Sau cuộc đối đầu với quái vật trên Ngọn núi Quái Vọng, Lâm Thanh cảm thấy cơ thể mình như được khai thông. Luồng khí bí ẩn từ bí kíp cổ xưa chảy qua từng mạch máu, làm tim đập nhanh hơn nhưng tinh thần lại minh mẫn. Thanh đứng bên mỏm đá, ánh sáng bình minh rọi qua tán thông, và trước mặt là Hạ Lan – nữ nhân bí ẩn, ánh mắt sáng rực nhưng bình tĩnh, quan sát cậu với vẻ kín đáo nhưng tò mò.
“Ngươi đã sống sót qua lần đầu… đáng nể,” Hạ Lan nói, giọng mang theo vẻ ngạc nhiên nhưng cũng như nhắc nhở. “Nhưng sức mạnh này… chưa đủ. Ngọn núi Quái Vọng chỉ là thử thách nhỏ.”
Thanh gật đầu, giọng hổn hển: “Tôi… tôi biết. Tôi muốn học, muốn trở nên mạnh mẽ hơn.”
Hạ Lan khoanh tay, đôi mắt thoáng sắc bén: “Học võ công không chỉ là luyện tay chân, mà còn là luyện tinh thần và luồng khí. Nếu ngươi không biết điều khiển khí, sức mạnh chỉ là mớ hỗn độn.”
Thanh nghe mà lòng dấy lên một cảm giác vừa hồi hộp vừa hứng khởi. Đây là lần đầu cậu gặp người biết khai mở khí, người có thể hướng dẫn cậu hiểu bí kíp. “Vậy… cô có thể dạy tôi chứ?” cậu hỏi.
Hạ Lan khẽ mỉm cười: “Ta sẽ chỉ cho ngươi một phần cơ bản. Nhưng trước hết, ngươi phải hiểu về luồng khí tự nhiên. Nó tồn tại khắp nơi – trong đất, trong gió, trong núi rừng… và trong chính con người.”
Cô bước tới, đứng trước cậu, hai tay đưa lên, bắt đầu hướng dẫn các động tác cơ bản. Thanh quan sát, sau đó bắt chước theo từng nhịp, cảm nhận luồng khí chạy khắp cơ thể. Lúc đầu, cậu cảm thấy khó khăn, nhưng nhờ kinh nghiệm săn bắn và cơ thể đã rèn luyện lâu năm, cậu nhanh chóng hòa nhịp với luồng khí.
“Đúng… cảm nhận nhịp điệu của khí,” Hạ Lan nhấn mạnh, “không phải cưỡng ép mà là dẫn dắt. Khi đã nhuần nhuyễn, sức mạnh trong bí kíp cổ xưa sẽ hợp nhất với bản thân ngươi.”
Thanh mồ hôi nhễ nhại, nhưng ánh mắt rực sáng. Cậu nhận ra, sức mạnh từ bí kíp không chỉ dừng lại ở cơ bắp, mà còn mở ra khả năng nhận biết môi trường xung quanh, dự đoán chuyển động của kẻ địch, thậm chí cảm nhận sự sống còn trong rừng.
Trong lúc luyện tập, Hạ Lan bắt đầu kể về Ngọn núi Quái Vọng và các môn phái cổ xưa:
“Ngọn núi này từng là lãnh thổ của Môn phái Thần Lâm, một trong những môn phái cổ xưa từng thống trị giang hồ. Nhưng sau một trận chiến với các thế lực hắc ám, môn phái gần như tuyệt chủng. Những bảo vật, bí kíp được giấu kín trong núi, chỉ chờ người xứng đáng tìm thấy. Nhưng không phải ai cũng có thể sống sót để học chúng. Vì vậy, không ít kẻ tham lam đã bỏ mạng nơi đây.”
Thanh nghe mà mắt mở to. “Vậy… bí kíp tôi tìm được… là một phần của bảo vật này sao?”
Hạ Lan gật đầu: “Đúng. Nhưng hãy nhớ, đây không chỉ là võ công. Nó còn ẩn chứa bí mật cổ xưa về giang hồ, về các môn phái, và về một âm mưu mà nếu ai sở hữu hết bí kíp, sẽ có thể thay đổi cả thế giới võ lâm.”
Thanh nuốt nước bọt, lòng vừa hồi hộp vừa sợ hãi. Nhưng đồng thời, một cảm giác hứng khởi dấy lên: nếu cậu có thể rèn luyện được sức mạnh này, chẳng những trở nên mạnh mẽ, mà còn có thể khám phá những bí mật chưa từng được biết đến.
Hạ Lan đưa tay ra phía trước, chỉ vào một khe núi nhỏ: “Nếu ngươi muốn tiếp tục luyện tập, hãy đi theo ta. Tại đây có những nơi để cảm nhận khí và luyện tập khả năng chiến đấu. Nhưng hãy cẩn thận… mọi thứ trong rừng đều có thể nguy hiểm, từ quái vật, kẻ săn tìm bảo vật, đến những cạm bẫy của thiên nhiên.”
Thanh gật đầu, không chút do dự. “Tôi sẽ đi cùng cô.”
Hạ Lan mỉm cười nhẹ, rồi bước dẫn Thanh vào sâu trong rừng. Không gian xung quanh trở nên rậm rạp hơn, ánh sáng xuyên qua tán lá tạo thành những vệt sáng lung linh, nhưng cũng ẩn chứa bóng tối khó đoán. Cả hai tiến vào một khu vực rừng cổ thụ, nơi các tán cây cao như chạm tới mây, những lùm cây dày đặc che kín ánh sáng mặt trời.
Hạ Lan bắt đầu hướng dẫn Thanh những kỹ thuật cơ bản để vận dụng khí trong chiến đấu, kết hợp với động tác chân tay và nhịp thở. Thanh chăm chú học hỏi, cảm nhận từng bước chuyển động của cơ thể, từng luồng khí len lỏi trong tay, chân, và cơ thể. Lúc này, cậu hiểu rằng bí kíp cổ xưa không chỉ là sức mạnh, mà còn là sự kết hợp hài hòa giữa cơ thể và tinh thần.
Khi luyện tập xong, cả hai ngồi nghỉ bên khe suối nhỏ. Hạ Lan kể thêm về các thế lực giang hồ hiện tại, những kẻ săn tìm bảo vật cổ xưa, và nhắc nhở rằng không phải ai cũng thuần chính, một số sẽ dùng mọi cách để đoạt được bí kíp.
Thanh nghe mà lòng chấn động. Cậu nhận ra rằng hành trình phía trước không chỉ là rèn luyện võ công, mà còn là cuộc đấu trí, đấu dũng, nơi lòng tin, trí tuệ và sức mạnh đều được thử thách. Nhưng trái tim cậu rực sáng với quyết tâm: “Tôi sẽ luyện tập, tôi sẽ mạnh mẽ, và sẽ không để bất cứ ai chiếm đoạt bí kíp này.”
Hạ Lan nhìn Thanh, ánh mắt thoáng nghiêm túc nhưng cũng đầy kỳ vọng: “Ngươi có ý chí, nhưng sức mạnh chỉ là công cụ. Người thật sự vĩ đại là người biết dùng trí tuệ và lòng can đảm để vượt qua thử thách, và cũng biết bảo vệ những gì xứng đáng được bảo vệ.”
Thanh gật đầu, cảm nhận luồng khí trong cơ thể ngày càng mạnh mẽ, như hòa vào nhịp sống của rừng núi. Một cảm giác huyền bí dâng lên: từ đây, cuộc đời cậu sẽ không còn bình yên. Nhưng cậu biết, với Hạ Lan bên cạnh, cùng bí kíp cổ xưa và sức mạnh đang dần khai mở, cuộc phiêu lưu huyền bí trong giang hồ chỉ mới bắt đầu.