Ánh bình minh ló dạng, nhuộm đỏ những bức tường doanh trại. An đứng giữa sân, tay cầm trúc giản, mắt dán vào bản đồ Đại Tẫn trải rộng trên mặt đất. Chỉ vài ngày sau sự kiện đêm máu, cậu nhận ra rằng: doanh trại này không chỉ là nơi lao động, mà còn là một “bàn cờ sống” – nơi từng hành động nhỏ của cậu có thể bị xem là tán thành hay phản nghịch.
Bước chân An còn chưa định hình rõ thế nào là đúng, thì Triệu Khang đã xuất hiện. Y đứng ở cửa lều, áo bào phất nhẹ trong gió, ánh mắt sáng rực quyết đoán:
“An Hòa, theo ta một lát.”
Cậu chưa kịp đáp thì bị kéo ra sân, nơi Triệu Khang đã tập trung vài viên quan trọng trong doanh trại. Y nghiêm mặt, giọng trầm:
“Đêm qua, ngươi chứng kiến sự việc. Ta cần biết ngươi nghĩ gì.”
An lưỡng lự. Dù muốn trung lập, nhưng không thể tránh ánh mắt quân sư Triệu Khang đang dõi theo. Cậu cúi đầu:
“Thuộc hạ… chỉ thấy những kẻ phản loạn bị trừng phạt. Không biết việc nào đúng, việc nào sai.”
Triệu Khang khẽ mỉm cười, nụ cười khó đoán:
“Đó là lý trí của một kẻ bình thường. Nhưng nếu muốn sống sót ở đây, ngươi phải học cách phân biệt phe phái, ý đồ và cả sự dối trá.”
Y nghiêng người, đôi mắt chạm vào An:
“Ngươi sẽ trở thành thư lại thân cận của ta. Từ nay, sổ sách, báo cáo, tình hình trinh sát… tất cả qua tay ngươi. Hiểu chứ?”
An sững người. Đây là bước chân đầu tiên vào mạng lưới quyền lực mà cậu không thể rút lui.
“Thuộc hạ… xin tuân lệnh.”
Triệu Khang gật đầu. Y quay đi, nhưng trước khi rời, khẽ nói:
“Hãy cẩn thận. Có những con mắt không thấy, nhưng vẫn theo dõi ngươi.”
An giật mình. Trong lòng, ký ức về Đỗ Vũ trỗi dậy. Vị Giám Sát Sứ hôm trước đứng lặng, ánh mắt sắc bén như soi thấu mọi bí mật. Cậu hiểu: không chỉ Triệu Khang muốn kiểm tra, mà còn có kẻ thứ hai – đang thử thách mình.
…
Ngày hôm sau, An bắt đầu công việc mới: rà soát sổ sách, ghi chép tình hình quân doanh, kiểm kê vật tư. Mỗi dòng chữ, mỗi con số đều khiến cậu phải cẩn trọng. Một sai sót nhỏ có thể trở thành bằng chứng phản nghịch.
Giữa lúc làm việc, Đỗ Vũ bất ngờ xuất hiện. Ánh mắt hắn lạnh lùng, nụ cười nhạt:
“Ngươi làm tốt, nhưng liệu có đủ thông minh để hiểu chuyện ẩn sau?”
An hạ mắt, cố gắng tỏ ra bình tĩnh:
“Thuộc hạ chỉ làm trọn chức trách.”
Đỗ Vũ bước gần, giọng khẽ:
“Trong doanh trại này, không có việc gì đơn giản. Ta sẽ để mắt ngươi. Cẩn thận kẻo đứng nhầm phe.”
Với lời nhắc đó, An cảm nhận được áp lực: nếu đứng về phía Triệu Khang, cậu có cơ hội sống sót, thậm chí thăng tiến. Nhưng nếu chọn sai, hoặc bị Đỗ Vũ nghi ngờ, hậu quả sẽ khôn lường.
…
Buổi chiều, An được Triệu Nguyệt dẫn đi khảo sát kho lương thảo. Trên đường đi, nàng khẽ hỏi:
“Ngươi có thấy đêm qua gì không?”
An lắc đầu, giọng nhỏ:
“Chỉ thấy… máu, và sự tàn nhẫn.”
Nguyệt nhìn cậu, ánh mắt lo lắng:
“Ngươi phải học cách im lặng, quan sát. Không ai ở đây là đồng minh tuyệt đối. Mỗi lời nói có thể trở thành vũ khí.”
An trầm ngâm. Nàng nói đúng. Cậu nhận ra: trong doanh trại, không chỉ binh lính, quan lại, mà cả thư lại như cậu cũng là một quân cờ, phải tính toán từng bước đi.
…
Đêm đến, An quay về lều, gương đồng trong ngực rung nhẹ. Cậu mở ra, thấy ánh sáng xanh lóe lên, hiện hình hai con đường: một dẫn về Triệu Khang, uy quyền và bảo vệ; một dẫn về Đỗ Vũ, kín đáo nhưng nguy hiểm.
Cậu hiểu rõ: mình đứng giữa hai lực lượng, không thể chỉ đứng quan sát. Mỗi quyết định, dù nhỏ, đều sẽ kéo theo dòng xoáy quyền lực.
An ngồi đó, tay siết gương, lòng giằng xé. Cậu đã không còn là sinh viên bình thường. Cậu đã bước vào lưới nhện Đại Tẫn, nơi mà một bước sai lầm có thể đổi đời, hoặc lấy mạng.
…
Sáng hôm sau, Triệu Khang triệu tập tất cả thư lại và một số quan lại chủ chốt. Y quét mắt qua An:
“Hôm nay, chúng ta sẽ kiểm tra sự trung thực. Ngươi sẽ theo dõi, ghi chép, nhưng đừng để ai biết ta trao cho ngươi.”
An gật đầu, hiểu rằng nhiệm vụ lần này không chỉ đơn thuần là ghi sổ sách. Đây là bài kiểm tra đầu tiên của quyền lực – nơi thông tin chính là vũ khí.
Bên ngoài, ánh nắng xuyên qua cột trại, in xuống sân. Nhưng trong mắt An, cả doanh trại giống như một mê cung: đường đi sáng tỏ nhưng đầy bẫy rình. Một sai lầm nhỏ sẽ khiến cậu rơi vào tay kẻ thù.
Gương đồng phát sáng, phản chiếu hình ảnh An đứng giữa hai lực lượng: Triệu Khang và Đỗ Vũ. Lưới nhện quyền lực đã bủa xuống. Và từ giờ, mỗi bước đi của An đều phải cân nhắc: sống, hay chết, đều do chính cậu quyết định.