ánh sáng hoàng thịnh

Chương 10: Thử thách bất ngờ và sự bảo vệ ngọt ngào


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngày thứ mười bốn tại Tập đoàn Thương mại Hoàng Đỉnh, Lâm Tâm Nhã thức dậy với tâm trạng vừa hứng khởi vừa lo lắng. Hôm nay, cô sẽ cùng Hạ Quân Thần tham gia buổi khảo sát thị trường quan trọng ngoài công ty, và cô chưa biết trước những gì sẽ xảy ra.

Cô đứng trước gương, chỉnh trang trang phục công sở pha chút nhẹ nhàng, vừa chuyên nghiệp vừa thanh lịch. Trong lòng, cô tự nhủ: “Hôm nay là cơ hội để chứng minh năng lực và… để anh ấy thấy mình trưởng thành hơn. Nhưng… không biết anh sẽ đối xử với mình như thế nào ngoài công ty?”

Sáng sớm, cô đến công ty. Không khí có phần khác lạ so với những ngày bình thường: các đồng nghiệp tất bật chuẩn bị hồ sơ, và Hạ Quân Thần xuất hiện từ sớm, dáng vẻ điềm tĩnh nhưng ánh mắt lấp lánh sự quan tâm tinh tế.

“Chuẩn bị xong chưa?” Anh hỏi, giọng trầm ấm.

“Dạ… em đã chuẩn bị xong rồi ạ,” cô trả lời, tim đập nhanh.

Anh gật đầu, bước tới bàn cô, đặt một tệp hồ sơ khác: “Đây là dữ liệu khảo sát sơ bộ. Chúng ta sẽ làm việc trực tiếp với khách hàng và nhân viên cửa hàng. Tôi muốn bạn chú ý từng chi tiết nhỏ, đồng thời quan sát phản ứng của họ. Đây là cơ hội để bạn nâng cao kỹ năng thực chiến.”

Cô cảm thấy vừa hồi hộp vừa hứng thú. Anh không chỉ giao nhiệm vụ, mà còn tạo cơ hội để cô chứng minh năng lực, điều khiến cô vừa áp lực vừa háo hức.

Buổi khảo sát bắt đầu. Hạ Quân Thần lái xe đưa cô đến các cửa hàng đối tác. Trên đường đi, anh vẫn giữ vẻ điềm tĩnh, nhưng thỉnh thoảng ánh mắt dịu dàng liếc về phía cô, như muốn kiểm tra xem cô có ổn không.

Cô nhận ra rằng, mỗi hành động nhỏ của anh đều mang tính quan tâm tinh tế, nhưng không phô trương. Tim cô rung lên mạnh, vừa lo lắng vừa hạnh phúc.

Khi đến cửa hàng đầu tiên, Hạ Quân Thần nói:

“Bạn đứng gần tôi, nếu có vấn đề gì, tôi sẽ lo liệu. Hãy quan sát kỹ từng chi tiết và ghi chú đầy đủ.”

Cô gật đầu, cố gắng tập trung, nhưng cảm giác gần gũi bên anh khiến tim cô loạn nhịp. Anh đưa cho cô bảng ghi chú, ánh mắt lướt qua từng cử chỉ của cô, khiến cô vừa căng thẳng vừa háo hức.

Trong lúc khảo sát, một nhân viên cửa hàng thiếu kinh nghiệm làm rơi sản phẩm. Cô sợ rằng sẽ bị trách mắng, nhưng Hạ Quân Thần nhanh chóng bước tới, nhẹ nhàng hướng dẫn và che chở cho cô:

“Đừng lo, bạn chỉ cần tập trung vào việc của mình. Tôi sẽ xử lý vấn đề này.”

Cô đỏ mặt, tim rung lên: CEO Hạ luôn xuất hiện đúng lúc để bảo vệ cô, không chỉ ở công ty mà cả ngoài thực địa.

Sau khi hoàn thành khảo sát cửa hàng đầu tiên, Hạ Quân Thần mời cô đi cùng ra xe. Trên đường đi, anh bất ngờ hỏi:

“Bạn thấy buổi khảo sát thế nào?”

Cô trả lời: “Dạ… vừa hồi hộp vừa thú vị, nhưng nhờ anh chỉ dẫn nên em đã học được rất nhiều.”

Anh nhíu mày, giọng trầm nhưng ấm áp: “Tôi biết bạn có khả năng, nhưng quan trọng là từng trải nghiệm sẽ giúp bạn trưởng thành hơn. Hãy tiếp tục giữ phong độ này.”

Cô cảm thấy tim rung lên, không chỉ vì lời khen mà còn vì sự quan tâm chân thành.

Buổi chiều, họ đến cửa hàng thứ hai, nơi khách hàng đông đúc và không gian chật hẹp hơn. Một lần nữa, một sự cố xảy ra: một khách hàng va chạm với Lâm Tâm Nhã, khiến cô suýt té.

Ngay lập tức, Hạ Quân Thần đưa tay ôm cô vào lòng, giữ cô khỏi té. Cô đỏ mặt, tim đập mạnh, vừa sợ vừa hạnh phúc.

“Bạn ổn chứ?” Anh hỏi, giọng trầm ấm.

“Dạ… em… em không sao…” cô lí nhí.

Anh nghiêm túc nhìn cô: “Hãy chắc chắn lần sau đi cẩn thận hơn. Tôi không muốn bạn bị thương.”

Khoảnh khắc ấy, cô cảm nhận được sự bảo vệ sâu sắc nhưng dịu dàng của anh, và trái tim cô rung lên từng nhịp.

Sau khi kết thúc khảo sát, Hạ Quân Thần dẫn cô đến một quán cà phê yên tĩnh gần đó để nghỉ ngơi. Anh đặt trà nóng trước mặt cô, ánh mắt dịu dàng:

“Uống đi. Bạn đã làm việc chăm chỉ cả ngày.”

Cô đỏ mặt, tim rung lên: “Dạ… cảm ơn anh… anh quan tâm em nhiều quá…”

Anh nhìn cô, giọng trầm: “Bởi vì bạn quan trọng. Tôi không muốn bạn mệt mỏi.”

Cô cảm giác tim mình như tan chảy trong khoảnh khắc ấy. Mỗi hành động, mỗi lời nói của anh đều mang đến một cảm giác vừa gần gũi vừa sủng ngọt, khiến cô vừa hồi hộp vừa hạnh phúc.

Trên đường về, Hạ Quân Thần lái xe một cách điềm tĩnh, nhưng thỉnh thoảng liếc sang cô, ánh mắt dịu dàng:

“Về nhà an toàn. Ngủ đủ giấc. Ngày mai còn nhiều việc quan trọng.”

Cô gật đầu, tim rung lên mạnh: “Dạ… em sẽ nhớ lời anh.”

Anh gật nhẹ, ánh mắt theo cô cho đến khi cô bước vào nhà. Cô đứng đó một lúc, bật cười một mình, vừa hồi hộp vừa hạnh phúc: “Ngày hôm nay, mọi thử thách đều trở nên ngọt ngào nhờ anh ấy. Liệu từ giờ trở đi, anh sẽ còn làm gì để khiến trái tim mình rung động?”


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×