bản án tình yêu

Chương 1: Vỏ Bọc Thiên Thần


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ánh đèn chùm pha lê rực rỡ của khách sạn Majestic soi chiếu xuống chiếc váy dạ hội màu xanh ngọc bích của Lâm Uyển My. Chất liệu lụa mềm mại ôm sát những đường cong quyến rũ, vòng eo con kiến thon gọn càng thêm nổi bật. Mái tóc đen huyền được búi cao, để lộ chiếc cổ trắng ngần và đôi bông tai ngọc trai tinh xảo.

Nhìn bề ngoài, Uyển My là hình mẫu của một tiểu thư quyền quý, thanh lịch và kiêu sa. Nhưng ít ai biết rằng, ẩn sau vẻ đẹp lộng lẫy đó là một trái tim đầy toan tính và một bộ óc sắc sảo đang âm thầm thực hiện một kế hoạch đã được vạch sẵn đến từng chi tiết.

Buổi tiệc mừng công của tập đoàn bất động sản Hoàng Gia là nơi Uyển My chọn làm điểm khởi đầu cho "vụ án" lớn nhất trong sự nghiệp "trà xanh" của mình. Mục tiêu của cô đêm nay không ai khác chính là Trần Đăng Khôi, vị luật sư tài ba, người đàn ông được mệnh danh là "bất khả chiến bại" trên tòa và là hình mẫu lý tưởng của một người chồng hoàn hảo.

Cô đã nghiên cứu về anh ta rất kỹ. Đăng Khôi là người có lòng tự trọng cao, luôn đề cao đạo đức và công lý. Anh ta dị ứng với những kiểu phụ nữ lẳng lơ, dễ dãi. Chính vì vậy, Uyển My đã xây dựng cho mình một hình tượng hoàn toàn trái ngược: một cô gái trẻ thông minh, có học thức nhưng gặp phải hoàn cảnh khó khăn, một "thiên thần" cần được bảo vệ.

Cô khẽ nhấp một ngụm rượu vang trắng, đôi mắt long lanh đảo quanh khán phòng, tìm kiếm "con mồi" của mình. Đăng Khôi đang đứng ở khu vực VIP, xung quanh là những nhân vật quyền lực của giới kinh doanh. Anh ta mặc một bộ vest đen lịch lãm, dáng người cao ráo, khuôn mặt điển trai với những đường nét cương nghị. Vẻ điềm đạm và tự tin của anh ta càng khiến Uyển My thêm quyết tâm.

Cô hít một hơi thật sâu, khẽ chỉnh lại chiếc vòng cổ kim cương giả trên cổ, rồi bắt đầu di chuyển một cách khéo léo về phía khu vực trung tâm. Cô không vội vàng tiếp cận Đăng Khôi, mà tạo ra một tình huống "vô tình" để thu hút sự chú ý của anh ta.

Khi đi ngang qua bàn tiệc, Uyển My giả vờ vấp phải chân của một người phục vụ, ly champagne trong tay cô đổ ập lên chiếc váy trắng tinh của một quý bà đứng gần đó.

"Ôi, tôi xin lỗi! Tôi thật sự xin lỗi!" Uyển My vội vàng rối rít xin lỗi, khuôn mặt tái mét vì "hoảng sợ".

Chiếc váy hàng hiệu bị ướt loang lổ, quý bà kia tỏ ra vô cùng tức giận, những lời trách móc gay gắt chuẩn bị thốt ra. Đúng lúc đó, Đăng Khôi, người đứng gần đó và chứng kiến toàn bộ sự việc, đã lên tiếng:

"Xin lỗi quý bà, cô ấy chỉ là vô ý thôi ạ. Để tôi chịu trách nhiệm về việc này."

Anh ta rút ví ra, lịch sự đưa cho quý bà một tấm danh thiếp và nói: "Đây là số điện thoại của tôi. Xin bà hãy liên hệ với trợ lý của tôi để giải quyết việc bồi thường."

Với sự can thiệp kịp thời của Đăng Khôi, cơn giận của quý bà kia dịu xuống. Bà ta liếc nhìn Uyển My một cái đầy khó chịu rồi bỏ đi.

Đăng Khôi quay sang nhìn Uyển My, khẽ cau mày: "Cô không sao chứ?"

"Dạ... dạ em không sao ạ," Uyển My ngước đôi mắt đẫm lệ lên nhìn anh, giọng nói run run. "Em thật sự xin lỗi vì đã gây ra chuyện này. Em hậu đậu quá..."

Vẻ bối rối và đáng thương của Uyển My đã khơi dậy sự thương cảm trong lòng Đăng Khôi. Anh ta nhận ra cô gái trước mặt mình có vẻ ngoài xinh đẹp nhưng lại rất vụng về và có chút ngây thơ.

"Không sao đâu," anh ta nói, giọng dịu hơn. "Chỉ là một chút sơ suất thôi. Cô nên cẩn thận hơn."

"Vâng ạ," Uyển My khẽ gật đầu, ánh mắt biết ơn nhìn Đăng Khôi. "Em cảm ơn anh đã giúp em. Em không biết phải làm sao nếu không có anh."

"Không có gì," Đăng Khôi mỉm cười nhẹ. "Nhưng hình như cô không phải là khách mời của buổi tiệc này?"

Uyển My thoáng chút bối rối, rồi lắp bắp: "Dạ... em... em chỉ đi theo một người bạn thôi ạ. Nhưng hình như bạn em bận việc nên đã về trước rồi..."

Cô cố tình tạo ra một tình huống cô đơn, lạc lõng để Đăng Khôi thêm phần thương xót.

"Vậy sao? Nếu cô không phiền, tôi có thể mời cô một ly nước?" Đăng Khôi đề nghị, trong lòng có chút ái ngại cho cô gái trẻ đang bơ vơ giữa đám đông xa lạ.

"Dạ... vâng ạ. Em cảm ơn anh," Uyển My khẽ mỉm cười, nụ cười trong veo như sương mai.

Cô biết, ván cờ của mình đã bắt đầu. Bước đầu tiên, cô đã thành công trong việc tiếp cận và tạo được ấn tượng "ngây thơ, đáng thương" với mục tiêu. Giờ là lúc cô từ từ giăng lưới, từng bước một, kéo "con mồi" vào bẫy tình được chuẩn bị kỹ lưỡng.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.