Bà Xã Tôi Là Hacker

Chương 4: Thử Thăm Dò


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Tin tức về sự sụp đổ của Lạc gia và việc hoa khôi Lạc Vi Vi bị tước học bổng lan truyền trong trường đại học như một cơn địa chấn. Mọi người đều bàn tán xôn xao, đưa ra đủ loại giả thuyết, nhưng không một ai có thể liên kết thảm kịch của một gia tộc nhỏ với một vụ bắt nạt cỏn con trong thư viện. Thế giới của những người bình thường không thể nào tưởng tượng được quyền lực của một đế vương khi nổi giận sẽ đáng sợ đến mức nào.

Tất nhiên, Tô Dao thì biết.

Cô ngồi trong một góc khuất của căng tin, lặng lẽ ăn phần cơm của mình, tai vẫn nghe ngóng những lời bàn tán xung quanh. Khóe môi cô khẽ nhếch lên một nụ cười lạnh. Mặc Cảnh Thâm ra tay còn tàn nhẫn và hiệu quả hơn cả những gì cô dự tính. Anh không cần đối chất, không cần cảnh cáo, anh trực tiếp bóp nát con mồi từ trên đỉnh của chuỗi thức ăn. Sự bá đạo và quyền lực tuyệt đối này khiến cô phải nhìn anh bằng một con mắt khác.

Một người đàn ông như vậy, nếu anh ta thực sự có liên quan đến cái chết của ba mẹ cô, thì đó sẽ là một kẻ thù kinh khủng nhất. Nhưng nếu anh ta vô tội... thì anh ta lại là một đồng minh tiềm năng không thể mạnh mẽ hơn. Sự nghi ngờ và hứng thú trong cô đan xen vào nhau, thôi thúc cô phải đẩy nhanh tiến độ điều tra. Cô không thể chờ đợi những cuộc gặp gỡ "tình cờ" do anh sắp đặt nữa. Đã đến lúc Red Fox phải ra tay.

Đêm đó, trong căn hộ áp mái quen thuộc, không còn là cô sinh viên Tô Dao ngây thơ, mà là Red Fox đã trở lại.

Cô ngồi trước dàn máy tính của mình, không khí xung quanh trở nên ngưng đọng. Cô đeo chiếc tai nghe chuyên dụng vào, mọi âm thanh của thế giới bên ngoài đều biến mất. Trước mắt cô giờ chỉ còn là một đại dương dữ liệu mênh mông và những dòng mã lệnh đang chờ được chinh phục. Ly mì tôm và những cuốn sách giáo khoa được gạt hết sang một bên, nhường chỗ cho một lon nước tăng lực và một thanh socola đen. Cuộc đi săn đêm nay sẽ không hề dễ dàng.

Mục tiêu của cô: Hệ thống an ninh cá nhân của Mặc Cảnh Thâm.

Đây không phải là mạng lưới của tập đoàn Mặc thị. Mạng công ty dù phức tạp nhưng vẫn có những kẽ hở do sự tương tác của hàng ngàn nhân viên. Còn hệ thống cá nhân của một người cẩn trọng và thông minh như Mặc Cảnh Thâm, nó chắc chắn là một pháo đài thực sự.

Ngón tay Tô Dao bắt đầu lướt trên bàn phím. Cô không tấn công trực diện. Cô như một bóng ma, luồn lách qua những con đường không ai ngờ tới. Cô bắt đầu từ hệ thống điều khiển nhà thông minh trong căn biệt thự của anh, một hệ thống có vẻ ngoài hiện đại nhưng luôn là điểm yếu nhất. Sau mười lăm phút, cô đã tìm ra một cổng giao tiếp dữ liệu siêu nhỏ, một vết nứt gần như vô hình.

"Vào được rồi," cô khẽ lẩm bẩm, ánh mắt lóe lên sự đắc thắng.

Nhưng ngay khi vừa bước chân vào "hành lang" của pháo đài, cô lập tức nhận ra mình đã lầm. Một hệ thống tường lửa hoàn toàn khác hiện ra. Nó không tĩnh, không phải là những bức tường mã hóa thông thường. Nó sống. Nó như một con thủy quái khổng lồ đang say ngủ, và sự xâm nhập của cô đã đánh thức nó.

Tô Dao lập tức tạo ra hàng trăm thực thể ảo để đánh lạc hướng, trong khi bản thể chính của cô nhanh chóng ẩn mình. Nhưng con "thủy quái" đó không hề bị mắc lừa. Nó tung ra những "xúc tu" mã hóa, quét sạch toàn bộ thực thể ảo của cô chỉ trong vài giây. Đồng thời, một dòng mã theo dõi ngược lại, sắc bén như một tia laser, bắn thẳng về phía địa chỉ IP mà cô đang dùng.

"Chết tiệt!" Tô Dao chửi thề một tiếng. Cô nhanh chóng nhảy qua bảy lớp proxy khác nhau, cắt đứt đường theo dõi vào giây cuối cùng. Tim cô đập thình thịch, không phải vì sợ, mà vì phấn khích. Đã rất lâu rồi cô mới gặp phải một hệ thống phòng thủ chủ động thông minh đến vậy.

Cô quyết định thay đổi chiến thuật. Không luồn lách nữa, cô sẽ đối đầu trực diện. Cô huy động toàn bộ tài nguyên, viết ra một loại virus mới ngay tại chỗ, một "con bọ cạp" mã độc có khả năng tự sao chép và ăn mòn các lớp bảo mật. Cuộc chiến thực sự bắt đầu. "Con bọ cạp" của cô đối đầu với "con thủy quái" của anh. Màn hình của Tô Dao tràn ngập những ký tự và biểu đồ phức tạp, một cuộc chiến không tiếng súng nhưng còn khốc liệt hơn cả ngoài chiến trường.

Trong quá trình chiến đấu, Tô Dao càng lúc càng kinh ngạc. Kiến trúc của hệ thống phòng thủ này vô cùng độc đáo. Nó tối giản, hiệu quả, không một dòng code thừa, nhưng lại biến ảo khôn lường. Nó mang một "chữ ký" cá nhân rất rõ ràng, một phong cách của sự hoàn hảo, lạnh lùng và tàn nhẫn. Nó giống hệt như con người của Mặc Cảnh Thâm.

"Không lẽ nào..." một suy nghĩ điên rồ lóe lên trong đầu cô. "Anh ta... tự mình viết ra hệ thống này sao?"

Một CEO của một tập đoàn tỷ đô, lại có thể là một lập trình viên thiên tài ở cấp độ này? Khả năng đó gần như là không tưởng.

Sau gần hai tiếng đồng hồ chiến đấu không ngừng nghỉ, "con bọ cạp" của cô đã gần như kiệt sức. Nó đã xuyên qua được vài lớp phòng thủ bên ngoài, nhưng khi vừa chạm đến bức tường bảo vệ lõi dữ liệu cá nhân, một cái bẫy logic mà cô không hề nhận ra đã bị kích hoạt.

ALARM! INTRUSION DETECTED! CORE LOCKDOWN INITIATED!

Một dòng cảnh báo đỏ rực hiện lên trên màn hình của Tô Dao. Toàn bộ hệ thống của Mặc Cảnh Thâm đóng sập lại như một con nhím xù lông. Mọi cánh cửa, mọi kẽ hở mà cô đã tạo ra đều bị niêm phong trong tích tắc. Cô đã bị đá văng ra ngoài một cách không thương tiếc.

Thất bại. Lần đầu tiên trong đời, Red Fox đã thất bại hoàn toàn.

Tô Dao ngả người ra ghế, thở hổn hển, trán lấm tấm mồ hôi. Nhưng trên môi cô, thay vì sự thất vọng, lại là một nụ cười rạng rỡ, đầy hiếu chiến.

Cùng lúc đó, trong phòng làm việc xa hoa tại biệt thự của Mặc Cảnh Thâm.

Anh đang đọc một tài liệu thì một cửa sổ cảnh báo nhỏ hiện lên trên màn hình máy tính. "Cảnh báo: Phát hiện xâm nhập cấp S. Chữ ký đối tượng trùng khớp với 'Red Fox'. Hệ thống đã tự vệ thành công và vá lại mọi lỗ hổng. Mọi hoạt động của kẻ xâm nhập đã được ghi lại."

Mặc Cảnh Thâm nhìn dòng cảnh báo, đôi mắt phượng vốn lạnh như băng bất chợt lóe lên một tia hứng thú cực độ. Red Fox. Con cáo tinh ranh đã khiến cả tập đoàn của anh náo loạn, giờ đây lại mò vào tận nhà riêng của anh.

Thay vì tức giận, anh lại cảm thấy một sự phấn khích khó tả. Giống như một vị vua đã ngồi trên ngai vàng quá lâu, cuối cùng cũng tìm thấy một đối thủ xứng tầm.

Anh gõ một dòng lệnh lên bàn phím. "Kích hoạt chế độ phân tích thụ động. Phân tích lại toàn bộ đường đi và phương thức tấn công của Red Fox. Tôi muốn biết mọi thứ về nó."

Trong hai căn phòng khác nhau, ở hai thế giới khác nhau, hai con người đang nghĩ về nhau với một sự tôn trọng và hứng thú chưa từng có. Trò chơi giờ đây đã không còn đơn thuần là công việc. Nó đã trở thành một cuộc đối đầu cá nhân giữa hai bộ óc thiên tài.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!