ánh sáng trong tim anh

Chương 3: Xung đột đồng nghiệp và kẻ thứ ba


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng hôm đó, Tần Dương bước vào công ty với tâm trạng vừa hồi hộp vừa lo lắng. Dự án thị trường toàn quốc vẫn đang trong giai đoạn nước rút, và cô biết rằng từng quyết định, từng con số đều có thể ảnh hưởng trực tiếp đến thành công của cả đội.

Ngay khi vừa mở cửa phòng, cô cảm nhận một bầu không khí căng thẳng khác thường. Một vài đồng nghiệp thì thầm với nhau, ánh mắt lén lút hướng về phía cô. Cô hít một hơi sâu, cố gắng tỏ ra bình thường. Nhưng trong lòng, một linh cảm không tốt khiến cô không khỏi lo lắng.

Đúng lúc đó, Linh Chi – trưởng phòng phụ trách quan hệ đối tác – tiến lại gần, nụ cười nửa miệng, ánh mắt đầy ẩn ý:

“Chào em, Dương. Nghe nói em là người đứng đầu dự án lần này hả? Thật không ngờ công ty lại đặt vào tay một người còn non kinh nghiệm như em.”

Tần Dương khẽ mỉm cười, giọng vẫn đều: “Tôi sẽ cố gắng hết sức để dự án thành công.”

Linh Chi nhếch môi, ánh mắt lướt nhanh như để dò xét: “Ừ, chúc may mắn nhé. Mà nghe nói, tổng giám đốc Lăng Thần… khá quan tâm đến tiến độ của em đó. Hy vọng em không làm ông ấy thất vọng.”

Câu nói tưởng như vô hại ấy lại khiến tim Tần Dương đập nhanh. Cô nhận ra rằng, Linh Chi không chỉ nói chuyện xã giao – trong ánh mắt và giọng điệu, ẩn chứa sự ganh ghét, thách thức.

Cả ngày hôm đó, Tần Dương liên tục phải đối mặt với những thử thách không ngờ từ cả dự án và môi trường công sở. Đồng nghiệp cũ, vốn luôn dè bỉu cô vì “may mắn được giao dự án lớn”, giờ lại tìm cách làm cô lúng túng, đặt ra những câu hỏi khó trong các cuộc họp, hoặc vô tình tạo ra những sai sót nhỏ.

Trong một buổi họp quan trọng, Lăng Thần bước vào phòng, dáng người thẳng tắp, ánh mắt sắc bén quét qua từng thành viên. Khi ánh mắt anh dừng lại ở Tần Dương, cô cảm thấy tim mình nhói lên, vừa hồi hộp vừa lo lắng.

“Tiến độ dự án sao rồi, Tần Dương?” – giọng anh trầm, dứt khoát.

Cô đứng thẳng người, giọng đều: “Mọi thứ đang trong kiểm soát ạ, nhưng có một số vấn đề phát sinh từ phía đối tác. Tôi đã chuẩn bị phương án xử lý.”

Anh nghiêng đầu, nhìn cô một lúc lâu, rồi gật nhẹ: “Tốt. Nhưng em phải đảm bảo không để bất kỳ sai sót nào xảy ra. Tôi sẽ theo sát từng bước.”

Cô gật đầu, cảm nhận được áp lực từ lời anh nói, nhưng đồng thời cũng thấy một sự tin tưởng âm thầm. Mặc dù lạnh lùng, nhưng anh vẫn để cô tự xử lý tình huống – một sự cân bằng giữa thử thách và quan tâm tinh tế.

Buổi trưa, khi Tần Dương trở lại phòng làm việc, cô nhận thấy một chiếc thư để trên bàn. Bên ngoài là bìa cứng màu đen, không tên người gửi. Cô mở ra, bên trong là một loạt các thông tin về dự án, được trình bày rất chi tiết, thậm chí còn chỉ ra những điểm yếu trong kế hoạch của cô.

Cô nhíu mày, cảm giác khó chịu len lỏi: “Ai lại làm chuyện này nhỉ? Muốn hạ bệ tôi sao?”

Ngay lúc đó, Linh Chi bước vào, ánh mắt nhìn cô đầy mỉa mai:

“À, tôi thấy cậu đang xem tài liệu này hả? Thật may, tôi đã chuẩn bị sẵn cho em rồi. Chắc là em sẽ cần.”

Tần Dương cắn môi, nhận ra Linh Chi chính là kẻ đứng sau những “vụ lùm xùm” liên tiếp. Cô biết, để giữ được vị thế trong dự án, mình không chỉ phải làm tốt công việc, mà còn phải vượt qua sự ganh ghét và thử thách từ đồng nghiệp.

Ngay lúc căng thẳng nhất, Lăng Thần bước vào phòng. Anh tiến tới, ánh mắt dừng lại ở Tần Dương:

“Em ổn chứ?” – giọng anh trầm nhưng đầy quan tâm.

Cô gật nhẹ, giọng vẫn đều: “Vâng, tôi ổn ạ.” Nhưng trong lòng, cô biết mình không hoàn toàn ổn. Cô vừa tức giận vì đồng nghiệp, vừa lo lắng vì dự án, lại vừa rung động vì sự quan tâm bất ngờ từ Lăng Thần.

Anh nhìn Linh Chi một thoáng, ánh mắt sắc bén nhưng không cần lời nói nào cũng đủ để khiến Linh Chi lùi lại. Anh quay sang Tần Dương:

“Tiếp tục làm việc đi. Đừng để bất cứ ai làm phiền em.”

Cô hít một hơi sâu, cảm giác vừa an tâm vừa bối rối. Anh không trực tiếp giải quyết vấn đề cho cô, nhưng chỉ cần anh đứng đó, cô cảm thấy tự tin hơn nhiều.

Một buổi chiều khác, dự án lại gặp trở ngại từ đối tác bên ngoài. Tần Dương phải giải quyết khủng hoảng trong khi Linh Chi đứng bên, quan sát từng cử chỉ.

Lúc này, một nhân vật mới xuất hiện – Diệp Hạo, phó giám đốc công ty đối tác, trẻ tuổi, đẹp trai, và khá quyền lực. Ngay lần gặp đầu tiên, anh ta tỏ ra vô cùng lịch sự, nhưng ánh mắt thỉnh thoảng liếc nhìn Tần Dương với vẻ thích thú và quan tâm quá mức.

Tần Dương cảm thấy không thoải mái, nhưng vẫn giữ bình tĩnh. Cô nhận ra rằng, Diệp Hạo không chỉ là đối tác – mà còn là một “kẻ thứ ba” nguy hiểm trong mối quan hệ với Lăng Thần.

Lăng Thần quan sát toàn bộ buổi gặp, ánh mắt anh thỉnh thoảng lướt qua Diệp Hạo. Cô cảm nhận được sự khác lạ: vừa cảnh giác, vừa hơi ghen tuông – một cảm xúc hiếm thấy từ người luôn lạnh lùng như anh.

Buổi tối, khi mọi người ra về, Tần Dương vẫn phải ở lại văn phòng hoàn thiện báo cáo. Lăng Thần xuất hiện, đứng sau cô, nhìn chăm chú vào màn hình.

“Diệp Hạo quan tâm quá mức nhỉ?” – giọng anh trầm, như nửa đùa nửa thật.

Cô quay sang, mặt nóng bừng: “Anh… sao lại để ý chuyện đó?”

Anh mỉm cười, nụ cười lạnh lùng nhưng đầy sức hút: “Tôi chỉ muốn em an toàn thôi. Không muốn ai… khiến em phân tâm.”

Cô biết, ánh mắt anh không hề rời khỏi mình. Cảm giác vừa an toàn, vừa hồi hộp, vừa ngượng ngùng tràn ngập trong lòng cô.

Những ngày tiếp theo, mối quan hệ giữa Tần Dương, Lăng Thần, Linh Chi và Diệp Hạo trở nên phức tạp. Cô phải cân bằng giữa công việc, áp lực từ đồng nghiệp, sự xuất hiện của kẻ thứ ba, và cảm xúc ngày càng rõ ràng từ tổng tài.

Trong một khoảnh khắc hiếm hoi, khi chỉ còn hai người trong văn phòng, Lăng Thần nghiêng người lại gần cô:

“Em biết không, tôi không bao giờ để ai làm phiền em. Tôi sẽ đứng ở đây, bên cạnh em, dù mọi chuyện có thế nào đi nữa.”

Cô cảm thấy tim mình nhói lên, vừa hạnh phúc, vừa lo sợ. Cô biết, từ giờ trở đi, mọi thứ sẽ không còn đơn giản: công việc, đồng nghiệp, dự án, và cả trái tim cô, tất cả đều bị thử thách.

Nhưng trong ánh mắt Lăng Thần, Tần Dương thấy một điều chắc chắn: anh không chỉ trở lại vì quyền lực hay công việc – anh trở lại vì cô.

Và cô, dù sợ, dù lo lắng, vẫn không thể phủ nhận một sự thật: trái tim cô đang rung lên từng nhịp, dành cho người đàn ông này – người cô từng từ chối, nhưng giờ đã trở lại, mạnh mẽ hơn bao giờ hết.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×