ánh trăng khuynh thành

Chương 2: Bước chân vào thế giới quyền lực


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngày hôm sau, Thượng Hải vẫn rực rỡ ánh nắng, nhưng trong văn phòng cao tầng của tập đoàn Hứa, không khí lại lạnh lùng và trang nghiêm đến mức khiến người mới bước vào dễ bị “ngợp”. Triệu Lệ Hân cầm tập hồ sơ, đứng trước thang máy kính nhìn xuống thành phố nhộn nhịp. Cô tự nhủ:

“Đây là cơ hội… phải chứng minh bản thân.”

Khi thang máy mở cửa tầng 30, cô bước vào hành lang dài, nơi mỗi cánh cửa đều được đánh số tinh xảo, ánh sáng dịu dàng hắt từ trần tạo cảm giác vừa sang trọng vừa nghiêm túc. Cô nghe đâu đó tiếng bước chân dồn dập, rồi một giọng nam trầm vang lên:

“Triệu Lệ Hân, chuẩn bị chưa?”

Lệ Hân quay lại, và… tim cô đập loạn nhịp. Hứa Dương đang đi về phía cô, tay cầm một tệp tài liệu dày. Anh ta vẫn vest đen như ngày hôm qua, nhưng hôm nay ánh mắt không còn sắc lạnh tuyệt đối, mà có chút tò mò pha lẫn đánh giá.

“Chuẩn bị gì ạ?” cô hỏi, cố giữ bình tĩnh.

Hứa Dương đặt tệp tài liệu lên bàn, giọng lạnh nhưng mang theo sắc nghiêm trọng:

“Đây là dự án ‘Lumière’. Cô sẽ tham gia giải quyết một số khâu quan trọng. Tôi muốn thấy cô làm việc như thế nào.”

Cô nhíu mày, nhìn nhanh tệp tài liệu. Toàn bộ là báo cáo thị trường, chiến lược quảng cáo, bảng chi phí, đối thủ cạnh tranh, và những phân tích dữ liệu chuyên sâu. Chỉ nhìn qua, cô đã cảm nhận được áp lực khổng lồ:

“Vậy… tôi cần làm việc ngay chứ ạ?”

Hứa Dương gật đầu, giọng thản nhiên:

“Công ty không chờ đợi bất kỳ ai. Nếu cô muốn chứng minh năng lực, bây giờ là lúc.”

Lệ Hân cảm nhận tim đập mạnh, nhưng cô biết, cơ hội này là để cô bước vào thế giới quyền lực mà không phải ai cũng được bước chân. Cô hít một hơi thật sâu, mở tệp tài liệu và bắt đầu nghiên cứu từng chi tiết.

Buổi chiều, phòng họp chính của tập đoàn Hứa vang lên tiếng click chuột, tiếng thuyết trình, và đôi lúc là những tiếng tranh luận nhỏ. Lệ Hân đứng cạnh Hứa Dương, trình bày những ý tưởng sáng tạo cho chiến dịch quảng cáo.

Mỗi lần cô nói, Hứa Dương không nói gì, chỉ âm thầm quan sát. Ánh mắt anh dừng lại ở từng chi tiết nhỏ: cách cô cầm bút, cách cô lướt qua các số liệu, cách cô nắm bắt phản hồi từ các trưởng bộ phận. Triệu Lệ Hân nhận ra, mọi lời nhận xét, mọi ánh mắt của Hứa Dương đều không hề phung phí, mà đều đánh giá cô một cách nghiêm túc.

“Ý tưởng của cô khá sáng tạo,” anh cuối cùng nói, giọng trầm. “Nhưng sẽ khó thực hiện nếu không có sự hỗ trợ từ các bộ phận khác.”

Lệ Hân không hề nhún nhường, đáp lại:

“Tôi đã tính đến rồi. Nếu tôi làm việc trực tiếp với các trưởng phòng, sẽ giải quyết được vấn đề này.”

Hứa Dương ngẩng mặt, đôi mắt sắc bén nhìn cô:

“Cô có tự tin đến vậy sao?”

Cô nở một nụ cười hơi khẽ, giọng đầy tự tin:

“Tôi luôn tin vào khả năng của bản thân.”

Trong khoảnh khắc ấy, Hứa Dương chợt thấy sự khác biệt. Không phải tất cả những người bước vào văn phòng anh đều dám đối diện trực diện và tự tin như vậy. Đây là một cô gái… không giống ai.

Buổi tối, khi Lệ Hân chuẩn bị rời văn phòng, Hứa Dương bất ngờ xuất hiện tại cửa thang máy:

“Đi đâu thế?” anh hỏi, giọng vẫn lạnh nhưng có chút nhún nhường.

Cô hơi giật mình, nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh:

“Về nhà thôi ạ, đã làm việc cả ngày rồi.”

Hứa Dương nhíu mày, ánh mắt như cân nhắc điều gì đó. Cuối cùng anh thốt ra một câu khiến Lệ Hân không khỏi bất ngờ:

“Ngày mai, chuẩn bị sớm. Tôi muốn thấy cô trực tiếp tham gia cuộc họp với ban lãnh đạo.”

Cô gật đầu, cảm giác vừa hồi hộp vừa thích thú. Trong lòng cô, một cảm giác lạ lùng trỗi dậy: đây là lần đầu tiên cô cảm nhận sự quan tâm và thử thách đồng thời từ một người đàn ông quyền lực, khiến cô vừa sợ vừa muốn chinh phục.

Trên đường về, Triệu Lệ Hân ngồi trên taxi, nhìn thành phố lung linh ánh đèn, nghĩ lại ngày đầu tiên trong tập đoàn Hứa. Cô thầm nghĩ:

“Người đàn ông đó… không dễ gần, nhưng lại khiến mình muốn chứng minh bản thân. Phải, tôi sẽ làm được. Và tôi sẽ khiến anh ta không thể bỏ qua mình.”

Trong khi đó, Hứa Dương đứng bên cửa sổ phòng làm việc, ánh mắt nhìn xa xăm ra thành phố về đêm, một nụ cười rất nhẹ xuất hiện trên môi:

“Cô gái này… thật sự khác biệt.”

Và như vậy, cuộc chơi quyền lực và trái tim giữa Triệu Lệ Hân và Hứa Dương chính thức bắt đầu. Những thử thách, hiểu lầm, và những khoảnh khắc ngọt ngào, căng thẳng phía trước đang chờ đón họ.


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×