ánh trăng khuynh thành

Chương 10: Áp lực và bảo vệ


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Thành phố Thượng Hải buổi sáng sớm vẫn chìm trong màn sương mờ ảo, ánh sáng dịu len qua những tòa nhà chọc trời, tạo nên một khung cảnh vừa đẹp vừa lạnh lùng. Triệu Lệ Hân bước vào văn phòng, tâm trạng căng thẳng đến mức cô cảm thấy nhịp tim đập nhanh hơn bình thường.

Dự án mới mà cô và Hứa Dương phụ trách – Aurora, một dự án quảng cáo quốc tế, vừa bắt đầu đã gặp phải một cơn bão khủng khiếp từ phía đối thủ cạnh tranh. Tin nhắn đầu tiên xuất hiện trên điện thoại cô là một cảnh báo:

"Dữ liệu dự án Aurora đã bị xâm nhập. Nếu không hành động ngay, mọi nỗ lực của cô và tập đoàn sẽ sụp đổ."

Triệu Lệ Hân cảm nhận ngay áp lực nặng nề, nhưng cô biết: bỏ cuộc không bao giờ là lựa chọn.

Ngay lập tức, cô gọi Hứa Dương. Chỉ sau vài phút, anh đã xuất hiện tại văn phòng cô, bước đi mạnh mẽ, ánh mắt lạnh lùng nhưng sắc bén:

“Cho tôi toàn bộ thông tin. Ai đã tiếp cận dữ liệu, thời gian và mức độ rủi ro?”

Cô nhanh chóng tổng hợp: hợp đồng, bản thảo dự án, kế hoạch ngân sách và phương án quảng cáo – mọi chi tiết đều phải được rà soát. Hứa Dương đứng bên, thi thoảng nhíu mày, ánh mắt dõi theo từng thao tác của cô: sự tập trung và logic tuyệt đối của Triệu Lệ Hân khiến anh vừa hài lòng vừa ẩn chứa sự thán phục.

“Chúng ta không thể để dữ liệu lọt ra ngoài. Nếu có lỗ hổng, đối thủ sẽ lợi dụng ngay lập tức,” anh nhấn mạnh, giọng lạnh lùng nhưng chắc nịch.

Cô gật đầu, giọng trầm nhưng kiên định:

“Em đã chuẩn bị phương án dự phòng, bao gồm backup dữ liệu, mã hóa và phương án thương lượng trực tiếp với đối tác nếu cần.”

Hứa Dương tiến đến gần, cúi xuống nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm:

“Cô biết không… tôi đánh giá cao sự bình tĩnh và quyết đoán của cô. Hôm nay, chúng ta phải sát cánh bên nhau. Nếu cô thất bại, tôi sẽ không tha thứ.”

Triệu Lệ Hân cảm nhận một luồng ấm áp lan tỏa, tim đập nhanh – hint sủng ngọt công khai đầu tiên giữa tình huống căng thẳng.

Hai người bắt tay ngay vào xử lý. Triệu Lệ Hân rà soát từng bản hợp đồng, từng chi tiết ngân sách, so sánh dữ liệu với các bản backup. Hứa Dương tập trung kiểm tra hệ thống bảo mật, đồng thời chỉ đạo bộ phận IT xử lý lỗ hổng, khôi phục dữ liệu và theo dõi mọi hành vi đáng ngờ.

Trong khi làm việc, một tình huống bất ngờ xảy ra: một file quan trọng bị chỉnh sửa, làm thay đổi toàn bộ chiến lược quảng cáo. Triệu Lệ Hân nhìn sang Hứa Dương, mắt sáng rực quyết tâm:

“Chúng ta không thể để điều này xảy ra. Tôi sẽ tìm ra kẻ đứng sau.”

Hứa Dương gật đầu, bước sát cô, giọng trầm:

“Cô yên tâm… tôi sẽ bảo vệ cô. Chỉ cần cô làm đúng việc của mình.”

Triệu Lệ Hân cảm nhận sự bảo vệ âm thầm nhưng mạnh mẽ từ anh, khiến cô vừa an toàn vừa rạo rực.

Buổi chiều, họ quyết định đi gặp đối tác quốc tế trực tiếp. Không khí tại trụ sở đối tác căng như dây đàn. Triệu Lệ Hân đứng cạnh Hứa Dương, cảm nhận áp lực từ mọi phía, nhưng đồng thời thấy ánh mắt anh dõi theo mình, ánh mắt vừa nghiêm túc vừa trìu mến.

Khi đối tác đưa ra những câu hỏi hóc búa và đe dọa từ phía cạnh tranh, Triệu Lệ Hân không hề lúng túng. Cô lần lượt giải thích dữ liệu, minh chứng tính hợp pháp, đồng thời đề xuất các phương án thay thế hợp lý.

Hứa Dương đứng bên, thỉnh thoảng chạm nhẹ tay cô khi cô cần hỗ trợ số liệu, ánh mắt sắc nhưng ẩn chứa sự quan tâm đặc biệt. Triệu Lệ Hân cảm nhận được, tim vừa hồi hộp vừa hạnh phúc.

Cuộc họp kéo dài nhiều giờ, áp lực lớn, nhưng cuối cùng, các đối tác bị thuyết phục, dự án Aurora được bảo vệ thành công. Khi bước ra khỏi phòng họp, Hứa Dương bất ngờ nắm tay cô, giọng trầm và gần như chỉ nói với cô:

“Cô làm tốt. Nếu không có cô, tôi sẽ phải trực tiếp xử lý mọi chuyện. Nhưng hôm nay… cô khiến tôi phải ngạc nhiên.”

Triệu Lệ Hân đỏ mặt, tim đập nhanh, giọng run run:

“Cảm ơn anh… Em sẽ tiếp tục nỗ lực.”

Hứa Dương nghiêng người gần cô, giọng trầm:

“Không cần chứng minh nữa… tôi đã thấy hết mọi thứ. Và tôi… sẽ luôn bảo vệ cô.”

Cô cảm nhận hint sủng ngọt công khai, ánh mắt anh chứa đựng lời hứa mà không cần nói ra, tim cô rung lên từng nhịp.

Trên đường về, Triệu Lệ Hân ngồi bên cạnh anh, nhìn ra thành phố lung linh ánh đèn, thầm nhủ:

“Đối thủ có thể luôn rình rập, nhưng tôi biết… với anh bên cạnh, tôi không sợ bất cứ điều gì. Và… tôi muốn tiến gần hơn vào trái tim anh.”

Hứa Dương đặt tay lên tay cô, siết nhẹ, giọng trầm và chắc:

“Cô biết không… hôm nay, tôi không chỉ là sếp, mà còn là người bảo vệ cô. Nhớ lấy.”

Triệu Lệ Hân cảm nhận một khoảnh khắc gần gũi, sủng ngọt, trái tim rung lên từng nhịp. Cô biết rằng mối quan hệ giữa họ đã vượt ra ngoài công việc, mở ra một hành trình vừa thử thách, vừa ngọt ngào phía trước.


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×