Không gian trong thư phòng chìm vào im lặng sau khi An Hạ kể xong câu chuyện của gia đình mình. Mặc Cảnh Thâm ngồi bất động trên ghế, những ngón tay thon dài đan vào nhau, đôi mắt đen sâu thẳm nhìn cô không chớp. Vẻ mặt anh lạnh lùng như thường lệ, nhưng Lam Dư có cảm giác anh đang suy tính một điều gì đó vô cùng phức tạp.
"Tập đoàn Vạn Lợi," Cảnh Thâm cuối cùng cũng lên tiếng, cái tên được thốt ra từ miệng anh mang theo một sự lạnh lẽo chết chóc. "Và kẻ đứng đầu nó, Trương Vạn Hổ, người ta thường gọi là Lão Hổ."
Tim Lam Dư đập thịch một tiếng. Chính là cái tên đó. Trương Vạn Hổ, kẻ đã dùng thủ đoạn bẩn thỉu để chiếm đoạt công trình nghiên cứu của cha cô, vu cho ông tội danh tham ô, đẩy cả gia đình cô vào cảnh tan nhà nát cửa.
"Xem ra kẻ thù của em," Cảnh Thâm nhếch mép, một nụ cười không mang theo chút hơi ấm nào, "cũng là một cái gai trong mắt tôi."
Lam Dư ngạc nhiên. "Ý của anh là gì?"
"Lão Hổ không chỉ là một con cáo già trên thương trường, hắn còn là một trong những kẻ đứng đầu Thanh Long Bang, tổ chức đối địch với Hắc Long Hội của tôi trong thế giới ngầm," Cảnh Thâm giải thích. "Chúng ta đã tranh giành địa bàn và lợi ích suốt nhiều năm qua. Giúp em hạ bệ hắn, cũng chính là giúp tôi nhổ đi một cái gai."
Lam Dư lập tức hiểu ra. Đây không phải là lòng tốt. Đây là một cuộc trao đổi, một sự lợi dụng lẫn nhau. Anh ta muốn dùng mối thù của cô như một cái cớ để tấn công đối thủ của mình. Dù vậy, đây cũng là cơ hội duy nhất của cô. Với sức mạnh của Mặc Cảnh Thâm, việc lật đổ Lão Hổ không phải là không thể.
"Vậy, chúng ta có một mục tiêu chung," Lam Dư nói, cố gắng giữ cho giọng mình bình tĩnh. "Anh muốn tôi làm gì?"
"Tôi thích sự thông minh của em, bác sĩ Triệu," Cảnh Thâm gật đầu hài lòng. "Thỏa thuận của chúng ta sẽ thay đổi một chút. Tôi sẽ cung cấp cho em mọi thông tin, mọi bằng chứng cần thiết để đưa Lão Hổ ra ánh sáng. Đổi lại..."
Anh đứng dậy, bước về phía cô, khí thế bức người khiến Lam Dư bất giác phải nín thở.
"Đổi lại, em phải toàn tâm toàn ý chữa bệnh cho tôi. Tôi muốn em không chỉ xoa dịu những cơn đau, mà phải tìm ra tận gốc rễ căn bệnh và chữa khỏi nó hoàn toàn. Trong thời gian chúng ta hợp tác, em sẽ là người của tôi, tuyệt đối không được có bất kỳ suy nghĩ phản bội nào. Nếu em làm được, sau khi Lão Hổ sụp đổ, tôi sẽ trả lại tự do cho em. Em thấy thế nào?"
Một lời đề nghị đầy cám dỗ nhưng cũng đầy rủi ro. Trở thành đồng minh của ác ma, cô sẽ phải bước chân vào một thế giới nguy hiểm mà cô luôn căm ghét. Nhưng để trả thù cho gia đình, cô không còn lựa chọn nào khác.
"Tôi đồng ý," Lam Dư đáp, ánh mắt kiên định.
"Tốt," Cảnh Thâm gật đầu. "Vậy thì, chào mừng em gia nhập ván cờ này, đồng minh của tôi."
Anh chìa tay ra. Lam Dư do dự một lúc rồi cũng đặt tay mình vào lòng bàn tay to lớn của anh. Cái bắt tay của họ không ấm áp, nó lạnh lẽo như một bản giao kèo được ký kết bằng máu và bóng tối. Kể từ giây phút này, mối quan hệ giữa họ không còn đơn thuần là bác sĩ và bệnh nhân, hay kẻ giam cầm và tù nhân nữa. Họ đã trở thành những đồng minh bất đắc dĩ, cùng nhau bước vào một cuộc chiến sinh tử.