Cuộc điều tra chính thức bắt đầu, và tâm điểm không ai khác chính là ba người con của Lão gia Đồng Lập. Họ là những người có động cơ rõ ràng nhất – quyền thừa kế khối tài sản khổng lồ và công thức bí mật của "An Cung Hoàn". Buổi thẩm vấn đầu tiên diễn ra ngay tại một phòng khách lớn trong khuôn viên Đồng Tâm Đường, dưới sự giám sát chặt chẽ của cảnh sát.
Đồng Minh Kiệt (Con trai cả): Vẫn giữ vẻ ngoài lịch lãm nhưng không giấu được sự sốt ruột và có phần hả hê. "Cha tôi là một người bảo thủ," anh ta nói thẳng. "Ông ấy đã kìm hãm sự phát triển của Đồng Tâm Đường. Tôi muốn đưa thương hiệu này ra thế giới, hợp tác với các tập đoàn dược phẩm lớn. Đó là tương lai. Nhưng ông ấy không bao giờ lắng nghe."
Alibi: "Sáng nay tôi có một cuộc họp quan trọng với đối tác nước ngoài tại khách sạn Regent. Từ 8 giờ sáng đến tận lúc nhận được tin báo. Hàng chục người có thể làm chứng." Alibi có vẻ vững chắc.
Đồng Minh Tuệ (Con gái thứ): Trái ngược với anh cả, cô tỏ ra đau buồn thực sự, đôi mắt đỏ hoe nhưng vẫn giữ vẻ bình tĩnh, kiên nghị. "Cha tôi rất nghiêm khắc, nhưng ông là một thầy thuốc vĩ đại," cô nói, giọng nghẹn ngào. "Tôi là người duy nhất theo học nghề của ông, nhưng... ông vẫn luôn cho rằng phụ nữ không thể kế thừa bí mật gia tộc. Tôi rất thất vọng, nhưng tôi không bao giờ oán hận ông."
Alibi: "Sáng nay tôi ở trong phòng bào chế riêng của mình, nghiên cứu một bài thuốc mới. Chỉ có một vài dược tá ở đó, nhưng họ có thể xác nhận tôi không rời đi." Alibi có vẻ yếu hơn, nhưng thái độ lại chân thành.
Đồng Minh Vũ (Con trai út): Vẫn giữ vẻ bất cần, thậm chí có chút ngạo mạn. "Ông già chết thì cũng chết rồi," cậu ta nhún vai. "Dù sao thì tôi cũng chẳng được thừa kế cái gì. Sáng nay tôi còn đang ngủ ở nhà bạn gái sau một đêm 'vui vẻ'. Chắc chắn cô ấy có thể làm chứng."
Alibi: Dựa hoàn toàn vào lời khai của bạn gái, một người mẫu trẻ tuổi. Alibi yếu nhất, thái độ cũng đáng ngờ nhất.
Ba người con, ba tính cách, ba mối quan hệ phức tạp với người cha quá cố. Ai cũng có lý do để muốn ông chết, nhưng liệu ai có đủ khả năng và sự tàn nhẫn để thực hiện một kế hoạch tinh vi như vậy?
Trong lúc Triệu thanh tra đang cân nhắc các lời khai, Lâm An lại có một suy nghĩ khác. Cậu không nghĩ đến động cơ thừa kế. Cậu nghĩ về phương thức gây án. Ai trong số ba người này có kiến thức về độc dược cổ truyền như Aconitine?
Câu trả lời dường như chỉ vào một người duy nhất: Đồng Minh Tuệ, người con gái đã theo học nghề y của cha. Nhưng thái độ đau buồn của cô ta lại có vẻ rất thật.
"Chú Triệu," Lâm An nói khẽ với vị thanh tra sau buổi thẩm vấn. "Cháu nghĩ chúng ta cần tìm hiểu thêm về loại độc dược đó. Aconitine tuy độc, nhưng nếu qua bào chế đúng cách, nó cũng là một vị thuốc. Có thể nào... cái chết này liên quan đến chính quá trình bào chế thuốc không?"