Tin nhắn đến lúc gần nửa đêm.
Thẩm Duật đang soạn kế hoạch lịch trình cho tuần sau thì điện thoại rung lên. Một đồng nghiệp bên phòng PR gửi cho anh một đường link, kèm dòng chữ ngắn gọn:
“Anh xem cái này đi. Có vẻ không ổn rồi.”
Linh cảm chẳng lành bủa vây. Thẩm Duật mở đường link. Một bài viết từ trang báo lá cải chuyên khui scandal giới giải trí – tiêu đề ngắn gọn, sắc như một lưỡi dao:
“Hàn Dịch – Giang Vãn: Tình cũ không rủ cũng tới?”
Bức ảnh đính kèm là một khung hình mờ, nhưng đủ rõ để nhận ra: Hàn Dịch và Giang Vãn bước ra khỏi phim trường, cô ngẩng lên nói gì đó, còn cậu đang nhìn cô, rất gần. Góc chụp khéo léo khiến cả hai như đang… chuẩn bị hôn nhau.
Góc ảnh bị bóp méo. Câu chuyện bị thêu dệt. Nhưng khán giả thì không quan tâm sự thật. Họ chỉ nhìn thấy thứ họ muốn tin.
Thẩm Duật lập tức gọi điện cho bộ phận truyền thông nội bộ. Giọng anh sắc và nhanh:
"Liên hệ admin fanpage ngay. Soạn phản hồi chính thức. Đừng để mọi thứ vượt tầm kiểm soát."
Bên trong căn hộ riêng, Hàn Dịch vẫn đang thức. Cậu đứng bên cửa kính, tay cầm một ly trà lạnh chưa uống. Khi Thẩm Duật bước vào, cậu không quay lại, chỉ hỏi:
"Cậu cũng thấy rồi đúng không?"
Thẩm Duật gật đầu.
"Tôi đang xử lý. Cậu không cần nói gì lúc này."
"Nhưng nếu tôi không nói, họ sẽ tự viết." – Giọng cậu đều đều, nhưng rõ ràng có gì đó cứng lại.
Thẩm Duật đặt điện thoại xuống bàn, bước lại gần:
"Cậu từng dặn tôi: giữ khoảng cách với quá khứ. Bây giờ không phải lúc để mềm lòng."
Cậu cười nhạt, lần đầu tiên trong tối nay.
"Tôi đâu có mềm lòng. Tôi chỉ… không ngờ chuyện đơn giản đến vậy cũng bị biến thành một cái bẫy."
Sáng hôm sau, tên Hàn Dịch đứng đầu bảng tìm kiếm. Các từ khóa đi kèm là:
Hàn Dịch tái hợp Giang Vãn?
Tình cũ đóng chung phim – lại thêm ảnh thân mật
Cặp đôi vàng quay lại? Hay chiêu trò PR?
Fanpage chính thức chưa kịp phản hồi thì phía công ty sản xuất đã nhanh chóng tận dụng cơ hội: họ chia sẻ bài báo, thêm caption bóng gió:
“Có những ánh mắt, không cần thoại cũng khiến tim rung động. Ai nói phim ảnh không bắt đầu từ đời thực?”
Thẩm Duật đập nhẹ điện thoại xuống bàn. Mắt anh tối đi:
"Họ đang cố biến chuyện này thành chiến dịch truyền thông. Mượn chuyện của cậu để hút tương tác."
Hàn Dịch khoác áo khoác, giọng khô khốc:
"Chuyện đó không quan trọng. Cái tôi quan tâm là… ai đã chụp bức ảnh đó."
Thẩm Duật khựng lại.
"Ý cậu là… có người cố tình?"
"Cậu biết tôi không bao giờ đứng gần cô ấy nếu không có máy quay. Hôm đó không có paparazzi công khai. Nhưng vẫn có ảnh, và được gửi thẳng cho phóng viên trong đêm."
Cậu nhìn thẳng vào mắt Thẩm Duật. Giọng nhỏ, nhưng lạnh:
"Đây không phải tai nạn."
Buổi chiều, đoàn phim họp kín. Đạo diễn đùa nhẹ giữa không khí căng thẳng:
"Ồ, tôi không ngờ hai người lại ‘ăn ý’ cả trong hậu trường như vậy."
Giang Vãn chỉ cười, nụ cười chuyên nghiệp, nhã nhặn, không để lộ điều gì. Nhưng khi bước ra hành lang, cô chạm mặt Hàn Dịch đang đứng một mình.
"Chuyện tấm ảnh… anh nghĩ là em sao?" – Giọng cô bình tĩnh, nhưng hơi run.
Hàn Dịch im lặng vài giây rồi nói khẽ:
"Tôi không nghĩ gì cả. Nhưng em là người duy nhất đứng gần tôi lúc đó. Và… em luôn biết cách khiến truyền thông chú ý đúng lúc."
Giang Vãn hít sâu, ánh mắt tối lại.
"Vẫn là anh, vẫn lạnh lùng, luôn tin vào những gì mình muốn. Không cần bằng chứng."
"Có lẽ vì tôi đã từng tin em quá nhiều rồi." – Cậu quay lưng, bước đi. Không một chút ngập ngừng.
Đêm hôm đó, Thẩm Duật đưa cho Hàn Dịch một tập hồ sơ mỏng.
"Người gửi ảnh là một tài khoản ẩn danh. Nhưng tôi tra được thiết bị dùng để chụp là máy của một trợ lý trong đoàn. Mà người trợ lý đó – từng là người quen cũ của Giang Vãn, từng làm cho cô ấy hai năm trước."
Không cần nói thêm. Mảnh ghép đã tự rơi vào chỗ của nó.
Hàn Dịch tựa người vào sofa, nhìn lên trần nhà.
"Có lúc tôi nghĩ… nếu ngày đó tôi giữ cô ấy lại, mọi thứ có khác không."
Thẩm Duật ngồi đối diện, yên lặng vài giây rồi nói:
"Người thật sự cần cậu giữ lại… chưa bao giờ rời đi."
Không gian như đóng băng một khắc. Hàn Dịch ngẩng đầu, ánh mắt chạm ánh mắt Thẩm Duật. Lần đầu tiên, một khoảng im lặng không gượng gạo diễn ra giữa hai người.
Nhưng ngay sau đó, điện thoại lại rung. Lần này, không phải tin đồn, mà là ảnh mới – tấm ảnh Thẩm Duật và Hàn Dịch đứng gần nhau, chụp từ phía sau, dưới ánh đèn phim trường, với caption:
“Phải chăng người ở bên Hàn Dịch suốt ba năm không phải là Giang Vãn?”
Khi một cánh cửa scandal vừa khép lại, một cánh khác lại mở ra.
Trong ánh sáng, sự thật bắt đầu méo mó. Trong chiếc gương, mọi phản chiếu đều có thể là giả.