bạn thân ngày ấy

Chương 10: Xa Nhau Nhẹ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngày hôm đó, An Nhiên nhận được tin từ Minh Quân: gia đình cậu quyết định cậu sẽ học tập ở một tỉnh khác vài tháng để tham gia dự án học tập quan trọng. Tin này như sét đánh ngang tai cô. Một phần cô lo lắng, một phần lại bồi hồi không muốn rời xa Minh Quân – người bạn thân từ nhỏ, giờ là người cô yêu thương nhất.

Chiều hôm ấy, cả hai hẹn nhau tại công viên – nơi từng chứng kiến vô vàn kỷ niệm tuổi thơ. Ánh nắng cuối thu trải dài trên những con đường lát đá, làm mọi thứ trở nên dịu dàng và đượm buồn. Minh Quân đến trước, tay cầm cặp sách, áo khoác bay trong gió. Khi thấy An Nhiên bước đến, mắt cậu sáng lên nhưng ánh mắt cũng đầy lo lắng.

“Cậu… hôm nay tớ đến sớm để gặp cậu một lần nữa trước khi đi,” Minh Quân nói, giọng nhẹ nhàng nhưng tràn đầy quyết tâm.

An Nhiên gật đầu, cố mỉm cười:

“Tớ… sẽ ổn mà… chỉ là… hơi buồn thôi.”

Cả hai cùng đi dọc con đường lát đá, nắm tay nhau, không nói lời nào. Chỉ có tiếng lá vàng rơi, tiếng gió xào xạc, và nhịp tim hòa cùng nhau. Khoảnh khắc ấy khiến cả hai nhận ra, sự xa cách dù ngắn cũng đủ khiến trái tim bồi hồi.

Khi ngồi xuống bậc thang quen thuộc, Minh Quân nghiêng người, nhìn sâu vào mắt An Nhiên:

“An Nhiên… tớ biết vài tháng xa nhau sẽ khó khăn, nhưng cậu phải tin tớ. Dù có chuyện gì xảy ra, tớ sẽ luôn nghĩ về cậu, luôn nhắn tin, gọi điện, và chờ ngày được trở về bên cậu.”

Cô mỉm cười, nhưng mắt nhòa đi chút nước:

“Tớ tin cậu… nhưng vẫn sẽ nhớ cậu nhiều lắm.”

Minh Quân đặt tay lên vai cô, nhẹ nhàng:

“Nhớ là chuyện tốt đấy… nghĩa là cậu quan tâm tớ. Chỉ cần cậu giữ trái tim mình, tớ sẽ luôn bên cậu, dù có ở xa nhau.”

Khoảng cách những ngày sau thực sự thử thách cả hai. Mỗi sáng, An Nhiên nhận được tin nhắn từ Minh Quân:

“Cậu đã ăn sáng chưa?”

“Đừng quên ôn bài nhé, tớ luôn ở bên cậu tinh thần.”

Mỗi tối, họ gọi điện video, kể cho nhau nghe mọi chuyện trong ngày: từ bài tập, thầy cô, bạn bè, đến những chuyện nhỏ nhặt khiến họ cười. Mặc dù xa nhau về không gian, trái tim cả hai vẫn gần nhau hơn bao giờ hết.

Tuy nhiên, không tránh khỏi những lúc ghen nhẹ. Một lần, An Nhiên nhìn thấy trên mạng xã hội, Minh Quân chụp hình cùng một nhóm bạn học mới, trong đó có một bạn nữ. Dù biết rằng chỉ là bạn học, nhưng cảm giác lo lắng, nhói nhẹ trong lòng khiến cô không kìm được.

Cô nhắn tin cho Minh Quân:

“Tớ thấy cậu chụp hình với bạn nữ đó… sao trông thân thiết quá vậy?”

Minh Quân đọc tin nhắn, cười nhẹ, quay video gọi cô:

“An Nhiên… cậu đang ghen phải không? Hahaha! Chỉ là bạn học thôi mà. Trái tim tớ vẫn luôn hướng về cậu, không ai thay thế được.”

An Nhiên đỏ mặt, nhưng lòng lại ấm áp. Cô nhận ra, tình cảm này không chỉ là yêu thương, mà còn là sự tin tưởng được nuôi dưỡng từng ngày. Cô mỉm cười:

“Ừ… tớ chỉ ghen một chút thôi… nhưng tớ tin cậu mà.”

Minh Quân nắm chặt tay cô qua video, như muốn gửi toàn bộ tình cảm của mình:

“Chỉ cần cậu tin tớ, tớ sẽ làm mọi cách để giữ trái tim chúng ta luôn gần nhau, dù xa cách địa lý.”

Những thử thách nhỏ đó, thay vì làm tình cảm lung lay, lại khiến cả hai nhận ra giá trị của nhau. Họ học được cách quan tâm, lắng nghe, và trân trọng những khoảnh khắc được bên nhau, dù là qua tin nhắn, cuộc gọi hay video.

Một buổi tối, khi An Nhiên nhìn ra cửa sổ phòng mình, trời tối, ánh đèn vàng chiếu xuống phố, cô nhắm mắt lại, thở dài hạnh phúc. Trái tim cô biết rằng, tình yêu này xuất phát từ tình bạn trong trẻo, được nuôi dưỡng bằng những kỷ niệm ngọt ngào và sự tin tưởng. Khoảng cách chỉ khiến cô nhận ra Minh Quân quan trọng với mình thế nào.

Minh Quân cũng ngồi nơi góc phòng ký túc xá, nhìn vào màn hình điện thoại, hình ảnh An Nhiên mỉm cười hiện lên trước mắt. Cậu mỉm cười, tự nhủ:

“Dù có xa nhau, tớ sẽ luôn ở bên cậu. Tình cảm này sẽ vượt qua mọi thử thách.”

Và từ những ngày xa nhau nhẹ nhàng ấy, tình yêu giữa An Nhiên và Minh Quân trở nên trưởng thành, vững chắc và sâu sắc hơn bao giờ hết. Họ học cách tin tưởng, học cách yêu thương, và học cách biến mọi kỷ niệm, dù nhỏ bé, thành những khoảnh khắc quý giá trong cuộc đời.

Khoảng cách không làm tình yêu phai nhạt, mà ngược lại, khiến trái tim họ nhận ra: tình bạn từ nhỏ, khi được trân trọng và chăm sóc, sẽ trở thành tình yêu ngọt ngào và bền vững suốt đời.

Và từ khoảnh khắc ấy, An Nhiên biết rằng: dù thử thách có đến, dù có xa nhau, trái tim họ vẫn luôn hướng về nhau, và tình yêu này sẽ là hành trang quý giá nhất để cả hai bước vào tuổi trưởng thành.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×