ánh sáng sau cánh cửa văn phòng

Chương 5: Lớp Vỏ Bọc Rạn Nứt


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Đêm tại Vân Đình Viên chìm trong sự im lặng nặng nề sau cuộc đối chất đầy đe dọa của Lăng Thiên. Thẩm Hạ Cửu nằm trên giường, nhưng ánh mắt cô mở to, nhìn chằm chằm vào khoảng không vô định. Cô biết rõ sự liều lĩnh đêm qua đã đẩy cô vào một tình thế nguy hiểm tột độ. Lăng Thiên không phải là người đàn ông dễ dàng bỏ qua một sự bất thường nhỏ nhất, và việc cô lén lút tiếp cận kho tài liệu đã khiến anh hoàn toàn không còn tin tưởng cô. Mối quan hệ hợp đồng đã biến thành một cuộc chiến của những bí mật.

Cô cẩn thận lấy tập tài liệu mỏng vừa sao chụp từ dưới đệm giường ra. Cô không dám bật đèn, chỉ dùng ánh sáng mờ ảo từ đèn ngủ để rà soát các con số. Đây là bản ghi chép các giao dịch nội bộ liên quan đến "Dự án NTH – 20XX" của Tập đoàn Lăng thị mười năm trước – dự án mà cha cô, Thẩm Minh, bị kết tội biển thủ và tham ô. Cô không tìm thấy bằng chứng trực tiếp về việc cha cô vô tội trong những trang này, nhưng cô tìm thấy một sự bất thường đáng kể: một khoản chi phí lớn, được ghi chú là "Chi phí tư vấn dự án", đã được chuyển cho một công ty vỏ bọc tại nước ngoài, chỉ vài ngày trước khi dự án bị hủy và cha cô bị bắt. Điều đáng nói là chữ ký phê duyệt khoản chi phí này không phải của cha cô, mà là của Phó Tổng giám đốc khi đó, Đàm Vĩnh Hãn.

Cái tên này khiến Hạ Cửu siết chặt tờ giấy đến nhăn nhúm. Đàm Vĩnh Hãn. Cô nhớ rõ tên này. Ông ta từng là cánh tay phải của Lăng Chính – chú của Lăng Thiên và là cổ đông lớn nhất nhì Tinh Huy hiện tại. Sau vụ án, Đàm Vĩnh Hãn đã đột ngột từ chức, tuyên bố sức khỏe không tốt, và biến mất khỏi giới kinh doanh. Cha cô luôn khẳng định ông ta là người đứng sau mọi chuyện. Đây chính là manh mối mà cô cần: một cái tên, một khoản giao dịch đáng ngờ, và một kẻ tình nghi có liên hệ với kẻ thù hiện tại của Lăng Thiên – Lăng Chính.

Nhưng tập tài liệu quá ngắn, không thể khẳng định điều gì. Hạ Cửu cần tiếp cận nhiều hơn. Cô biết, Lăng Thiên đã giăng bẫy quanh cô, cô không thể hành động hấp tấp. Cô phải đóng vai hoàn hảo hơn nữa, phải biến sự nghi ngờ của anh thành sự tin tưởng, hoặc ít nhất là sự chấp nhận có kiểm soát.

Sáng hôm sau, Hạ Cửu trở lại Tinh Huy với vẻ ngoài bình tĩnh như không có chuyện gì xảy ra. Cô vẫn là Thư ký điều hành Thẩm chuyên nghiệp và vô cảm. Nhưng sự khác biệt đã nằm trong văn phòng Lăng Thiên.

Đúng 9 giờ 30 phút, Trợ lý Lâm bước vào văn phòng Lăng Thiên, khuôn mặt căng thẳng, đặt một tập hồ sơ dày cộp lên bàn. Đây là báo cáo điều tra đầu tiên về thân thế của Thẩm Hạ Cửu.

"Tổng giám đốc Lăng, tất cả đã được xác nhận," Trợ lý Lâm báo cáo bằng giọng trầm. "Cha của Thẩm Hạ Cửu, ông Thẩm Minh, không hề ở nước ngoài chữa bệnh. Ông ta hiện đang ở một bệnh viện tư nhân bí mật tại ngoại ô thành phố. Ông ta mắc bệnh nặng thật, nhưng đó là di chứng tâm lý và thể chất sau mười năm tù giam. Ông ta đã được thả tự do trước thời hạn một năm do cải tạo tốt và tình trạng sức khỏe không ổn định."

Lăng Thiên không nói gì, chỉ mở hồ sơ ra. Ánh mắt anh lạnh như băng khi đọc đến chi tiết đó. Vụ án tham nhũng mười năm trước, Hạ Cửu là con gái của một tội phạm kinh tế. Lời nói dối về "bệnh tim" đã hoàn toàn bị lật tẩy.

"Về trình độ học vấn," Trợ lý Lâm tiếp tục, "Thẩm Hạ Cửu không chỉ có bằng Thạc sĩ Tài chính, mà cô ấy tốt nghiệp hạng xuất sắc tại một trong ba trường đại học kinh tế hàng đầu thế giới. Báo cáo này cũng xác nhận cô ấy đã từ chối nhiều lời mời làm việc tại Phố Wall để quay về đây, chấp nhận vị trí thư ký điều hành cấp thấp tại Tinh Huy."

Lăng Thiên đóng tập tài liệu lại, tạo ra một âm thanh khô khốc. Sự thật này còn phức tạp hơn anh tưởng. Một người phụ nữ tài năng, có động cơ trả thù tiềm ẩn, và mục đích duy nhất là tiền bạc, lại đang sống trong nhà anh, nắm giữ những bí mật quan trọng nhất của anh. Cô không phải là một quân cờ ngẫu nhiên, cô là một mũi tên nhọn đã được lập trình để bắn trúng Tinh Huy.

"Trợ lý Lâm," Lăng Thiên ra lệnh, giọng nói chứa đầy sự nguy hiểm tiềm tàng. "Chuyện này tuyệt đối phải giữ bí mật. Từ bây giờ, cô ấy là vợ tôi. Cô ấy là đối tác của tôi. Không ai được phép nghi ngờ, kể cả cô ấy. Nhưng tôi muốn cô lập tức điều tra sâu hơn về Đàm Vĩnh Hãn và mối quan hệ của ông ta với Lăng Chính trong vụ án mười năm trước. Tập trung vào các giao dịch phụ liên quan đến Dự án NTH."

Lăng Thiên hiểu Hạ Cửu. Cô không hành động vì cảm xúc. Cô hành động vì mục đích. Mục đích của cô là minh oan cho cha, và điều đó có nghĩa là cô phải lật đổ người đã hãm hại cha cô. Nếu người đó là Đàm Vĩnh Hãn, và nếu Đàm Vĩnh Hãn liên quan đến Lăng Chính, thì Hạ Cửu, bằng một cách kỳ lạ, lại trở thành đồng minh không chủ ý của anh trong cuộc chiến giành quyền lực nội bộ. Nhưng anh không thể tin cô. Anh phải kiểm soát cô.

Anh nhấn nút gọi nội bộ. "Thư ký Thẩm, vào đây."

Hạ Cửu bước vào, vẻ mặt hoàn toàn không có cảm xúc, mang theo tập tài liệu buổi sáng. Lăng Thiên nhìn cô. Cô gái này, đứng trước mặt anh, vừa nói dối anh về mọi thứ, nhưng lại vừa cứu anh khỏi một sai lầm lớn trong dự án Tống thị. Anh quyết định bắt đầu bài kiểm tra thực sự.

"Ngồi xuống," Lăng Thiên nói, không mời cô ngồi ở ghế đối diện như thường lệ, mà chỉ vào chiếc sofa sang trọng. Đây là một sự thay đổi nhỏ trong nghi thức, một cách để phá vỡ sự cân bằng của cô.

Hạ Cửu ngồi xuống một cách chuyên nghiệp.

"Tôi có một dự án mới. Dự án 'Tái cấu trúc Tài sản Mờ' của Tinh Huy." Lăng Thiên đặt một hồ sơ màu xanh lá cây đậm lên bàn. "Đây là dự án nhạy cảm, liên quan đến các tài sản không được ghi chép đầy đủ trong sổ sách công ty, chủ yếu là các khoản đầu tư đã bị phong tỏa hoặc mất khả năng thanh toán từ hơn mười năm trước. Hội đồng quản trị muốn thanh lý chúng để củng cố báo cáo tài chính cuối năm."

Hạ Cửu cảm thấy tim mình hẫng đi một nhịp. Tài sản mờ. Mười năm trước. Dự án NTH – 20XX chắc chắn nằm trong số đó.

"Đây là một dự án lớn, cần một người có khả năng phân tích tài chính xuất sắc và đặc biệt kín tiếng," Lăng Thiên tiếp tục, ánh mắt sắc lạnh như đang soi chiếu tâm hồn cô. "Tôi không tin bất kỳ ai trong Hội đồng quản trị. Tôi tin vào năng lực của cô. Với vai trò mới của cô, tôi muốn cô làm Trưởng dự án, trực tiếp báo cáo cho tôi. Yêu cầu đầu tiên của tôi là cô phải xem xét tất cả hồ sơ liên quan đến các khoản đầu tư bị mất từ mười năm trước, và tìm ra phương án tái cấu trúc hoặc thanh lý tốt nhất."

Đây là một bẫy, đồng thời cũng là một cơ hội. Lăng Thiên đang lợi dụng nhu cầu tiếp cận sự thật của cô để làm việc cho anh. Nếu cô từ chối, anh sẽ nghi ngờ cô không muốn đào sâu vào quá khứ. Nếu cô đồng ý, cô sẽ tiếp cận được toàn bộ tài liệu mà cô cần, nhưng cô sẽ phải làm việc dưới sự giám sát trực tiếp và nguy hiểm của anh.

Hạ Cửu không hề nao núng. Cô vươn tay cầm lấy tập tài liệu, thái độ hoàn toàn chuyên nghiệp. "Đây là một thử thách. Tôi sẽ làm." Cô không hỏi về rủi ro, không hỏi về thù lao bổ sung. Thái độ này càng củng cố sự nghi ngờ của Lăng Thiên rằng cô có một động cơ cá nhân.

"Tốt," Lăng Thiên nói, đứng dậy. Anh bước đến gần cô, đứng ngay phía sau sofa, tay đặt lên lưng ghế. Một lần nữa, anh phá vỡ quy tắc về khoảng cách. "Mục tiêu của tôi là Lợi nhuận và Ổn định. Mục tiêu của cô là Tiền. Nếu cô cố gắng tìm kiếm bất cứ điều gì khác ngoài hai thứ đó, Thẩm Hạ Cửu, cô sẽ mất tất cả. Và đừng quên, cô đang ở trên lãnh thổ của tôi."

Hạ Cửu cảm thấy hơi thở anh phả vào gáy. Cô không quay lại, chỉ siết chặt tập hồ sơ. "Tôi đã hiểu rõ luật chơi, Tổng giám đốc Lăng. Tôi sẽ chỉ tập trung vào tài sản và con số."

Chiều hôm đó, họ lại phải đóng vai một cặp đôi hạnh phúc trong một buổi họp báo ngắn để xác nhận tin đính hôn. Ánh đèn flash sáng chói, tiếng máy ảnh lách tách và những câu hỏi dồn dập của phóng viên.

"Tổng giám đốc Lăng, có tin đồn Thẩm tiểu thư chỉ là một thư ký. Liệu đây có phải là một cuộc hôn nhân chính trị để đối phó với áp lực từ Hội đồng quản trị?"

Lăng Thiên siết tay Hạ Cửu, kéo cô sát vào mình, gần như ôm cô vào lòng. "Vị hôn thê của tôi là Thạc sĩ Tài chính, người đã giúp Tinh Huy vượt qua những khó khăn về dòng tiền và đạt được những thỏa thuận đầu tư quan trọng nhất. Nếu cô ấy chỉ là 'một thư ký', thì tôi không biết Tinh Huy sẽ ra sao. Cô ấy là đối tác hoàn hảo nhất mà tôi từng có."

Hạ Cửu mỉm cười dịu dàng, đặt tay lên ngực anh, một cử chỉ thân mật mà cô đã luyện tập đến mức hoàn hảo. Cô nhìn Lăng Thiên bằng ánh mắt tràn đầy sự tin tưởng và ngưỡng mộ. Cô biết, cô đang nói dối, nhưng cô phải diễn.

Một nữ phóng viên tinh ý hỏi: "Thẩm tiểu thư, xin hỏi về gia đình cô. Chúng tôi được biết cha cô là... một chuyên viên tài chính bị truy tố mười năm trước. Liệu gia thế này có ảnh hưởng đến cuộc hôn nhân với Tổng giám đốc Lăng không?"

Câu hỏi như một cú đánh mạnh vào lồng ngực Hạ Cửu. Nụ cười trên môi cô cứng lại. Lăng Thiên đã dự đoán trước câu hỏi này. Anh siết tay cô mạnh hơn, như một lời cảnh báo, nhưng cũng là sự hỗ trợ âm thầm.

"Gia đình tôi không có bất kỳ vấn đề gì. Cha tôi đang chữa bệnh ở nước ngoài," Hạ Cửu lặp lại câu nói dối cô đã chuẩn bị.

Lăng Thiên lập tức cắt lời, không để cô nói thêm. Anh nhìn thẳng vào camera, giọng nói lạnh lùng và đầy uy quyền. "Tôi không quan tâm đến quá khứ của bất cứ ai, chỉ quan tâm đến hiện tại và tương lai. Tôi tin tưởng tuyệt đối vào Thẩm Hạ Cửu. Bất cứ ai dám đào bới hoặc bịa đặt về gia đình cô ấy sẽ phải đối mặt với bộ phận pháp lý của Tinh Huy."

Lời tuyên bố này không chỉ là sự bảo vệ, mà là một lời đe dọa công khai, khiến giới truyền thông lập tức im bặt. Lăng Thiên đã biến rủi ro thành lợi thế, sử dụng bí mật của Hạ Cửu để củng cố hình ảnh một người đàn ông quyết đoán, bất chấp tất cả để bảo vệ tình yêu.

Tối đó, sau khi mọi hoạt động công khai kết thúc, họ quay trở lại Vân Đình Viên. Sự căng thẳng trong xe đạt đến đỉnh điểm.

"Anh Lăng," Hạ Cửu lên tiếng trước, giọng cô mệt mỏi và khàn đặc. "Anh đã biết tất cả, đúng không?"

Lăng Thiên quay sang, ánh mắt anh sâu thăm thẳm trong bóng tối. "Tôi đã biết tất cả. Cha cô không ở nước ngoài. Ông ta là Thẩm Minh. Cô là con gái của ông ta. Cô đến Tinh Huy để tìm kiếm sự thật, không chỉ là tiền."

Sự thẳng thắn của anh khiến Hạ Cửu không thể chối cãi. Cô im lặng.

"Cô đang ở giữa một ván cờ lớn hơn cô nghĩ. Kẻ đã hãm hại cha cô, nếu là Đàm Vĩnh Hãn, thì hắn ta liên quan đến chú tôi, Lăng Chính. Lăng Chính đang muốn lật đổ tôi. Cô đang là đối tác của tôi trong một hợp đồng, đồng thời lại là kẻ thù tiềm năng vì những lời nói dối." Lăng Thiên dựa vào ghế, cười lạnh lùng. "Nhưng tôi không hủy hợp đồng. Vì một lý do duy nhất: cô cần tiếp cận Tài sản Mờ, và tôi cần cô tìm kiếm sự thật cho tôi. Chúng ta có chung một kẻ thù chung: người đứng sau vụ án mười năm trước. Cô có can đảm để hợp tác với kẻ thù của cha cô, để trả thù cho ông ta không?"

Hạ Cửu ngước nhìn anh, đôi mắt cô ánh lên sự kiên quyết. "Tôi sẽ hợp tác. Mục đích của tôi là sự thật. Nhưng anh phải hứa với tôi, anh sẽ không can thiệp vào cách tôi xử lý thông tin cá nhân của mình. Hợp đồng vẫn là hợp đồng, Lăng Thiên. Đây chỉ là một giao dịch mở rộng."

"Chỉ là giao dịch mở rộng," Lăng Thiên lặp lại, giọng nói đầy chế giễu. "Nhưng cô nên nhớ, Hạ Cửu. Giữa chúng ta không có ranh giới an toàn. Nếu cô vi phạm, tôi sẽ không ngần ngại vứt bỏ cô và bí mật của cô."

Sự trao đổi bí mật này đã kết thúc Giai đoạn 1 của bản hợp đồng lạnh lẽo. Họ không còn che giấu sự thật với nhau nữa, mà chuyển sang một mối quan hệ phức tạp hơn, nơi cả hai đều biết đối phương đang nói dối, nhưng lại buộc phải tin tưởng nhau để chống lại một kẻ thù chung. Cuộc chiến thực sự đã bắt đầu, không chỉ trên thương trường, mà còn trong chính ngôi nhà này, nơi cô gái đang tìm kiếm công lý và người đàn ông đang cố gắng kiểm soát cô.

Hạ Cửu nhìn vào tập tài liệu "Tái cấu trúc Tài sản Mờ" trong tay. Đây là chìa khóa. Cô phải nhanh chóng lật lại quá khứ mười năm.


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×