ánh sáng từ phía tối

Chương 5: Thử Nghiệm Ẩm Thực và Định Luật Của Lửa


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sau buổi tối căng thẳng về "Quy Tắc Sống" và chiếc vali, mối quan hệ hàng xóm giữa Lương Bách và Hải An vẫn duy trì sự "Đình chiến Cực kỳ Cảnh giác."

An, với bản tính nghệ sĩ của mình, không thể chịu đựng được sự căng thẳng. Cô quyết định sử dụng nghệ thuật ẩm thực để phá vỡ bức tường logic của Bách. Cô tin rằng, không có hệ thống nào có thể miễn nhiễm với một chiếc bánh ngọt làm bằng tay.

Bách đang làm việc trong căn hộ tối giản của mình. Anh nghe thấy tiếng gõ cửa dè dặt. Anh mở cửa và thấy An đứng đó, tay cầm một chiếc hộp màu vàng chanh rực rỡ (màu mà anh đã ghi vào bảng tính là "Tác động cảm xúc cao").

"Chào Bách," An nói, khuôn mặt cô đầy vẻ chân thành. "Tôi biết chúng ta đã có một khởi đầu... có kế hoạch không tốt. Tôi muốn làm một cử chỉ ngẫu hứng để chuộc lỗi."

Cô đưa hộp bánh cho anh. "Đây là 'Bánh Cà rốt Giải tỏa Căng thẳng.' Công thức được làm theo cảm xúc, không theo tỷ lệ chính xác. Ăn một miếng và để sự hỗn loạn vị giác dẫn dắt anh."

Bách nhìn vào chiếc hộp. Anh lập tức kích hoạt chế độ Phân tích Rủi ro Dinh dưỡng. Bánh ngọt không có trong danh sách thực phẩm tối ưu của anh. Hơn nữa, "không theo tỷ lệ chính xác" là một sự vi phạm nghiêm trọng đối với nguyên tắc kiểm soát.

"Cảm ơn, An," Bách nói một cách lịch sự, nhưng không nhận lấy chiếc hộp. "Tôi đánh giá cao cử chỉ này. Nhưng hiện tại tôi đang tuân thủ một chế độ ăn uống được tính toán calo nghiêm ngặt."

An thở dài thất vọng. "Anh có đang phân tích một chiếc bánh không đấy? Nó chỉ là đồ ăn thôi, Bách. Đừng biến nó thành một dữ liệu thống kê."

"Đồ ăn là dữ liệu, An," Bách đáp lại một cách lạnh lùng. "Mỗi calo, mỗi gram đường đều có ảnh hưởng đến hiệu suất làm việc. Anh không thể chấp nhận một 'biến số không thể dự đoán' vào hệ thống của mình."

An cảm thấy thất vọng, nhưng không bỏ cuộc. Cô quyết định chứng minh rằng sự hỗn loạn đôi khi lại là logic tối ưu cho cuộc sống.

"Vậy thì, anh không cần ăn. Anh chỉ cần xem thôi," An nói.

Cô tiến vào bếp của Bách (một hành động hoàn toàn vi phạm quy tắc riêng tư), đặt chiếc bánh lên bàn và lấy ra một chiếc bật lửa nhỏ.

"Đây là một phần của thử nghiệm ẩm thực của tôi," An giải thích. "Tôi gọi nó là 'Định luật của Lửa.'"

An đốt một ngọn nến nhỏ trên bánh. Sau đó, cô hít một hơi sâu và nói: "Nhìn đây, Bách. Ngọn lửa này đang được kiểm soát—nó chỉ đốt cháy bấc. Nhưng nếu tôi làm một điều phi lý..."

An lấy một nhúm bột mì nhỏ từ túi xách của mình và nhẹ nhàng rắc nó lên ngọn nến.

Phụt!

Một ngọn lửa nhỏ bùng lên ngay lập tức. Đó là một phản ứng hóa học đơn giản (bột mịn dễ cháy), nhưng hiệu ứng thị giác thật đáng kinh ngạc. Mặc dù ngọn lửa tắt ngay, nhưng nó đã để lại một vết đen nhỏ trên chiếc bánh.

Bách nhìn chằm chằm. Anh không ngờ đến điều này. Khuôn mặt anh lộ rõ sự ngạc nhiên và một chút giận dữ.

"Cô vừa làm gì vậy?" Bách hỏi, giọng anh cứng lại. "Cô đã tạo ra một rủi ro cháy nổ không cần thiết trong căn hộ của tôi!"

An mỉm cười, không hề sợ hãi. "Đúng vậy. Anh thấy không, Bách? Bột mì, thứ đơn giản nhất, khi được đưa vào một môi trường có sự ngẫu hứng (ngọn lửa), lại tạo ra một hiệu ứng bất ngờ—cả đẹp đẽ và nguy hiểm."

Cô nhìn thẳng vào mắt anh. "Anh đang sống như ngọn nến được kiểm soát, chỉ đốt cháy những gì cần thiết. Nhưng cuộc sống của anh sẽ không bao giờ bùng cháy rực rỡ nếu anh không chấp nhận một chút bột mì ngẫu hứng vào hệ thống của mình. Anh không cần ăn bánh, nhưng anh cần chấp nhận sự bất ngờ."

An dọn dẹp một cách nhanh chóng, để lại chiếc bánh trên bàn. Cô quay trở lại căn hộ của mình, để lại Bách một mình trong sự im lặng.

Bách nhìn chằm chằm vào chiếc bánh có vết cháy nhỏ. Anh không thể phủ nhận: Ngọn lửa bột mì đó là một minh họa logic cho sự phi lý mà cô đang cố gắng truyền đạt. Sự hỗn loạn có thể mang lại kết quả ngoài mong đợi.

Anh lấy điện thoại ra, mở bảng tính của mình và thêm một ghi chú vào mục Hải An:

Thử nghiệm Cảm xúc #001: Định luật của Lửa. Tác động: Gây rối trật tự. Kết quả: Tạo ra một minh họa về tính ngẫu hứng hiệu quả. Ghi chú: Cần phân tích thêm về khả năng tích hợp "biến số bột mì" vào cuộc sống.

Bách, sau một hồi do dự, cắt một miếng bánh nhỏ, không theo tỷ lệ tính toán nào. Anh nếm thử.

Chiếc bánh cà rốt không hoàn hảo, nhưng nó ngon tuyệt vời.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×