ánh trăng trong thành phố sương mù

Chương 4: Nhiệm vụ thử thách


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng hôm đó, không khí tại phòng Marketing đã trở nên sôi động hơn hẳn. Trình Nhiễm bước vào văn phòng với tâm trạng vừa hứng khởi vừa căng thẳng. Hai ngày đầu tiên đã trôi qua, và giờ đây, cô biết mình không thể chỉ dừng lại ở việc học hỏi; cô cần chứng minh năng lực. Trong lòng cô vang lên tiếng nhắc nhở: Đây là cơ hội để chứng minh bản thân, nhưng cũng là thử thách không hề dễ dàng.

Chị Lâm Thanh, người hướng dẫn cô, tiến lại gần bàn, nở một nụ cười khích lệ: “Trình Nhiễm, hôm nay bạn sẽ tham gia dự án quan trọng của công ty. Đây là cơ hội lớn để bạn học hỏi và thể hiện năng lực. Dự án liên quan đến chiến dịch quảng cáo sản phẩm mới của Hạ Thâm Group, và tất nhiên, Hạ tổng sẽ trực tiếp theo dõi tiến độ.”

Trình Nhiễm gật đầu, cảm giác vừa hào hứng vừa áp lực dồn lên vai. Cô lặng lẽ mở máy tính, chuẩn bị tinh thần cho công việc. Như thể hiểu được tâm trạng của cô, chị Lâm thêm vào: “Đừng lo lắng quá, cứ làm tốt phần việc của mình. Nhưng nhớ, Hạ tổng không dễ tính đâu.”

Cô mỉm cười gượng, nhấc hồ sơ lên, bước vào phòng họp nơi các thành viên dự án đang chờ. Những đồng nghiệp cùng phòng trao cho cô ánh mắt tò mò xen lẫn đánh giá, và Trình Nhiễm nhận ra rằng, lần này, cô thực sự trở thành một phần của công việc chính thức, không chỉ là thực tập sinh phụ trợ.

Buổi họp bắt đầu, phòng tràn ngập ánh sáng từ các cửa kính lớn. Hạ Thâm bước vào phòng đúng lúc Trình Nhiễm vừa sắp xếp các tài liệu trên bàn. Anh không nói lời nào, chỉ đi thẳng đến bàn đầu, ánh mắt quét khắp phòng. Trình Nhiễm cảm nhận được áp lực từ ánh nhìn sắc lạnh ấy, khiến tim cô đập nhanh hơn.

Chị Lâm giới thiệu Trình Nhiễm: “Đây là Trình Nhiễm, thực tập sinh mới của bộ phận. Trong dự án này, cô ấy sẽ phụ trách phân tích thị trường và khảo sát khách hàng mục tiêu.”

Hạ Thâm gật đầu, ánh mắt vẫn dõi theo cô, khiến Trình Nhiễm cảm thấy vừa hồi hộp vừa lo lắng. Mỗi khi cô mở miệng trình bày một ý tưởng, anh đều nghiêng đầu, ánh mắt sắc bén như đang soi xét từng chi tiết.

Khi đến phần phân tích dữ liệu khách hàng, Trình Nhiễm thận trọng trình bày kết quả khảo sát: số lượng khách hàng tiềm năng, nhu cầu từng phân khúc, xu hướng tiêu dùng. Giọng cô hơi run, nhưng cố giữ bình tĩnh.

Hạ Thâm không nói gì, chỉ lắng nghe, rồi nhẹ nhàng nhíu mày khi thấy một biểu đồ chưa khớp số liệu. “Biểu đồ này có vấn đề. Cô kiểm tra lại dữ liệu trước khi trình bày. Sai số dù nhỏ cũng có thể ảnh hưởng tới chiến dịch.” Giọng anh trầm, bình tĩnh nhưng đầy quyền uy, khiến Trình Nhiễm đỏ mặt, cúi đầu nhận lỗi.

Cô nhanh chóng mở máy tính, rà soát từng con số, tay run run nhưng cố gắng bình tĩnh. Thật may, sự nhạy bén và cẩn thận của cô giúp phát hiện ra lỗi nhỏ, và chỉ vài phút sau, báo cáo đã được chỉnh sửa chính xác. Hạ Thâm gật đầu, ánh mắt vẫn nghiêm nghị nhưng có vẻ hài lòng một phần.

Sau buổi họp, chị Lâm rủ Trình Nhiễm ra ngoài uống cà phê: “Hôm nay cậu làm tốt đấy. Hạ tổng khó tính thật, nhưng cậu đã thể hiện được sự nghiêm túc và năng lực.”

Trình Nhiễm mỉm cười, nhưng vẫn cảm thấy áp lực nặng nề. Trong lòng cô, hình ảnh Hạ Thâm với ánh mắt lạnh lùng vẫn ám ảnh. Cô nhận ra rằng, để chứng minh bản thân, chỉ nỗ lực thôi là chưa đủ; cô phải thực sự nhanh nhạy, hiểu rõ công việc và cách suy nghĩ của sếp.

Chiều đến, Trình Nhiễm nhận thêm nhiệm vụ khảo sát khách hàng trực tiếp. Đây là lần đầu tiên cô phải ra ngoài gặp gỡ đối tác, tìm hiểu nhu cầu và sở thích của khách hàng tiềm năng. Cô chuẩn bị tinh thần kỹ lưỡng, in sẵn các bảng câu hỏi, chuẩn bị máy ghi âm và biên bản khảo sát.

Tại buổi khảo sát, Trình Nhiễm phải đối mặt với nhiều tình huống bất ngờ: khách hàng khó tính, câu trả lời mơ hồ, và cả sự cạnh tranh từ các công ty khác. Mỗi lần trả lời thắc mắc hay giải thích thông tin, cô đều cảm thấy nhịp tim đập nhanh, nhưng nhờ sự chuẩn bị kỹ lưỡng, cô dần xử lý ổn thoả mọi tình huống.

Về phòng công ty vào cuối buổi chiều, cô nhanh chóng tổng hợp kết quả khảo sát, nhập dữ liệu vào máy tính. Khi cô vừa tập trung, Hạ Thâm bước vào, đứng im ở cửa. Anh không nói lời nào, chỉ quan sát cô làm việc. Trình Nhiễm cảm giác áp lực tăng lên gấp đôi. Mỗi cú nhấn chuột, mỗi dòng dữ liệu cô nhập đều dưới ánh mắt đánh giá nghiêm khắc của anh.

“Dữ liệu cần được kiểm tra kỹ càng hơn. Cô có thể lọc ra các khách hàng trung thành để ưu tiên chiến dịch tiếp theo.” Giọng anh trầm, nghiêm túc.

Trình Nhiễm gật đầu, nhanh chóng thực hiện theo hướng dẫn, cố gắng hoàn thiện bảng báo cáo. Trong lòng cô vừa lo lắng, vừa quyết tâm: Mình phải chứng minh năng lực, mình không được để sếp thất vọng.

Khi hoàn tất, Hạ Thâm tiến lại, ánh mắt nhìn qua toàn bộ báo cáo. Anh gật đầu, nhẹ nhàng nói: “Tốt. Cô đã làm việc nghiêm túc và chính xác. Nhưng cần nhớ, trong dự án này, sự tỉ mỉ là tối quan trọng. Một sai sót nhỏ cũng có thể ảnh hưởng toàn bộ chiến dịch.”

Trình Nhiễm cúi đầu, cảm giác vừa nhẹ nhõm vừa căng thẳng. Lần đầu tiên, cô nhận ra rằng công việc không chỉ là hoàn thành nhiệm vụ, mà còn là chứng minh khả năng và sự nghiêm túc trước sếp khó tính. Áp lực này vừa đáng sợ, vừa kích thích tinh thần phấn đấu của cô.

Khi tan làm, cô ngồi bên cửa sổ nhìn dòng sông Hoàng Phố mờ ảo trong sương chiều, nhâm nhi tách trà nóng. Ngày hôm nay, cô đã trải qua thử thách thực sự đầu tiên: không chỉ làm việc chăm chỉ, mà còn phải đối mặt với ánh mắt quan sát lạnh lùng của Hạ Thâm, học cách kiểm soát áp lực và cảm xúc.

Cô tự nhủ: Ngày mai, mình sẽ cố gắng hơn. Mình phải nhanh nhạy, tỉ mỉ và cẩn thận. Không chỉ để hoàn thành nhiệm vụ, mà còn để chứng minh mình xứng đáng với niềm tin của sếp.

Trong lòng Trình Nhiễm, hình ảnh Hạ Thâm vẫn in sâu: ánh mắt lạnh lùng, giọng nói nghiêm nghị, nhưng cũng đầy quyền uy. Cô hiểu rằng, con đường phía trước sẽ còn nhiều thử thách, và nếu muốn tồn tại và phát triển, cô phải nhanh chóng thích nghi và nâng cao năng lực.

Buổi tối, khi trở về căn hộ thuê, Trình Nhiễm mở laptop xem lại tất cả dữ liệu, chỉnh sửa các biểu đồ một lần nữa. Áp lực dường như chưa tan, nhưng trong cô trào dâng một cảm giác hào hứng kỳ lạ. Công việc khó khăn, sếp khó tính, nhưng tất cả đều là cơ hội để cô trưởng thành, để chứng minh năng lực và kiên cường của bản thân.

Khi thành phố chìm trong ánh đèn vàng, Trình Nhiễm đặt tay lên bàn, nhìn bầu trời ngoài cửa sổ. Cô mỉm cười nhẹ: Ngày đầu thử thách đã kết thúc. Ngày mai, mình sẽ mạnh mẽ hơn. Và mình sẽ không để Hạ Thâm nhìn thấy sự vụng về của mình thêm lần nào nữa.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×