Sáng hôm sau, Vy bước vào phòng họp với tâm trạng vừa háo hức vừa lo lắng. Đây là buổi họp đầu tiên mà cô tham gia cùng đội sáng tạo, nơi mọi ý tưởng được đưa ra một cách bùng nổ, nhưng cũng đầy áp lực. Cô hít sâu một hơi, nhấn cốc cà phê trên tay, cố gắng tập trung.
Ngay khi cô vừa ngồi xuống, Quân xuất hiện. Anh đặt máy tính lên bàn, nhìn quanh phòng và dừng ánh mắt ở Vy. Cô lúng túng đáp lại nụ cười thoáng qua của anh, tim đập nhanh hơn.
“Chào buổi sáng, Vy,” Quân nói nhẹ, nhưng giọng nói đủ khiến cô cảm thấy ấm áp.
Buổi họp bắt đầu. Trưởng nhóm đưa ra dự án mới – một chiến dịch quảng cáo quan trọng với thời hạn gấp rút. Ý tưởng bay tứ tung, ai cũng hăng say tranh luận. Vy cố gắng ghi chú, nhưng mỗi khi Quân trình bày quan điểm, cô lại lắng nghe chăm chú, cảm giác vừa bị cuốn hút vừa bị áp lực đè nặng.
Một lúc sau, một ý tưởng gặp phải tranh cãi kịch liệt. Quân đứng lên, trình bày lại cách tiếp cận của mình với giọng điệu chắc chắn nhưng không thiếu sự tinh tế. Vy nhận ra anh không chỉ thông minh mà còn biết cách giữ không khí hài hòa trong phòng họp. Cô bất giác mỉm cười, và ánh mắt Quân chợt gặp cô, như nhận ra niềm vui nhỏ ấy.
Đến lúc thảo luận nhóm, trưởng nhóm ghép Vy và Quân vào cùng một đội. Cả hai nhìn nhau, vừa hồi hộp vừa háo hức. Khi bắt đầu bàn về ý tưởng, Vy nhận ra việc phối hợp với Quân thật dễ dàng – một cách tự nhiên, như đã quen nhau từ lâu. Những câu chuyện, ý tưởng nảy ra liên tục, và cả hai cùng nhau điều chỉnh, thử nghiệm, đôi lúc cười khúc khích khi một ý tưởng đi lệch quỹ đạo.
Giữa buổi họp, có lúc Vy vô tình lỡ lời, khiến ý tưởng bị lệch hướng. Quân khẽ nhắc nhở, giọng anh nhẹ nhàng nhưng đủ nghiêm túc để Vy nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. Cô cảm thấy vừa an tâm vừa tò mò – sao một người vừa nghiêm túc vừa ấm áp đến vậy?
Khi buổi họp kết thúc, mọi người rời phòng trong sự hối hả. Vy và Quân đứng lại, trao đổi vài chi tiết cuối cùng về dự án. Quân nhìn cô, giọng nói như pha chút đùa:
“Ngày đầu hợp tác mà đã gây chiến tranh thế này, không biết sau này sẽ ra sao nhỉ?”
Vy cười khẽ, cảm giác bối rối nhưng thích thú lan tỏa trong lòng. Cô nhận ra, lần đầu tiên ở công ty mới này, không chỉ công việc khiến cô hồi hộp mà còn là sự xuất hiện của Quân – người khiến mỗi phút giây đều trở nên đặc biệt.
Ra khỏi phòng họp, Vy hít một hơi thật sâu, nhìn Quân đang dắt máy tính ra ngoài. Trong lòng cô, một cảm giác lạ lùng vừa hồi hộp vừa nhẹ nhàng – như thể một chương mới, đầy hứa hẹn, vừa bắt đầu.