Sau cuộc chạm trán dữ dội với cha, Lan gần như kiệt sức. Cả đêm cô thao thức, nghe tiếng gió rít qua khe cửa mà lòng nặng trĩu. Bàn tay đau nhức vì vết bầm cha để lại, nhưng thứ ám ảnh cô hơn cả là ánh mắt run rẩy của ông khi cầm chiếc vòng.
Nếu cha thực sự vô can, tại sao ông lại sợ hãi đến thế?
Sáng hôm sau, Lan ra chợ mua ít thuốc bổ cho mẹ. Trời xám xịt, mây nặng trĩu báo hiệu mưa dông. Con ngõ dẫn từ chợ về nhà dài và vắng, hai bên là những bờ rào dâm bụt, thỉnh thoảng mới có một mái nhà thấp thoáng sau tán tre.
Đi đến khúc ngoặt, Lan khựng lại.
Phía trước, ở bóng râm cuối ngõ, có một người đang đứng đợi.
Người đàn ông ấy khoác áo nâu bạc màu, dáng cao gầy, khuôn mặt che khuất bởi chiếc nón lá cũ. Nhưng chỉ cần thoáng nhìn, Lan đã thấy một cảm giác quen thuộc rợn người.
Trái tim cô đập dồn dập.
Người đàn ông khẽ ngẩng lên. Ánh mắt ông chạm vào Lan — sâu thẳm, buồn bã, và giống Hoàng đến kỳ lạ.
Lan siết chặt túi thuốc, bước chậm lại.
— Ông… là ai? — Giọng cô run run, gần như nghẹn lại.
Người đàn ông không trả lời ngay. Ông đưa tay vào túi áo, lôi ra một vật nhỏ rồi lặng lẽ đặt xuống phiến đá ven đường. Sau đó, ông lùi lại, ánh mắt không rời khỏi Lan.
Lan nhìn xuống. Đó là một mảnh giấy gấp gọn.
Cô chần chừ vài giây, rồi cúi xuống nhặt. Khi ngẩng lên, người đàn ông đã lùi xa hơn, bóng dáng khuất dần sau rặng tre.
Lan vội mở mảnh giấy. Nét chữ nguệch ngoạc, vội vã, nhưng vẫn đọc được:
“Đừng tin tất cả những gì ông ta nói. Nếu muốn biết sự thật, hãy gặp tôi ở miếu cổ ngoài đồng, khi trăng mọc.”
Dưới cùng chỉ có một ký hiệu kỳ lạ: hai vòng tròn lồng vào nhau, nét vẽ run rẩy.
Lan run run gấp tờ giấy, tim đập thình thịch. Người đàn ông ấy… chính là người đã để lại dấu hiệu cho cô mấy lần trước.
Có lẽ… ông thật sự là Hoàng?
Hay chỉ là một kẻ khác, muốn kéo cô vào vòng xoáy nguy hiểm?
Lan quay lại, tiếp tục bước đi. Nhưng trong đầu, một câu hỏi không ngừng vang lên:
Nếu cha đang giấu sự thật… thì người đàn ông kia chính là chìa khóa. Liệu cô có đủ dũng cảm để đi đến miếu cổ trong đêm trăng?
Một tia sét chớp ngang trời, gió nổi lên dữ dội. Lan biết, cơn bão cả ngoài trời lẫn trong gia đình mình… đang đến gần.