Sự sụp đổ của Lăng Chính tại cuộc họp Hội đồng quản trị không chỉ là một chiến thắng pháp lý mà còn là cơn địa chấn truyền thông, càn quét toàn bộ giới tài chính. Trong vòng hai mươi bốn giờ, Lăng Thiên chính thức đảm nhiệm cả hai vị trí Chủ tịch Hội đồng Quản trị và Tổng giám đốc điều hành, tập trung quyền lực tuyệt đối vào tay mình. Hạ Cửu, giờ đây được công nhận là cố vấn chiến lược cấp cao và là người trực tiếp tham gia vào vụ án lật ngược Thẩm Minh, trở thành nhân vật bí ẩn được săn đón nhất. Vị thế của cô thay đổi chóng mặt, từ một thư ký bình thường thành nữ thần báo thù được Lăng Thiên đặt dưới cánh tay bảo hộ. Dù vậy, đối với cô, ánh hào quang bên ngoài không quan trọng bằng sự thật được phơi bày và danh dự người cha được khôi phục.
Lăng Thiên tổ chức một buổi họp báo ngắn gọn để ổn định nội bộ và công bố một số quyết định nhân sự quan trọng. Điểm nhấn là việc anh công khai giới thiệu Hạ Cửu như một "chuyên gia không thể thiếu" và, quan trọng hơn, tiết lộ về cuộc hôn nhân sắp tới của họ. “Cô Thẩm Hạ Cửu không chỉ là cộng sự đắc lực nhất của tôi, mà còn là người mà tôi tin tưởng tuyệt đối để cùng xây dựng tương lai Tinh Huy. Chúng tôi sẽ sớm cử hành hôn lễ,” anh tuyên bố, nắm tay cô một cách tự nhiên. Dưới ánh đèn flash chói lòa, Hạ Cửu giữ vẻ mặt lạnh lùng, nhưng trong lòng cô, sự việc đang vượt khỏi tầm kiểm soát của một giao dịch đơn thuần. Cuộc hôn nhân này không còn là bí mật giữa hai người mà đã trở thành một công cụ công khai, ràng buộc họ vĩnh viễn với nhau trong mắt công chúng.
Ngay sau buổi họp báo, Lăng Thiên đưa Hạ Cửu về biệt thự riêng của anh. "Đây sẽ là nhà của chúng ta trong tương lai gần," anh nói. "Và từ giờ trở đi, chúng ta phải học cách diễn vai."
"Quy tắc diễn xuất là gì?" Hạ Cửu hỏi, nhìn kiến trúc xa hoa và lạnh lẽo của ngôi nhà.
"Thứ nhất, không bao giờ để lộ sự thật về bản chất hợp đồng của chúng ta. Thứ hai, luôn luôn xuất hiện cùng nhau tại các sự kiện quan trọng. Thứ ba, sống chung dưới một mái nhà. Và cuối cùng," anh tiến lại gần, cúi đầu xuống, ánh mắt anh gần đến mức cô cảm nhận được hơi thở ấm áp. "Hạ Cửu, chúng ta là vợ chồng sắp cưới, có nghĩa là chúng ta phải thể hiện sự thân mật. Mọi cử chỉ, ánh mắt, chạm nhẹ đều phải toát lên sự gắn kết." Anh chạm nhẹ ngón tay lên má cô. Xúc cảm bất ngờ khiến Hạ Cửu lùi lại một bước, sự kiểm soát cảm xúc trong cô bị dao động.
"Sự thân mật này không nằm trong giao kèo ban đầu," cô giữ giọng điệu nghiêm khắc.
Lăng Thiên nhếch mép, một nụ cười đầy nguy hiểm. "Giao kèo đã thay đổi khi cô đặt chiếc USB chứa bằng chứng của Đàm Vĩnh Hãn lên bàn họp. Giờ đây, chúng ta là đồng minh quyền lực nhất và nguy hiểm nhất Tinh Huy. Để bảo vệ liên minh này, chúng ta cần một lớp vỏ bọc hoàn hảo. Cô không muốn cha cô phải chịu thêm bất cứ rủi ro nào từ tàn dư của Lăng Chính, đúng chứ?"
Lời cảnh báo đó chạm đến điểm yếu của cô. Hạ Cửu gật đầu, chấp nhận luật chơi mới.
Cuộc sống chung bắt đầu một cách kỳ lạ. Họ ở chung một biệt thự rộng lớn nhưng gần như không giao tiếp ngoài công việc. Lăng Thiên làm việc không ngừng nghỉ để củng cố quyền lực, loại bỏ các chân rết của Lăng Chính. Hạ Cửu, với khả năng phân tích tuyệt vời, trở thành cánh tay phải đắc lực, âm thầm kiểm soát dòng tiền và thông tin. Căn phòng của họ đối diện nhau, và giữa họ luôn có một ranh giới vô hình nhưng sắc lạnh.
Tuy nhiên, ranh giới đó bắt đầu mờ nhạt dần qua những khoảnh khắc bất chợt. Một buổi tối, Lăng Thiên thấy Hạ Cửu đang ngồi một mình trong thư viện, nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn đính hôn giả được làm từ bạch kim đơn giản. Cô trông có vẻ cô đơn và mệt mỏi hơn bao giờ hết. Anh tiến đến, ngồi xuống đối diện. "Mọi chuyện đã xong. Cô có thể nghỉ ngơi rồi," anh nói.
"Chưa đâu. Lăng Chính không phải là người dễ dàng buông tay. Tôi phải chắc chắn rằng mọi cửa thoát hiểm của hắn đều bị khóa lại," cô đáp, giọng khàn đặc.
"Cô đang quá sức. Cô đã chiến đấu một mình mười năm, giờ hãy để tôi chiến đấu cùng cô," anh nói, giọng nói đầy sự chân thành mà cô chưa từng nghe thấy. "Mười năm qua, cô đã sống bằng thù hận. Giờ đây, đã đến lúc cô phải học cách sống vì chính mình."
Hạ Cửu ngước lên, nhìn thẳng vào mắt anh, cố gắng dò tìm ý định thực sự. "Anh đang cố gắng làm gì, Lăng Thiên? Cố gắng làm tôi xao lòng, hay là một chiến lược mới để kiểm soát?"
Anh không trả lời ngay. Thay vào đó, anh nhẹ nhàng đưa tay ra, chạm vào gò má cô, nơi ánh sáng phản chiếu sự mệt mỏi. "Tôi đang nhận ra rằng, Hạ Cửu, chúng ta giống nhau đến đáng sợ. Cả hai đều bị ám ảnh bởi quyền lực và sự cô đơn. Có lẽ, liên minh của chúng ta không chỉ là một hợp đồng, mà là một sự cứu rỗi." Khoảnh khắc đó, sự gần gũi đột ngột khiến nhịp tim cô đập loạn xạ. Cô nhanh chóng đứng dậy, phá vỡ sự tĩnh lặng nguy hiểm.
"Tôi xin lỗi. Tôi không quen với sự quan tâm," cô nói. "Tôi phải xem lại báo cáo tài chính mới nhất." Cô lướt qua anh, nhưng cảm giác chạm nhẹ vẫn còn đọng lại.
Hai tuần sau, Lăng Chính thực hiện đòn phản công đầu tiên. Hắn, thông qua một tài khoản ẩn danh, rò rỉ thông tin sai lệch cho giới truyền thông rằng Lăng Thiên đã sử dụng quỹ công ty để giải quyết các vấn đề pháp lý cá nhân liên quan đến vụ án Thẩm Minh, nhằm gây áp lực lên giá cổ phiếu và Hội đồng quản trị. Đây là một cú đánh hiểm độc vào uy tín vừa được xây dựng lại của Lăng Thiên.
Hạ Cửu và Lăng Thiên họp khẩn trong phòng làm việc riêng. "Hắn đang cố gắng làm suy yếu lòng tin của các cổ đông. Chúng ta phải hành động nhanh chóng," Lăng Thiên nghiến răng.
"Chúng ta không thể chỉ bác bỏ thông tin. Chúng ta phải chứng minh tính minh bạch của mình và đồng thời, khiến hắn bị cô lập hoàn toàn," Hạ Cửu nói. Cô đưa ra một kế hoạch táo bạo: công khai toàn bộ quá trình tái cấu trúc Tài sản Mờ, bao gồm cả việc minh oan cho Thẩm Minh, nhưng phải nhấn mạnh rằng mọi chi phí pháp lý đều được chi trả minh bạch và rằng vụ án được lật ngược là vì lợi ích lâu dài của Tinh Huy, không phải vì tư lợi.
"Và sau đó," Hạ Cửu nói tiếp, ánh mắt sắc bén. "Chúng ta sẽ tiến hành hôn lễ. Một đám cưới rầm rộ, công khai sẽ là câu trả lời mạnh mẽ nhất cho mọi lời đồn đại. Nó cho thấy anh không chỉ ổn định về tài chính mà còn đang xây dựng một gia đình, một nền tảng vững chắc. Sức mạnh của tình yêu và gia đình luôn là bức tường thành vững chắc nhất trước những lời buộc tội tham ô."
Lăng Thiên nhìn cô, nụ cười trở lại trên môi, nhưng lần này không phải nụ cười giả tạo mà là sự tán thưởng chân thành. "Một ý tưởng tuyệt vời. Cô luôn biết cách biến điểm yếu thành điểm mạnh. Chuẩn bị đi, Hạ Cửu. Đã đến lúc chúng ta phải tổ chức đám cưới trong mơ của Lăng Thiên và Thẩm Hạ Cửu, một sự kiện sẽ khiến Lăng Chính tuyệt vọng."
Những ngày sau đó, cả hai lao vào chuẩn bị cho một đám cưới "giả" hoàn hảo. Lăng Thiên giao cho đội ngũ chuyên nghiệp nhất, biến sự kiện này thành một buổi lễ hoành tráng. Hạ Cửu, dù không mấy hứng thú, vẫn tham gia vào mọi khâu lựa chọn váy cưới, địa điểm, và danh sách khách mời. Mỗi lần cô và anh xuất hiện cùng nhau, giới truyền thông lại ngợi ca về một "cặp đôi quyền lực mới."
Trong một buổi thử váy cưới, Lăng Thiên bất ngờ xuất hiện. Cô đang đứng trước gương, chiếc váy ren trắng tinh khiết ôm sát cơ thể, tôn lên vẻ đẹp lạnh lùng nhưng quyến rũ. Anh bước đến gần, nhìn cô qua gương. "Cô đẹp lắm, Hạ Cửu," anh thì thầm.
"Đừng quên, đây là diễn xuất," cô nhắc nhở, cố gắng ổn định nhịp thở.
"Thế thì tôi đang diễn rất đạt," anh đáp, đưa tay ra, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc cô. "Nhưng tôi tự hỏi, nếu tôi muốn nó là thật, cô sẽ làm gì?"
Hạ Cửu quay lại đối mặt với anh. Cô không né tránh ánh mắt anh, mà đáp trả bằng một cái nhìn đầy thách thức. "Tôi đã nói rồi, Lăng Thiên. Tình yêu là điểm yếu. Và tôi không cho phép mình có điểm yếu."
Anh cười nhẹ, nhưng ánh mắt anh lại chất chứa điều gì đó sâu xa hơn sự tính toán. "Nếu tình yêu là vũ khí, Hạ Cửu? Nếu nó là điều duy nhất mà Lăng Chính không thể đánh bại?"
Sự gần gũi này là một loại tra tấn ngọt ngào. Hạ Cửu cảm nhận được mối nguy hiểm đang lớn dần không phải từ Lăng Chính mà là từ Lăng Thiên, người đang cố gắng phá vỡ bức tường cảm xúc mà cô đã xây dựng suốt mười năm. Cô biết, cuộc hôn nhân này không chỉ là một liên minh quyền lực, mà còn là một cuộc chiến tinh thần, nơi mỗi cử chỉ và lời nói đều là một bước đi trên bàn cờ cảm xúc. Cô đã thắng ván cờ lớn với Lăng Chính, nhưng có lẽ cô đang thua trong ván cờ nhỏ với Lăng Thiên.