ánh sáng hoàng thịnh

Chương 8: Một buổi tối bất ngờ và sự gần gũi không ngờ


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngày thứ mười hai tại Tập đoàn Thương mại Hoàng Đỉnh, Lâm Tâm Nhã thức dậy với tâm trạng vừa bình thường vừa tò mò. Hôm nay là ngày thứ Bảy, cô tưởng sẽ được nghỉ ngơi, nhưng một tin nhắn từ Hạ Quân Thần khiến cô không khỏi ngạc nhiên:

“Buổi tối nay, có một sự kiện đối tác. Tôi cần bạn tham dự cùng tôi. 19 giờ, tại khách sạn Hoàng Đỉnh. – Hạ Quân Thần”

Cô ngẩn người một giây, tim đập nhanh. Đây là lần đầu tiên cô được CEO Hạ mời tham dự một sự kiện quan trọng bên ngoài công ty. Cảm giác vừa hồi hộp vừa háo hức tràn ngập trong lòng. Cô thầm nhủ: “Liệu hôm nay mình sẽ phải chuẩn bị gì đây? Và… anh ấy muốn nói chuyện gì với mình?”

Buổi chiều, cô đi mua sắm một bộ trang phục phù hợp. Khi đứng trước gương, chỉnh trang, cô cảm thấy vừa hồi hộp vừa căng thẳng. Cô tự nhủ: “Hãy giữ bình tĩnh, tự tin, và đừng để bản thân bị bối rối. Đây là cơ hội để gây ấn tượng với CEO Hạ và cả đối tác.”

Khoảng 18 giờ 45 phút, cô đến khách sạn. Khi bước vào sảnh, cô nhìn thấy Hạ Quân Thần đang đứng đợi, trong bộ vest đen chỉnh tề, dáng vẻ điềm tĩnh nhưng ánh mắt dịu dàng hướng về cô.

“Đến đúng giờ,” anh nói, giọng điềm tĩnh nhưng ánh mắt chứa một sự quan tâm khó tả.

“Dạ… em có mặt rồi ạ,” cô lí nhí, tim đập mạnh.

Anh gật đầu nhẹ, rồi dẫn cô đi vào phòng tiệc nơi sự kiện đang diễn ra. Trên đường đi, anh nhắc: “Hãy đứng gần tôi, nếu có vấn đề gì, tôi sẽ lo liệu.”

Cô đỏ mặt, cảm giác vừa bối rối vừa hạnh phúc. Mỗi bước đi bên anh, cô đều cảm nhận được sự bảo vệ tinh tế nhưng rất gần gũi.

Trong phòng tiệc, mọi thứ rực rỡ ánh đèn, âm nhạc nhẹ nhàng. Các đối tác đang trò chuyện sôi nổi. Lâm Tâm Nhã cảm thấy hơi lo lắng, không biết mình nên làm gì.

Hạ Quân Thần đứng bên cạnh, một tay đặt nhẹ lên lưng cô, như một dấu hiệu bảo vệ tinh tế: “Đừng lo, tôi sẽ giới thiệu bạn khi cần thiết.”

Cô ngạc nhiên, tim rung lên. Đây là lần đầu tiên anh thể hiện sự quan tâm một cách công khai, nhưng vẫn giữ vẻ điềm tĩnh. Cô thầm nhủ: “Anh ấy thật sự… để ý mình theo cách đặc biệt.”

Khi một đối tác tiến tới hỏi về dự án, Hạ Quân Thần giới thiệu:

“Đây là Lâm Tâm Nhã, người phụ trách phần chiến lược trực tuyến. Cô ấy sẽ giải thích chi tiết về cách chúng tôi triển khai concept trải nghiệm trực tiếp kết hợp online marketing.”

Cô hơi bối rối, nhưng nhờ ánh mắt dịu dàng và nụ cười khích lệ của anh, cô tự tin trình bày. Các đối tác chăm chú lắng nghe, thỉnh thoảng gật đầu. Khi cô kết thúc, Hạ Quân Thần nhẹ nhàng vỗ vai cô, ánh mắt lộ rõ sự hài lòng:

“Làm tốt.”

Cô đỏ mặt, tim rung lên: “Dạ… cảm ơn anh…”

Sau bữa tiệc, khi mọi người chuẩn bị ra về, một sự cố nhỏ xảy ra: một vị khách trượt chân, va vào cô, làm cô suýt ngã.

Ngay lập tức, Hạ Quân Thần bước tới, vòng tay ôm cô vào lòng, giữ cô khỏi té. Cô đỏ mặt, tim đập mạnh, vừa sợ vừa hạnh phúc.

“Bạn có sao không?” Anh hỏi, giọng trầm nhưng đầy quan tâm.

“Dạ… em không sao ạ…” cô lí nhí.

Anh nhíu mày, mắt nhìn cô chăm chú: “Hãy chắc chắn lần sau đi cẩn thận hơn. Tôi không muốn bạn bị thương.”

Khoảnh khắc ấy, trái tim cô như tan chảy. Cô nhận ra rằng, anh không chỉ quan tâm đến cô trong công việc, mà còn trong những tình huống đời thường, điều mà trước đây cô chưa từng trải qua.

Trên đường ra xe, Hạ Quân Thần dẫn cô đi bên cạnh, ánh mắt dõi theo từng bước. Khi họ bước ra ngoài trời, gió nhẹ thổi qua, anh nhẹ nhàng lấy áo khoác của mình phủ lên vai cô:

“Trời hơi lạnh. Mặc vào để không bị cảm lạnh.”

Cô đỏ mặt, tim rung lên: “Dạ… cảm ơn anh… anh luôn quan tâm em như vậy sao?”

Anh nhìn cô, ánh mắt dịu dàng: “Bởi vì tôi không muốn bạn mệt mỏi. Khi bạn an toàn và khỏe mạnh, tôi mới yên tâm.”

Cô cảm giác cả cơ thể như tan chảy trong khoảnh khắc ấy. Mỗi hành động, mỗi lời nói của anh đều mang đến một cảm giác vừa hồi hộp vừa ngọt ngào không thể diễn tả.

Khi tới bãi đỗ xe, Hạ Quân Thần mở cửa xe cho cô, nhắc nhở:

“Ngồi yên, tôi sẽ lái xe cẩn thận. Hãy an toàn trở về nhà.”

Cô mỉm cười, mắt ngấn lệ vì hạnh phúc: “Dạ… em sẽ nhớ lời anh.”

Trên đường về, cô cảm giác tim mình rung lên từng nhịp. Ngồi cạnh CEO Hạ, cô nhận ra rằng mối quan hệ giữa họ đã tiến thêm một bước lớn. Không còn là sự quan tâm lén lút hay tinh tế trong công sở, mà là sự sủng ngọt rõ ràng, bảo vệ và gần gũi trong mọi khoảnh khắc.

Khi về đến cửa nhà, Hạ Quân Thần dừng xe, ánh mắt dịu dàng:

“Về nhà an toàn. Ngủ đủ giấc. Ngày mai còn nhiều việc quan trọng.”

Cô gật đầu, tim đập mạnh: “Dạ… em sẽ.”

Anh gật nhẹ, ánh mắt theo cô cho đến khi cô bước vào nhà. Cô đứng đó một lúc, bật cười một mình, vừa hồi hộp vừa hạnh phúc: “Ngày hôm nay, mọi khoảnh khắc đều là bất ngờ, vừa lo lắng vừa ngọt ngào. Liệu những ngày tới, anh ấy sẽ còn làm điều gì khiến trái tim mình rung động nữa đây?”


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×