Thẩm Diên đưa Mộc Lam đến trung tâm thương mại cao cấp nhất thành phố. Anh lái chiếc xe thể thao màu đen sang trọng, tốc độ nhanh và dứt khoát như tính cách của anh. Mộc Lam ngồi bên ghế phụ, cảm thấy áp lực từ sự im lặng và từ chiếc vòng định vị trên cổ tay.
Anh dẫn cô vào một cửa hàng thời trang thiết kế riêng, nơi chỉ phục vụ khách hàng VIP. Nhân viên bán hàng lập tức cúi chào cung kính.
"Chọn cho cô ấy những bộ trang phục phù hợp với vóc dáng," Thẩm Diên ra lệnh, ánh mắt lướt qua Mộc Lam một cách công khai, đánh giá.
"Vâng, thưa Thẩm tổng," cô nhân viên hiểu ý, nhìn Mộc Lam với ánh mắt ngưỡng mộ xen lẫn ghen tị.
Mộc Lam cố gắng chọn những bộ quần áo kín đáo, thoải mái. Nhưng Thẩm Diên không đồng ý.
"Những thứ này quá đơn điệu," anh lạnh lùng nhận xét khi cô đưa ra một chiếc áo len cổ tròn. "Cô ấy không còn là học sinh cấp ba. Chọn những chiếc váy ôm sát hơn."
Anh bước đến khu trưng bày váy dạ hội và lấy ra một chiếc váy lụa màu đen tuyền. Chiếc váy có thiết kế đơn giản, nhưng lại ôm trọn đường cong cơ thể, với phần cổ khoét sâu tinh tế.
"Thử cái này," anh đưa cho cô.
Mộc Lam bối rối. "Anh Thẩm Diên, em không cần váy dạ hội. Em chỉ cần quần áo mặc thường ngày thôi."
"Đây sẽ là quần áo thường ngày của em, khi đi ra ngoài cùng anh," Thẩm Diên đáp, giọng anh không cho phép tranh luận. "Anh muốn người khác nhìn thấy ai đang ở bên cạnh anh. Và anh muốn những kẻ nhòm ngó biết rằng em là người phụ nữ của anh, dù trên danh nghĩa nào đi nữa."
Mộc Lam hiểu: Anh muốn cô là một món trang sức hoàn hảo, một tuyên bố về quyền lực và sự sở hữu của anh.
Cô miễn cưỡng vào phòng thử đồ.
Lúc cô mặc chiếc váy lụa đen, cô gần như không dám nhìn vào gương. Chiếc váy ôm sát, tôn lên vòng eo thon gọn và làm nổi bật những đường cong mà cô luôn cố gắng che giấu. Chiếc cổ khoét sâu khiến cô cảm thấy trần trụi và dễ bị tổn thương.
Khi cô bước ra, Thẩm Diên đang ngồi trên chiếc sofa da sang trọng, nhấp một ngụm cà phê.
Anh ngước lên. Cả cửa hàng dường như nín thở.
Ánh mắt anh dừng lại trên người cô. Đó là một ánh nhìn trần trụi, khao khát, không còn che giấu bất kỳ sự cấm kỵ nào. Anh không hề che đậy sự đánh giá hay sự ham muốn của mình.
"Quay lại," anh ra lệnh.
Mộc Lam chậm rãi quay người, cảm thấy như mình đang bị phơi bày hoàn toàn.
"Đẹp," anh nói, giọng anh trầm hơn bình thường, như có một sự áp chế. "Nó tôn lên vẻ ngoài của em. Nhưng nó hơi... dễ bị đụng chạm."
Anh đứng dậy, bước đến gần cô. Anh đưa tay lên, ngón tay anh chạm vào phần cổ khoét sâu của chiếc váy.
"Ở đây," anh nói khẽ. "Nếu em mặc chiếc váy này, em chỉ được phép ở bên cạnh anh."
Anh không nói không được mặc. Anh nói chỉ được phép ở bên anh. Đó là một lời tuyên bố chiếm hữu tuyệt đối.
Sau đó, anh đưa tay xuống, lướt qua eo cô, dừng lại ở hông.
"Chúng ta sẽ lấy chiếc này. Thêm mười bộ tương tự, đủ để em thay đổi phong cách."
Thẩm Diên tiếp tục chọn đồ lót cho cô. Anh không cho phép cô tự chọn, mà ra lệnh cho nhân viên mang đến những bộ ren mỏng, màu tối, tinh tế nhưng đầy khiêu khích.
Mộc Lam đứng đó, mặt đỏ bừng. Cô cảm thấy mình không phải là người mua hàng, mà là một ma-nơ-canh bị anh định đoạt từng lớp quần áo, từ ngoài vào trong.
"Anh Thẩm Diên, chuyện này... quá đáng rồi," cô thì thầm.
Anh quay lại, cầm trên tay một chiếc áo ngủ lụa mỏng tang.
"Quá đáng?" Anh cười khẩy. "Anh chỉ đang thực hiện trách nhiệm giám hộ của mình. Anh phải đảm bảo rằng em là người phụ nữ hoàn hảo nhất. Và nếu em đã vào lãnh địa của anh, em phải mang dấu ấn của anh."
Thẩm Diên nhìn thẳng vào mắt cô. "Em biết không, Mộc Lam. Anh mua cho em những thứ này, để anh có thể tưởng tượng khi em ở trong phòng mình, chỉ mặc những thứ anh chọn... và đợi anh."
Câu nói đó như một lưỡi dao sắc lạnh, xé toạc mọi rào cản. Thẩm Diên không còn dùng danh xưng anh em để che đậy nữa. Anh đang công khai khao khát và kiểm soát cô, từng chút một.
Mộc Lam cảm thấy cô không chỉ mua sắm quần áo. Cô đang mua sắm định mệnh của mình.
Khi họ rời khỏi cửa hàng, Mộc Lam gần như bị chôn vùi trong những túi đồ hiệu. Chiếc vòng định vị trên cổ tay cô trở nên lạnh lẽo hơn bao giờ hết, như một dây trói không thể tháo gỡ.
Cô đã hoàn toàn bị Thẩm Diên thay đổi, từ vẻ ngoài đến cách cô cảm nhận về bản thân.