ánh sáng giữa thành phố

Chương 4: Tin đồn nội bộ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngày thứ ba ở công ty, Vy vừa bước vào phòng Marketing thì đã nghe những tiếng cười khúc khích. Đồng nghiệp nhìn nhau rồi liếc Vy và Quân với ánh mắt đầy ẩn ý. Cô chưa kịp hiểu chuyện gì thì một đồng nghiệp nữ hóm hỉnh gọi to:

“Nhìn hai cậu kìa, đúng là hợp đôi luôn ấy nhỉ!”

Vy lập tức đỏ mặt, lúng túng cúi xuống, không biết phản ứng ra sao. Quân thì hơi nhướn mày, nhưng nụ cười vẫn hiện lên nhẹ nhàng, khiến không khí bớt căng thẳng.

“Mình… chúng ta chỉ là đồng nghiệp thôi mà,” Vy lí nhí, cố gắng giấu sự bối rối.

Nhưng những lời đùa giỡn cứ vang lên khắp phòng, khiến Vy không thể nào tập trung vào công việc. Cô cảm thấy tim mình đập loạn nhịp, vừa xấu hổ vừa… khó hiểu vì một cảm giác ấm áp len lỏi khi nhìn Quân. Anh chỉ mỉm cười, lắc đầu nhẹ nhàng, như thể nói với cô: “Đừng bận tâm.”

Buổi trưa, Vy và Quân cùng ra hành lang uống nước. Cô thở dài, giọng vừa nhẹ vừa cười:

“Có vẻ mọi người thích… ghép đôi chúng ta quá mức rồi.”

Quân cười khẽ, ánh mắt hướng về cô: “Mình nghĩ là họ chỉ muốn chúng ta vui vẻ hơn thôi. Nhưng mà, nếu thấy phiền thì cứ làm bộ mặt nghiêm túc là được.”

Vy nhìn anh, vừa buồn cười vừa xấu hổ. Câu nói ấy khiến cô cảm thấy dễ chịu hơn, như thể sự hiện diện của Quân làm tất cả mọi thứ trở nên nhẹ nhàng hơn. Trong lòng cô, một cảm giác lạ lùng dâng lên – vừa muốn cười, vừa muốn giữ khoảng cách, nhưng thật ra không muốn rời xa.

Chiều hôm đó, Vy đi qua phòng thiết kế, nghe thấy đồng nghiệp thầm thì: “Nhìn hai người ấy làm việc ăn ý ghê, đúng là… hợp đôi luôn!” Cô chỉ cười gượng, nhưng trong lòng lại nghĩ đến những khoảnh khắc khi Quân nhìn mình, nụ cười nhẹ nhàng và ánh mắt tinh tế đó vẫn vẹn nguyên trong tâm trí.

Buổi tối, khi Vy chuẩn bị rời công ty, cô nhận ra một điều: những lời đùa giỡn, những ánh mắt tò mò của đồng nghiệp không còn làm cô bối rối bằng cảm giác khi nhìn Quân. Cô chợt hiểu rằng sự rung động đầu tiên – dù nhỏ bé và tinh tế – đã bắt đầu nảy nở.

Trên đường về, Vy nhẩm lại mọi việc trong ngày. Cảm giác vừa hồi hộp vừa vui sướng len lỏi trong cô. Cô biết rằng những “tin đồn nội bộ” này, dù chỉ là đùa vui, lại vô tình khiến cô nhận ra một điều: sự xuất hiện của Quân không chỉ là đồng nghiệp bình thường, mà còn là người khiến trái tim cô xao xuyến.

Ngày hôm ấy khép lại với Vy, nhưng một điều chắc chắn – những rung động ngày đầu, những ánh mắt, nụ cười và cả những lời đùa giỡn tinh nghịch – đã khởi đầu một chương mới, đầy hứa hẹn và ngọt ngào trong cuộc sống mới của cô tại Ánh Dương Media.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×