ánh sáng sau màn sương

Chương 14: Sự trở lại của Ngọc


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Buổi chiều, khi Linh vừa rời lớp học, một bóng dáng quen thuộc bất ngờ xuất hiện ở hành lang.

“Linh…”

Cô sững người. Đứng trước mặt mình chính là Ngọc – gương mặt hốc hác, tóc rối bù, quần áo nhăn nhúm.

“Ngọc!” – Linh thốt lên, chạy đến ôm chầm lấy bạn. – “Trời ơi, cậu đi đâu mấy ngày nay? Tớ lo chết được!”

Ngọc run rẩy trong vòng tay Linh. Hơi thở cô dồn dập, đôi mắt trống rỗng như chứa cả ngàn cơn ác mộng.

“Tớ… tớ không thể nói nhiều.” – Ngọc thì thầm, giọng khàn đặc. – “Chỉ biết… hắn luôn ở đó. Hắn biết mọi thứ về chúng ta.”

Linh nắm chặt vai bạn, hoảng hốt. “Ai? Là ai?”

Ngọc mím môi, ánh mắt vụt lóe lên sự hoang mang lẫn sợ hãi. Nhưng ngay khi Linh chờ đợi câu trả lời, cô chỉ lắc đầu, thì thào:

“Đừng hỏi. Ngay cả chỗ này cũng không an toàn…”

Quân bước ra từ cuối hành lang. Từ xa anh đã nhận ra Ngọc, ánh mắt sắc bén dò xét từng cử chỉ của cô.

“Cô ấy từ đâu xuất hiện?” – anh hỏi, giọng trầm thấp.

Ngọc khẽ lùi lại, nhìn Quân bằng ánh mắt cảnh giác. “Anh ta… là cảnh sát?”

Linh gật đầu. “Anh ấy giúp đỡ chúng ta. Ngọc, tin tớ đi.”

Ngọc im lặng vài giây, rồi khẽ thở dài, đôi vai rũ xuống. “Tớ… chỉ muốn nói với cậu một điều, Linh. Đừng để ai quyết định thay cậu. Ngay cả khi họ nói họ bảo vệ cậu… cũng không chắc đâu.”

Nói xong, cô quay đi thật nhanh, như sợ hãi điều gì đó.

“Khoan đã, Ngọc!” – Linh gọi với theo. Nhưng Ngọc đã biến mất vào dòng sinh viên đang tản ra khỏi lớp.

Quân tiến lại gần, ánh mắt trầm ngâm. “Cô thấy chưa? Cách cô ta phản ứng rất kỳ lạ. Một người vừa thoát khỏi nguy hiểm, lẽ ra phải cầu cứu, chứ không phải cảnh giác với cả chúng ta.”

Linh cắn môi, lòng rối bời. “Nhưng… đó vẫn là Ngọc. Tớ biết cậu ấy. Ngọc sẽ không bao giờ làm hại tớ.”

Quân lắc đầu, ánh mắt tối lại. “Trong trò chơi này, kẻ địch nguy hiểm nhất chính là người mà cô nghĩ mình hiểu rõ nhất.”

Linh đứng lặng. Giữa hành lang đông người, cô lại thấy mình đơn độc, như bị kéo vào một mê cung không lối thoát.

Ngọc trở lại rồi. Nhưng cô ấy thực sự trở lại… hay chỉ là một quân cờ mới trong ván cờ đen tối này?

Hết chương 14


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×