Sáng hôm sau, Linh An thức dậy với tâm trạng vừa hồi hộp vừa hưng phấn. Cô vẫn còn vương vấn hình ảnh Hạo Thiên trên sân thượng tối qua – ánh mắt lạnh lùng nhưng có phần tò mò của anh khiến tim cô không ngừng đập mạnh. Cô vừa pha trà, vừa tự nhủ: “Chắc hôm nay sẽ là một ngày bình thường thôi… chỉ cần tập trung làm việc.”
Tuy nhiên, Linh An không biết rằng định mệnh đang sắp xếp một cuộc gặp bất ngờ, mà lần này sẽ khiến cô phải đối mặt trực diện với Hạo Thiên, trong một bối cảnh hoàn toàn khác.
Công việc hôm nay đưa Linh An tới công ty khách hàng – một tập đoàn lớn nằm ở trung tâm thành phố. Cô lái xe vào bãi đỗ, hít một hơi thật sâu, chỉnh lại váy và túi xách. Trong lòng vừa háo hức vừa lo lắng, cô tự nhủ: “Phải chuyên nghiệp, không được vụng về như hôm qua.”
Bước vào sảnh lễ tân, Linh An bị choáng ngợp bởi không gian rộng lớn, trang trí hiện đại với ánh sáng tràn ngập từ cửa kính. Các nhân viên đi lại tất bật, bàn giấy gọn gàng, không khí vừa nhộn nhịp vừa nghiêm túc. Cô đi tới quầy lễ tân để đăng ký, rồi được hướng dẫn tới phòng họp chính.
Trong lúc Linh An đang đi qua hành lang, một bước chân vội vàng đã khiến cô va phải ai đó. Ly cà phê trong tay cô nghiêng, suýt làm đổ. Linh An lùi lại, nhìn lên, và tim cô như muốn ngừng đập – người đàn ông trước mặt không ai khác chính là Hạo Thiên.
Ánh mắt anh dừng lại ở cô, sắc lạnh và điềm tĩnh. Cảm giác vừa quen vừa xa lạ lan tỏa. “Cô… Linh An?” anh nói, giọng trầm ấm, nhưng vẫn giữ khoảng cách nhất định.
Linh An đỏ mặt, cúi đầu. “Dạ… vâng… em không cố ý va anh.” Cô vụng về lau ly cà phê, tay vẫn run.
Hạo Thiên nhìn cô, ánh mắt như muốn đọc suy nghĩ. Một phần anh thấy phiền, một phần lại tò mò. Anh nhíu mày, nhưng không hề trách móc. “Cẩn thận hơn trong hành lang,” anh nói, giọng điềm tĩnh nhưng sắc bén.
Linh An gật đầu, cảm giác tim đập rộn ràng. “Dạ… em sẽ cẩn thận hơn.”
Cô tiếp tục đi tới phòng họp, nhưng trong lòng vẫn bối rối. Lần đầu tiên cô gặp Hạo Thiên tại bữa tiệc đã khiến cô vừa lo lắng vừa tò mò, giờ lại gặp trong môi trường công việc nghiêm túc, cảm giác ấy càng tăng gấp bội.
Trong phòng họp, các nhân viên của tập đoàn khách hàng đã tập trung. Một vài gương mặt quen thuộc cười chào Linh An, nhưng cô vẫn khó rời mắt khỏi Hạo Thiên. Anh đứng bên cạnh bàn chủ tọa, nhìn hồ sơ dự án, thái độ điềm tĩnh nhưng uy nghi.
Cuộc họp bắt đầu. Linh An trình bày kế hoạch dự án, giọng cô chắc chắn, mắt thỉnh thoảng lướt nhìn Hạo Thiên để quan sát phản ứng. Anh im lặng, chỉ gật nhẹ đầu vài lần, đôi khi nhíu mày khi phát hiện điểm chưa ổn.
Khi Linh An trình bày phần phân tích thị trường, một nhân viên khách hàng đưa ra câu hỏi khó. Linh An hơi lúng túng, nhưng cố gắng giữ bình tĩnh, trình bày chi tiết và logic. Hạo Thiên đứng lên, bước tới gần.
“Để tôi giải thích một chút,” anh nói, giọng trầm, vừa chính xác vừa điềm tĩnh. Anh trình bày chi tiết, minh chứng bằng số liệu rõ ràng, khiến mọi người im lặng, tập trung. Linh An nhìn anh, vừa cảm thấy ngạc nhiên vừa tôn trọng. Anh không chỉ là người lãnh đạo lạnh lùng, mà còn tinh tế, thông minh và cực kỳ uy tín.
Cô nhận ra: Hạo Thiên không chỉ là người đàn ông hôm qua tại bữa tiệc, anh còn là ông chủ lớn, quyền lực và uy nghiêm trong môi trường kinh doanh. Một sự kính trọng bất ngờ trỗi dậy trong lòng cô.
Cuộc họp kéo dài gần ba giờ. Linh An cảm thấy căng thẳng nhưng cũng tự tin hơn từng phút. Cô nỗ lực chứng minh năng lực của mình, để Hạo Thiên thấy rằng cô không chỉ vụng về như lần gặp đầu tiên.
Khi cuộc họp kết thúc, Hạo Thiên quay lại nhìn Linh An. “Cô có tiến bộ,” anh nói, giọng lạnh lùng nhưng mang theo một chút ngạc nhiên. “Nhưng vẫn cần cẩn thận hơn trong cách trình bày và giao tiếp.”
Linh An đỏ mặt, nhưng trong lòng hạnh phúc. “Dạ… em sẽ cố gắng hơn.”
Họ rời phòng họp cùng nhau. Hào quang uy quyền từ Hạo Thiên khiến Linh An cảm thấy vừa nể phục vừa e dè. Cô tự nhủ: “Anh ấy… không chỉ đẹp trai và lạnh lùng, mà còn rất đáng nể trong công việc. Phải học hỏi nhiều mới được.”
Trên đường đi, Hạo Thiên bất ngờ hỏi: “Cô Linh An, cô có thể tới công ty tôi vào tuần tới không? Tôi muốn thảo luận thêm về dự án này.”
Linh An ngạc nhiên, mắt mở to: “Dạ… vâng… Em sẽ sắp xếp lịch trình.”
Trong lòng cô vừa vui vừa lo. Vui vì được làm việc trực tiếp với Hạo Thiên, lo vì không biết lần gặp tiếp theo sẽ ra sao. Cô tự nhủ: “Phải bình tĩnh… lần này không được vụng về.”
Buổi chiều, Linh An trở về văn phòng, vừa đi vừa nhắn tin cho Ngọc Hà: “Hôm nay gặp Hạo Thiên… không ngờ anh ấy là ông chủ lớn của khách hàng. Mình… vừa lo vừa háo hức.”
Ngọc Hà trả lời ngay: “Thấy chưa? Cậu đã bước chân vào một thế giới khác rồi. Chuẩn bị tinh thần cho nhiều lần gặp gỡ thú vị nữa nhé.”
Linh An mỉm cười, cảm giác vừa sợ vừa hồi hộp. Cô nhận ra rằng cuộc gặp hôm nay không chỉ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên. Nó đã mở ra một cánh cửa, đưa cô bước vào một thế giới hoàn toàn mới, nơi mà tình cảm, công việc và số phận bắt đầu dệt nên những câu chuyện chưa biết hồi kết.
Trên đường về, Linh An dừng lại trước một quán cà phê nhỏ. Cô ngồi xuống, nhấm nháp ly cà phê, cố gắng sắp xếp lại cảm xúc. Trong đầu cô hiện lên hình ảnh Hạo Thiên – vừa quyền lực, vừa bí ẩn, vừa lạnh lùng nhưng lại có những khoảnh khắc tinh tế khiến cô khó quên.
Cô tự hỏi: “Liệu lần gặp sau, mình có thể giữ bình tĩnh và chứng minh năng lực không? Hay lại… vụng về như lần đầu?”
Và rồi Linh An mỉm cười, một nụ cười pha lẫn lo lắng và tò mò. Cô biết, từ hôm nay, cuộc sống của cô sẽ không còn bình thường nữa. Mỗi lần gặp Hạo Thiên sẽ là một thử thách, nhưng đồng thời cũng là cơ hội để cô trưởng thành, học hỏi, và… khám phá những cảm xúc mới lạ trong trái tim mình.
Buổi chiều dần tàn, ánh hoàng hôn chiếu qua khung cửa kính, nhuộm vàng cả con phố. Linh An đứng lên, nhắm mắt hít một hơi thật sâu, tự nhủ: “Mình sẽ không để vụng về và bối rối cản trở bước tiến của mình. Nhưng… cũng sẽ không rời mắt khỏi anh ấy.”
Và như thế, cuộc gặp không ngờ này đã chính thức khởi động một chương mới trong cuộc đời Linh An – một chương vừa đầy thử thách, vừa chứa đựng những rung động đầu tiên, những tò mò và những tình huống bất ngờ mà cô chưa từng trải qua.