bản lĩnh và tình yêu

Chương 5: Bão tố mới


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngày hôm sau, Trần Ngọc Anh thức dậy trong một tâm trạng lạ lùng: vừa háo hức vừa lo lắng. Hình ảnh buổi gặp riêng hôm qua với Hà Dương vẫn hiện rõ mồn một: ánh hoàng hôn, ánh mắt dịu dàng, giọng trầm ấm của anh – tất cả như vừa in hằn trong tâm trí cô.

Cô tự nhủ: “Mình phải bình tĩnh… nhưng sao tim vẫn loạn nhịp khi nghĩ đến anh ấy?”

Trong lúc chuẩn bị đi làm, điện thoại rung lên. Tin nhắn từ trợ lý của Hà Dương:

“Anh Dương muốn cô tham gia một buổi họp quan trọng với đối tác lớn hôm nay. Xin cô chuẩn bị kỹ tài liệu.”

Ngọc Anh hít một hơi dài, tim đập nhanh. Đây là lần đầu tiên cô phải tham gia buổi họp trực tiếp với nhiều người quan trọng, trong đó có những nhân vật quyền lực mà cô chưa từng gặp. Cô biết, đây sẽ là cơ hội chứng minh năng lực, nhưng cũng là thử thách không hề nhỏ.

Khi đến văn phòng, không khí nhộn nhịp và căng thẳng. Mọi người đều tập trung chuẩn bị hồ sơ, kiểm tra máy chiếu và dữ liệu. Ngọc Anh ngồi vào bàn, rà soát từng slide, từng con số, từng chi tiết nhỏ nhất. Nhưng trái tim cô vẫn không thôi nghĩ về Hà Dương – người đàn ông vừa nghiêm nghị vừa ấm áp, đã khiến cô rung động.

Chưa đầy nửa giờ, Hà Dương xuất hiện, dáng người cao ráo, bước đi tự tin. Anh tiến tới bàn cô, ánh mắt sắc bén nhưng không lạnh lùng:

“Ngọc Anh, hôm nay cô sẽ thuyết trình trực tiếp cho đối tác. Tôi muốn cô tự tin và thể hiện năng lực thực sự của mình.”

Ngọc Anh gật đầu, tim đập mạnh, vừa hồi hộp vừa lo lắng. Cô biết rằng đây là khoảnh khắc quyết định, có thể ảnh hưởng đến sự nghiệp và mối quan hệ giữa cô và Hà Dương.

Buổi họp bắt đầu, không khí căng thẳng. Ngọc Anh bước lên trước màn chiếu, giọng run run nhưng cố tỏ ra tự tin. Cô trình bày từng phần, nhấn mạnh các điểm quan trọng và phản hồi các câu hỏi từ đối tác. Hà Dương đứng bên, ánh mắt dõi theo, đôi khi đưa ra những gợi ý nhẹ nhưng chính xác, khiến cô cảm thấy vừa yên tâm vừa áp lực.

Trong lúc thuyết trình, một sự cố nhỏ xảy ra: slide hiển thị sai một số liệu quan trọng. Ngọc Anh giật mình, cố gắng điều chỉnh, nhưng cảm giác tim như nghẹn lại.

Hà Dương tiến lại gần, giọng trầm:

“Cô bình tĩnh. Chỉ cần nhấn mạnh kết quả chính, phần chi tiết có thể giải thích sau.”

Ngọc Anh hít sâu, theo lời anh, giọng ngày càng tự tin. Cô cảm nhận sự tin tưởng mà anh dành cho mình, điều mà cô chưa từng cảm nhận từ bất kỳ ai. Khoảnh khắc đó, tim cô như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, nhưng cô vẫn cố gắng giữ bình tĩnh.

Cuộc họp kết thúc, các đối tác rời đi. Hà Dương mời cô đi theo tham quan một vài phòng ban quan trọng khác, nơi anh quản lý các dự án chủ chốt. Ngọc Anh vừa kinh ngạc vừa thích thú:

Văn phòng sang trọng, ngăn nắp, ánh sáng chan hòa

Nhân viên chuyên nghiệp, đi lại nhanh nhẹn, ánh mắt tự tin

Mọi thứ đều được sắp xếp hoàn hảo, khiến cô cảm giác nhỏ bé

Khi đi qua phòng hội nghị lớn, Ngọc Anh vô tình va vào một người phụ nữ quyền lực – Hà Mẫn. Cô ta nhìn cô bằng ánh mắt sắc lạnh, nụ cười mỉa mai hiện lên trên môi:

“Ồ… người mới. Nghe nói là bạn thân với Hà Dương. Chắc cô không quen với áp lực ở đây đâu nhỉ?”

Ngọc Anh cảm thấy tim mình nhói, nhưng cố gắng mỉm cười:

“Dạ… tôi sẽ cố gắng thích nghi.”

Hà Dương đứng trước, ánh mắt nghiêm nghị:

“Ngọc Anh, đừng bận tâm. Chúng ta tiếp tục đi.”

Ngọc Anh cảm giác vừa được bảo vệ vừa lo lắng. Cô nhận ra, thế giới này không chỉ xa hoa mà còn đầy thử thách, nơi quyền lực và áp lực luôn rình rập.

Trên đường đi, Hà Dương nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm:

“Ngọc Anh, trong môi trường này, cô sẽ gặp nhiều thử thách. Không phải ai cũng thiện cảm và giúp đỡ cô. Nhưng tôi tin, cô có thể vượt qua.”

Cô gật đầu, cảm giác vừa sợ vừa hứng thú:

“Dạ… tôi sẽ cố gắng. Cảm ơn anh đã tin tưởng.”

Khoảnh khắc yên lặng, hai người đi bên nhau, ánh mắt chạm nhau nhiều lần. Cô cảm nhận một mối kết nối lạ thường, vừa gần gũi vừa khó nắm bắt. Cô biết rằng trái tim mình đã dần rung động mạnh mẽ trước anh.

Vừa lúc đó, điện thoại cô rung lên. Là tin nhắn từ một nguồn không quen biết:

“Cô không nên xen vào chuyện của Hà Dương. Một số người không muốn cô tồn tại ở đây.”

Ngọc Anh nhìn tin nhắn, tim đập mạnh. Cô nhận ra, ngoài những thử thách công việc và cảm xúc, còn có những âm mưu từ bên ngoài, từ những người quyền lực và ghen tị.

Hà Dương dường như nhận ra sự lo lắng của cô, đặt tay lên vai:

“Đừng lo. Tôi sẽ xử lý tất cả. Cô chỉ cần tập trung vào công việc và bản thân.”

Cô cảm nhận sự bảo vệ mạnh mẽ, vừa an toàn vừa kích thích cảm xúc. Ngọc Anh thầm nghĩ: “Mình đang bước vào một thế giới mới, nơi tình cảm, quyền lực và thử thách đan xen… và anh ấy chính là điểm tựa duy nhất.”

Buổi chiều kết thúc, khi cô trở về văn phòng, tâm trí Ngọc Anh vẫn rối bời:

Cảm xúc với Hà Dương dâng trào

Những áp lực từ môi trường mới và phản diện

Nhận thức rõ ràng rằng con đường phía trước sẽ không hề đơn giản

Cô hít một hơi dài, tự nhủ: “Mình phải mạnh mẽ hơn… để có thể bước vào thế giới của anh, và không để bản thân bị khuất phục bởi những thử thách phía trước.”

Và trong lòng cô, một cảm giác định mệnh và khao khát len lỏi: đây không chỉ là một công việc, một buổi gặp gỡ hay một dự án. Đây là bắt đầu của một mối quan hệ sẽ thay đổi cả cuộc đời, nơi cảm xúc, quyền lực và thử thách luôn song hành, khiến trái tim cô vừa bồn chồn vừa khao khát.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×