyết Mai đáp lại, tựa cằm vào tay, theo dõi những đường nét hoàn hảo của anh. “Anh luôn lo lắng về tính logic của việc nhấp chuột, tôi lo lắng về lý do tại sao họ lại muốn nhấp.”
Sự hợp tác của họ là sự giao thoa liên tục giữa Lưỡi Kiếm và Ngọn Lửa. Gia Huy cắt bỏ sự lan man lãng phí, Tuyết Mai tiêm cảm xúc vào những con số khô khan. Kết quả là một sản phẩm cân bằng, nơi lòng tin được xây dựng và hành động được thúc đẩy.
Video thứ hai được tung ra.
2. Dữ Liệu Cuối Cùng Của Lòng Tin
Lần này, phản ứng của thị trường hoàn toàn khác. Sự chân thật của Video 1 đã chuẩn bị tâm lý người dùng, và lời hứa cụ thể cùng CTA của Video 2 mang lại mục đích.
Chỉ trong 72 giờ:
Tỷ lệ đăng ký Thử nghiệm Ứng dụng Cảm Xúc: Đạt 120% mục tiêu ban đầu của Tuyết Mai.
Tình Cảm Thương Hiệu (Sentiment Score): Tiếp tục tăng vọt, chuyển từ trạng thái "Tiêu cực Tranh cãi" sang "Tích cực Thận trọng."
Lượt tải ứng dụng mới (New Downloads): Tăng 10% (lần tăng đầu tiên sau 18 tháng).
Khi Gia Huy nhìn vào Bảng Điều Khiển Tài Chính, lần đầu tiên sau khi dự án bắt đầu, anh thấy một con số màu xanh lá cây trong chỉ số tăng trưởng người dùng.
Anh cảm thấy một cảm giác lạ lẫm: Sự thỏa mãn không đến từ việc anh đúng, mà đến từ việc họ cùng nhau đúng.
Tuy nhiên, thành công này đi kèm với một vấn đề nghiêm trọng:
“Giám đốc Lương,” Gia Huy gọi, giọng anh trầm trọng. “Chúng ta có 50,000 người đăng ký thử nghiệm chỉ trong ba ngày. Chúng ta không có đủ máy chủ để xử lý lượng người dùng này cho Ứng dụng Cảm Xúc. Hệ thống của chúng ta được thiết kế cho sự ổn định, không phải sự bùng nổ. Nếu chúng ta không giải quyết vấn đề này trong 48 giờ, chúng ta sẽ làm sập máy chủ, và sự thất bại kỹ thuật này sẽ phá hủy lòng tin mà cô vừa xây dựng.”
Đây là chiến thắng của Tuyết Mai đã tạo ra thách thức của Gia Huy.
3. Trận Chiến Trên Hội Đồng Quản Trị
Áp lực từ Hội đồng Quản trị tăng cao. Họ triệu tập một cuộc họp khẩn cấp để chất vấn về sự tăng trưởng không có kế hoạch này.
“Phó Tổng Thẩm, ông đã cam kết kiểm soát. Tôi thấy con số đăng ký này là không thể quản lý được,” Thành viên Hội đồng Vương, một người ủng hộ lý thuyết tối ưu hóa chi phí của Gia Huy, lên tiếng. “Việc phải nâng cấp máy chủ khẩn cấp sẽ tốn hàng triệu đô la không nằm trong ngân sách Q4.”
Gia Huy biết rằng theo logic nghiêm ngặt, anh phải thừa nhận sai lầm trong dự báo và rút lại một phần chiến dịch. Nhưng anh nhìn Tuyết Mai, người đang giữ một ánh mắt kiên định.
“Thưa Hội đồng,” Gia Huy cắt lời Thành viên Vương, giọng anh rõ ràng và kiên quyết. “Đây là một vấn đề kỹ thuật không lường trước, không phải là thất bại chiến lược. Chúng ta đang bị trừng phạt vì đã thành công. Nếu chúng ta không chấp nhận chi phí nâng cấp, chúng ta đang nói với thị trường rằng chúng ta không đủ khả năng đáp ứng nhu cầu của họ. Đó là sự thiếu tôn trọng người dùng.”
Sự ủng hộ của Gia Huy khiến Tuyết Mai ngạc nhiên. Anh đang sử dụng ngôn ngữ của cô—ngôn ngữ của sự tôn trọng và cảm xúc—để bảo vệ chiến lược của cô.
Tuyết Mai tiếp lời: “Và thưa Hội đồng, chúng ta cần phải nhìn vào dữ liệu ý định (Intent Data) của những người đăng ký. Ứng dụng Cảm Xúc là phi lợi nhuận, nhưng nó giúp chúng ta hiểu được nhu cầu sâu sắc nhất của người dùng. Dữ liệu này, khi được Gia Huy phân tích, sẽ là nền tảng để thiết kế lại sản phẩm cốt lõi của Vĩnh Khang. Đây là khoản đầu tư thông minh nhất chúng ta từng thực hiện trong ba năm qua.”
Chủ tịch Thẩm mỉm cười, hài lòng với sự ăn ý này. “Hội đồng, tôi đồng ý với Thẩm Gia Huy và Lương Tuyết Mai. Gia Huy, con hãy lập kế hoạch nâng cấp máy chủ khẩn cấp. Tuyết Mai, con hãy quản lý kỳ vọng của người dùng trong thời gian chờ đợi. Hai con đã chứng minh rằng sự kết hợp của dữ liệu và cảm xúc có thể tạo ra sự phục hưng.”
4. Bàn Cờ Cảm Xúc Cá Nhân
Đêm đó, trong Phòng Chiến Lược, sự căng thẳng đã dịu đi, nhường chỗ cho sự mệt mỏi và một chút sự ngưỡng mộ thầm kín.
Tuyết Mai đang chuẩn bị rời đi thì cô quay sang Gia Huy.
“Cảm ơn anh, Gia Huy. Anh đã dùng ngôn ngữ của tôi để bảo vệ tôi trước Hội đồng. Tôi nợ anh một ân huệ.”
Gia Huy, đang sắp xếp lại những chiếc bút chì màu của cô (một thói quen kỳ lạ mới), chỉ gật đầu. “Tôi chỉ sử dụng ngôn ngữ hiệu quả nhất để truyền đạt dữ liệu. Hơn nữa, cô đã đúng. Chúng ta cần lòng tin.”
“Thế thì, tôi cần sự giúp đỡ của anh với một vấn đề phi logic hoàn toàn,” Tuyết Mai nói. “Cháu gái tôi, Ánh, đang cố gắng viết một câu chuyện ngắn cho cuộc thi của trường. Chủ đề là ‘Người Hùng Tối Thượng.’ Nó bị mắc kẹt. Nó bảo rằng tất cả người hùng đều phải hoàn hảo, nhưng nó không thích sự hoàn hảo.”
Gia Huy cau mày. “Đây là một vấn đề văn học. Tôi là nhà khoa học dữ liệu.”
“Chính xác. Anh có thể dùng logic của anh để giải mã mật mã cảm xúc này không?” Tuyết Mai thách thức.
Gia Huy nhìn cô. Anh nhớ lại giọng nói của cô bé Ánh: “Con thích từ ‘brave’ (dũng cảm) hơn.”
“Được rồi,” Gia Huy thở dài, anh mở một tài liệu trắng trên máy tính. “Định nghĩa của ‘Người Hùng Tối Thượng’ theo logic là gì? Đó phải là người giải quyết vấn đề với hiệu suất cao nhất và rủi ro thấp nhất.”
Tuyết Mai bật cười. “Hoàn hảo.”
“Nhưng con người không phải là máy tính,” Gia Huy tiếp tục, giọng anh trầm xuống. “Người Hùng Tối Thượng phải là người chọn hành động dù biết rủi ro là gì, và chịu trách nhiệm cho kết quả, bất kể nó là gì.”
Gia Huy bắt đầu gõ. Anh tạo ra một sơ đồ phân tích:
Người Hùng Logic: (Thẩm Gia Huy) → Hành động dựa trên Xác suất thành công.
Người Hùng Cảm Xúc: (Lương Tuyết Mai) → Hành động dựa trên Giá trị đạo đức.
Anh nhìn Tuyết Mai. “Người Hùng Tối Thượng của cháu cô nên là sự kết hợp. Một người có hệ thống (Logic), nhưng chọn hành động vì một lý do phi logic (Cảm xúc).”
“Ví dụ?” Tuyết Mai tò mò.
“Hãy nói với cháu cô rằng người hùng không phải là người không mắc sai lầm,” Gia Huy nói, ánh mắt anh dịu đi, nhìn thẳng vào cô. “Người hùng là người dám thừa nhận sai lầm và quyết định lắng nghe, ngay cả khi dữ liệu nói rằng đó là một hành động ngu ngốc.”
Tuyết Mai cảm thấy trái tim mình như có một luồng điện chạy qua. Anh không chỉ nói về câu chuyện của Ánh, anh đang nói về chính anh, về việc anh chấp nhận rủi ro khi bảo vệ chiến dịch của cô trước Hội đồng.
“Cảm ơn anh, Gia Huy. Đó là định nghĩa tuyệt vời,” Tuyết Mai nói, giọng cô chân thành.
Cô rời đi, để lại Gia Huy một mình trong văn phòng. Anh quay lại màn hình, nhưng thay vì các báo cáo tài chính, anh lại mở sơ đồ ‘Người Hùng’ của mình. Anh tự hỏi, trong cuộc chiến Phục Hưng này, anh là ai: Logic thuần túy, hay là một ‘Người Hùng’ đang học cách lắng nghe cảm xúc?
Anh cảm thấy hơi ấm lạ lùng. Có lẽ, việc chấp nhận rủi ro cảm xúc không phải là sự hỗn loạn, mà là một loại hiệu suất mới mà anh chưa từng định lượng.