ÁNH SÁNG TRONG GƯƠNG

Chương 14: Khi Quá Khứ Không Chịu Ngủ Yên


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Tin đồn nổ ra vào một buổi chiều đầy gió.

Trang tin giải trí hàng đầu tung ra bài viết độc quyền với tiêu đề chấn động:

"Thẩm Duật từng lạm dụng chức quyền, ép Hàn Dịch ký hợp đồng riêng? Tống Dực đứng sau tiếp tay?"

Kèm theo đó là những đoạn tin nhắn không rõ nguồn, vài hình ảnh cũ được cắt ghép vụng về, cùng một dòng chú thích đậm nét:

“Đây là lý do thực sự khiến Thẩm Duật rút khỏi showbiz?”

Bài viết được lan truyền chóng mặt. Trong vài giờ, các diễn đàn, mạng xã hội, group fan đồng loạt réo tên Thẩm Duật và Hàn Dịch. Không cần xác thực, công chúng vẫn tin – bởi nó hợp lý quá mức với sự biến mất đột ngột của Thẩm Duật.


Tại thị trấn nhỏ, chủ tiệm sách lúng túng cầm điện thoại đưa cho Thẩm Duật:

“Duật này… cậu ổn chứ? Họ nói cậu từng ép người…”

Thẩm Duật chỉ cười nhạt, nhận lấy điện thoại.
Trên màn hình là những lời lẽ độc địa:

“Biết ngay mà, tên này không đơn giản.”
“Từng là quản lý nổi tiếng, rồi đột ngột biến mất. Chắc chắn có chuyện mờ ám.”
“Thương Hàn Dịch, bị lợi dụng mà chẳng dám lên tiếng.”

Thẩm Duật tắt máy, trả lại điện thoại, giọng đều đặn:
“Không sao đâu. Tin tức ấy sớm muộn gì cũng trôi qua thôi.”

Nhưng Tống Dực không nghĩ vậy.


Tối hôm đó, Tống Dực đăng một bài viết dài trên tài khoản chính thức, lần đầu tiên từ khi rời khỏi showbiz:

“Là người từng quản lý hàng trăm nhân sự và trực tiếp làm việc với Thẩm Duật suốt 6 năm, tôi khẳng định:
Anh ấy chưa từng dùng chức quyền ép buộc bất kỳ nghệ sĩ nào, càng không có chuyện lạm dụng quyền lực với Hàn Dịch.”

“Tôi đứng ra làm chứng cho nhân cách và con người anh ấy.
Và nếu cần thiết, tôi sẵn sàng cùng anh ấy ra tòa để làm rõ trắng đen.”

Kèm theo là loạt email nội bộ từ thời điểm quay phim năm đó – trong đó cho thấy Hàn Dịch tự nguyện ký hợp đồng, có chữ ký, có thỏa thuận pháp lý đầy đủ.

Bài đăng gây chấn động.
Cộng đồng mạng bắt đầu chia phe. Một bộ phận lên tiếng xin lỗi Thẩm Duật. Một số vẫn hoài nghi, nhưng làn sóng phẫn nộ dần hạ nhiệt.


Hàn Dịch biết chuyện khi đang trên đường đến phim trường quay cảnh cuối cùng.
Trên xe, trợ lý lúng túng đưa điện thoại:
“Cậu nên đọc cái này…”

Cậu lặng người khi thấy tin tức. Càng trầm ngâm hơn khi đọc bài viết của Tống Dực.
Và đến khi thấy hình ảnh Thẩm Duật bước ra khỏi tiệm sách, dáng người gầy đi, gương mặt điềm tĩnh nhưng mắt đã đỏ hoe…
Cậu không thể giả vờ không biết nữa.

Lần đầu tiên sau nhiều tuần, Hàn Dịch yêu cầu hủy lịch quay.


Tối đó, trong căn hộ riêng, Giang Vãn bước vào, cầm theo túi thức ăn.
“Em nghe nói anh hủy lịch quay. Anh mệt à?”

Hàn Dịch không nhìn cô, chỉ đáp:
“Cô có biết vụ tin đồn về Thẩm Duật không?”

Giang Vãn im lặng một giây, rồi mỉm cười:
“Biết. Nhưng ai quan tâm chứ? Tin tức ấy sẽ nhanh chóng bị thay thế thôi.”

“Cô không thấy có lỗi sao?”
“Vì chuyện gì?” – Cô nghiêng đầu, vẫn nụ cười dịu dàng nhưng giả tạo.

“Vì tôi từng yêu một người.
Còn cô… liên tục phá hủy mọi cơ hội để tôi được sống thật với điều đó.”

Giang Vãn siết túi thức ăn trong tay.
“Anh đang nói gì vậy? Em tưởng anh đã chấp nhận đứa bé, chấp nhận trách nhiệm.”

Hàn Dịch đứng dậy, tiến lại gần, ánh mắt không còn dịu dàng như trước:
“Phải. Tôi chấp nhận trách nhiệm. Nhưng tôi chưa bao giờ chọn cô.”

Cô bật cười:
“Anh nghĩ bây giờ anh còn lựa chọn nào sao?”

Hàn Dịch nhìn cô, nói chậm rãi:

“Không phải tôi không có lựa chọn.
Là tôi từng quá ngu ngốc… nên không dám chọn.”


Cùng lúc đó, tại thị trấn, Thẩm Duật ngồi một mình sau quầy, ngắm trời mưa ngoài hiên.
Tống Dực mang vào hai ly trà nóng.

“Chuyện ổn rồi.” – Anh nói, đặt ly xuống.

Thẩm Duật gật đầu, mỉm cười nhẹ:
“Cảm ơn anh. Tôi nợ anh nhiều quá.”

Tống Dực lắc đầu:
“Em không nợ anh gì cả. Anh chỉ làm điều mà một người thật lòng… nên làm.”

Ngoài trời mưa vẫn rơi.
Trong lòng mỗi người… lại bắt đầu lay động.


Có những tin đồn sinh ra để phá hoại,
nhưng lại trở thành chất xúc tác cho những người từng xa nhau –
… bắt đầu nghĩ đến chuyện quay về.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!