băng tâm kiếm ảnh

Chương 11: Cổ Tự Thiên Cơ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Phòng Thí Nghiệm Của Thiên Tông

Sau khi Băng Tinh Hộ Vệ tan rã, cánh cổng đá mở ra, dẫn Lăng Nguyệt và Vân Phong vào một hành lang dài, tối tăm. Họ nhanh chóng tiến vào bên trong.

Nơi họ đặt chân đến là một căn phòng đá rộng lớn, cổ kính, được thắp sáng bởi những viên ngọc phát quang được gắn trên tường. Không khí ở đây khô ráo và tĩnh mịch, nhưng lại tràn ngập một luồng năng lượng kỳ lạ. Căn phòng này không giống một kho báu, mà giống một Cổ Tự Thiên Cơ – một phòng thí nghiệm hoặc thư viện cổ xưa.

Khắp nơi là các bàn đá, trên đó đặt các dụng cụ bằng đồng và thủy tinh đã bị phong hóa, cùng với hàng trăm cuộn da dê và sách đá.

“Đây là nơi Thiên Tông Cổ Môn nghiên cứu và tạo ra các cơ quan và binh khí,” Vân Phong thì thầm, ánh mắt hắn sáng lên. “Nhìn kìa, những ký hiệu này. Đây là ngôn ngữ lập trình cơ quan của họ!”

Lăng Nguyệt tiến đến một chiếc bàn đá lớn nhất, nơi đặt một cuốn sách đá dày, trông có vẻ là cuốn nhật ký. Nàng dùng Băng Phách Tâm Pháp để tẩy sạch bụi bám trên đó, và bắt đầu đọc những ký tự cổ xưa. Vân Phong cũng nhanh chóng dịch các ký tự bên cạnh.

Cuốn nhật ký được viết bởi Thiên Tông Lão Nhân – vị trưởng môn cuối cùng của Thiên Tông Cổ Môn, trước khi môn phái bị diệt vong. Nội dung ghi chép hé lộ những bí mật động trời:

Nguồn gốc của Băng Tâm Quyết: Băng Tâm Quyết không phải là kiếm phổ, mà là một phương pháp hấp thụ và điều hòa năng lượng vũ trụ để chế tạo binh khí có linh tính. Người luyện thành Băng Tâm Quyết có thể trở thành vật chứa cho năng lượng của Hàn Băng Thần Kiếm – binh khí mạnh nhất trong Bảo Khố.

Thiên Cơ Đồ: Thiên Cơ Đồ không phải là bản đồ kho báu, mà là một cuộn ghi chép về các điểm yếu của Thần Kiếm và cách kích hoạt năng lượng của nó.

Lời Tiên Tri Về Phản Bội: Lão Nhân đã tiên tri rằng, kẻ phản bội Thiên Tông sẽ là người mang trong mình dòng máu Thiên Tông nhưng lại tu luyện Hắc Ma Công (tà thuật). Kẻ đó sẽ sử dụng tàn tích của môn phái để đạt được mục đích thống trị.

“Kẻ phản bội mang dòng máu Thiên Tông…” Lăng Nguyệt lặp lại. “Điều đó có nghĩa là Quỷ Diện Nhân là hậu nhân hoặc đệ tử của Thiên Tông Cổ Môn?”

Vân Phong chợt sững người, nhìn vào cuốn nhật ký. “Còn nữa! Có một chi tiết quan trọng liên quan đến sự diệt vong của Vân Tông ta!”

Vân Phong chỉ vào một đoạn chữ: Lão Nhân ghi rằng, hắn đã giao một cuộn mật thư về cách chế tạo ám khí tối thượng cho một người bạn thân là Vân Chấn Thiên – tổ tiên của Vân Phong – để bảo vệ. Nếu mật thư bị mất, nó sẽ rơi vào tay kẻ phản bội, người sẽ dùng nó để tiêu diệt những người có khả năng ngăn cản hắn.

“Vân Chấn Thiên… đó là tổ tiên của ta! Mật thư ám khí đó đã bị Quỷ Diện Nhân cướp đi khi hắn tiêu diệt Vân Tông! Hắn dùng nó để chế tạo những loại ám khí độc chết người, bao gồm cả Tử Kinh Tán!” Vân Phong gằn giọng, sự hận thù trỗi dậy.

Lăng Nguyệt nắm tay hắn. “Vậy thì, Thiên Cơ Đồ mà ngươi tìm kiếm không chỉ là bằng chứng, nó còn là cách để hóa giải những ám khí đó!”

Họ nhanh chóng tìm kiếm và phát hiện ra một cuộn da dê được giấu kín dưới một phiến đá. Đó chính là Thiên Cơ Đồ.

Cảnh Báo Cuối Cùng

Ngay lúc Vân Phong cầm lấy Thiên Cơ Đồ, một tiếng động lớn vang lên từ lối vào.

Rầm!

Cánh cổng đá bị phá hủy hoàn toàn. Huyền Ảm Sứ đứng đó, mặt hắn lộ vẻ điên cuồng và mệt mỏi. Hắn đã vượt qua Thiên Đoạn Tuyệt Kiều và Mê Hồn Lâm bằng sức mạnh tà đạo.

“Ha ha! Tìm thấy rồi! Băng Tâm Quyết và Thiên Cơ Đồ! Quả nhiên các ngươi đã tự mình dẫn ta đến đây!” Huyền Ảm Sứ cười lớn, nhưng hơi thở hắn gấp gáp.

“Ngươi đã bị nhiễm độc của Mê Hồn Lâm!” Vân Phong nhận ra.

“Đừng lo cho ta! Ta sẽ chết một cách vinh quang! Quỷ Diện Nhân đại nhân sẽ ban cho ta sự bất tử! Giết!”

Huyền Ảm Sứ tung ra loại ám khí nguy hiểm nhất của hắn: hàng trăm chiếc Huyết Nha Châm, bay đến với tốc độ kinh hồn.

Lăng Nguyệt và Vân Phong bị bất ngờ. Họ không thể rút lui.

“Vân Phong, che chắn cho ta! Ta sẽ dùng Thiên Cơ Đồ!” Lăng Nguyệt hét lên.

Vân Phong dồn toàn bộ nội lực vào Vân Ảnh Đao, tạo ra một lá chắn xoay tròn. Nhưng Huyền Ảm Sứ quá nhanh và quá mạnh.

Lăng Nguyệt mở Thiên Cơ Đồ. Cuộn da dê phát ra một luồng ánh sáng chói lọi.

“Hắn ở góc 45 độ, điểm yếu là thái dương!” Vân Phong lập tức nhận được thông tin từ Thiên Cơ Đồ.

Lăng Nguyệt dồn Băng Phách Tâm Pháp, sử dụng Hàn Phong Kiếm. Thay vì đỡ, nàng tấn công. Một đường kiếm sáng rực, lạnh lẽo, theo đường chỉ dẫn của Thiên Cơ Đồ, đâm thẳng vào thái dương Huyền Ảm Sứ.

Huyền Ảm Sứ không kịp phản ứng. Hắn gục xuống, đôi mắt mở to vì kinh ngạc. Hắn đã chết.

Con Đường Tận Cùng

Vân Phong và Lăng Nguyệt thở phào nhẹ nhõm. Họ đã tiêu diệt được một Hộ Pháp nguy hiểm, nhưng họ biết cuộc chiến chỉ mới bắt đầu.

Họ đọc kỹ Thiên Cơ Đồ và cuốn nhật ký một lần nữa. Mật mã cuối cùng đã được giải: Huyền Cơ Bảo Khố không phải là một kho báu, mà là một phòng phong ấn – nơi Hàn Băng Thần Kiếm đang được phong ấn, cùng với thi thể và nội công của Thiên Tông Lão Nhân.

Cuốn nhật ký viết: “Để Thần Kiếm không bị rơi vào tay kẻ tà ác, ta đã hy sinh thân mình, phong ấn nó bằng nội công cuối cùng của ta. Chỉ có người mang dòng máu thuần khiết của Thiên Tông, kết hợp với người được Băng Tâm Quyết chọn, mới có thể mở khóa. Nếu Thần Kiếm được giải ấn bởi kẻ tà ác, thế giới sẽ bị hủy diệt.”

“Mang dòng máu thuần khiết của Thiên Tông…” Lăng Nguyệt lặp lại. “Nhưng chúng ta không phải…”

Vân Phong nhìn Thiên Cơ Đồ. “Nếu Quỷ Diện Nhân là kẻ phản bội, hắn đã có dòng máu Thiên Tông. Hắn chỉ thiếu người nắm giữ Băng Tâm Quyết. Và đó là lý do hắn truy đuổi ngươi đến cùng!”

Họ tìm thấy một lối thoát bí mật được đánh dấu trên bản đồ – một hành lang dốc đứng, dẫn thẳng xuống lòng đất.

“Đây là con đường cuối cùng. Thủy Tinh Thạch Mạch,” Vân Phong chỉ vào bản đồ. “Nơi Bảo Khố được phong ấn, ngay dưới lòng đất. Chúng ta phải đi ngay. Quỷ Diện Nhân sẽ sớm đến đây.”

Lăng Nguyệt gật đầu. Nàng nắm chặt tay Vân Phong. “Ta sẵn sàng. Chúng ta sẽ cùng nhau đối mặt với kết cục này. Dù có phải hy sinh, Băng Tâm Quyết cũng không được rơi vào tay hắn.”

Họ cùng nhau bước vào hành lang tối tăm, quyết tâm ngăn chặn thảm họa. Tình yêu của họ không chỉ là nguồn sức mạnh, mà còn là ánh sáng soi đường giữa bóng tối của lời nguyền và thù hận.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×