bác sĩ của ác ma

Chương 2: Chiếc Lồng Son


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Vài ngày sau cuộc gặp gỡ định mệnh ở bệnh viện, cuộc sống của Triệu Lam Dư vẫn diễn ra bình thường. Cô tiếp tục những ca phẫu thuật căng thẳng, miệt mài nghiên cứu y học và âm thầm thu thập chứng cứ để minh oan cho cha mình. Cô không hề hay biết rằng, mình đã lọt vào mắt xanh của một con ác ma, và một cái bẫy đang được giăng ra để giam cầm cô.

Một buổi tối muộn, khi Lam Dư vừa rời khỏi bệnh viện, một chiếc xe hơi đen bóng sang trọng bất ngờ chặn đường cô. Trước khi cô kịp phản ứng, hai gã đàn ông cao lớn mặc vest đen đã bước xuống, vẻ mặt lạnh lùng và đầy đe dọa.

"Xin lỗi bác sĩ Triệu, mời cô đi với chúng tôi một chuyến," một trong hai gã nói, giọng điệu không cho phép cô từ chối.

Lam Dư cố gắng giữ bình tĩnh, ánh mắt sắc lạnh quét qua hai người đàn ông. "Tôi không quen các anh. Các anh muốn gì?"

"Ông chủ muốn gặp cô," gã kia đáp cụt lủn, rồi ra hiệu cho đồng bọn tiến tới.

Biết rằng không thể chống cự, Lam Dư đành phải chấp nhận lên xe. Chiếc xe lao đi trong đêm tối, đưa cô đến một vùng ngoại ô hẻo lánh. Cuối cùng, nó dừng lại trước một tòa biệt thự tráng lệ, nguy nga như một tòa lâu đài cổ kính, được bao quanh bởi những hàng rào cao và hệ thống an ninh nghiêm ngặt.

Cô bị dẫn vào bên trong, đi qua những hành lang rộng lớn, lát đá cẩm thạch, trang trí bằng những tác phẩm nghệ thuật đắt tiền. Cảm giác đầu tiên của Lam Dư là sự choáng ngợp, nhưng ngay sau đó là một sự bất an và khó chịu dâng lên trong lòng. Đây không phải là một cuộc gặp gỡ bình thường.

Cuối cùng, cô được đưa vào một thư phòng rộng lớn, ánh sáng dịu nhẹ hắt ra từ chiếc đèn chùm pha lê. Sau chiếc bàn làm việc bằng gỗ mun, một người đàn ông đang ngồi, quay lưng về phía cô.

"Cô đến rồi đấy à, bác sĩ Triệu," giọng nói trầm thấp, khàn khàn vang lên, mang theo một sự uy lực không thể diễn tả. Mặc Cảnh Thâm từ từ xoay chiếc ghế lại, đối diện với Lam Dư.

Vẻ lạnh lùng, sắc bén trên gương mặt anh ta vẫn không hề thay đổi so với lần gặp ở bệnh viện. Đôi mắt đen sâu thẳm khóa chặt vào cô, như muốn nhìn thấu mọi suy nghĩ trong đầu cô.

Lam Dư khẽ nhíu mày, cố gắng che giấu sự ngạc nhiên và bất ngờ. Cô đã mơ hồ đoán ra người đứng sau chuyện này, nhưng vẫn không khỏi cảm thấy khó chịu trước cách thức bá đạo và thô lỗ của anh ta.

"Ông Mặc," cô lên tiếng, giọng điệu bình tĩnh nhưng không kém phần sắc sảo. "Tôi không nghĩ chúng ta có chuyện gì để nói."

"Ồ, tôi lại nghĩ khác," Mặc Cảnh Thâm nhếch mép cười lạnh. "Tôi có một căn bệnh mà các bác sĩ giỏi nhất trên thế giới đều bó tay. Nhưng tôi tin rằng, 'bàn tay vàng' của cô có thể giúp tôi."

"Ý ông là...?" Lam Dư nghi ngờ hỏi.

"Từ hôm nay trở đi, cô sẽ là bác sĩ riêng của tôi," Cảnh Thâm tuyên bố, giọng điệu không cho phép cô từ chối. "Cô sẽ ở đây, trong tòa biệt thự này, 24/7, và tìm mọi cách để chữa khỏi căn bệnh cho tôi."

"Ông đang giam giữ người trái phép!" Lam Dư phẫn nộ. "Ông nghĩ rằng dùng quyền lực và tiền bạc có thể muốn làm gì thì làm sao?"

"Đúng vậy," Cảnh Thâm thản nhiên đáp, như thể đó là một điều hiển nhiên. "Trong thế giới này, quyền lực là thứ quyết định tất cả. Cô không có quyền lựa chọn, bác sĩ Triệu. Cô chỉ có một con đường duy nhất là làm theo những gì tôi muốn."

Lam Dư siết chặt bàn tay, cố gắng kìm nén cơn giận đang sôi trào trong lòng. Cô hiểu rằng mình đã rơi vào một cái bẫy, một chiếc lồng son lộng lẫy nhưng được bao vây bởi bóng tối và sự kiểm soát. Cô không biết điều gì đang chờ đợi mình ở phía trước, nhưng cô chắc chắn một điều, cô sẽ không bao giờ khuất phục trước sự bá đạo và tàn nhẫn của người đàn ông này. Cuộc chiến giữa nữ bác sĩ kiên cường và ông trùm độc tài chỉ vừa mới bắt đầu.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.