bí mật bên giếng đá

Chương 58: Máu Trên Nền Đất


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Thanh củi trong tay Lan run lên từng nhịp theo hơi thở dồn dập. Đôi mắt cha lóe sáng như thú hoang bị dồn vào góc, nhưng chính ông mới là kẻ đang áp sát con mồi. Dao trong tay ông vung vẩy, ánh thép phản chiếu ánh trăng mờ hắt qua khe cửa.

— Mày không thoát được đâu, Lan. Từ lúc mày quyết định chống lại tao, mày đã không còn là con gái tao nữa…

Giọng ông gằn xuống, trầm khàn như lưỡi xích sắt kéo lê trên nền gạch.

Lan nghiến răng, tay siết chặt hơn vào cán củi. Toàn thân cô run rẩy, nhưng ánh mắt đã thôi sợ hãi. Lần đầu tiên, cô nhìn thẳng vào cha, nhìn vào con người đã ám ảnh, đe dọa và đè nén mình suốt bao năm.

— Nếu cha thật sự coi con là kẻ thù… thì hôm nay, con sẽ không sợ nữa.

Ông gầm lên, lao tới. Con dao vạch một đường sáng loáng trong không trung, xé gió rít lên ghê rợn. Lan hét lớn, dồn hết sức quật thanh củi ra.

Choang!

Dao chạm củi, lửa tóe sáng. Cú va chạm mạnh đến mức làm bàn tay Lan tê dại, suýt buông rơi. Nhưng cô cắn răng, dùng cả thân người để giữ lại. Dao bật ngược, cha khựng lại một nhịp, nhưng ngay lập tức xoay cổ tay chém ngang.

Thanh củi vỡ toang thành hai nửa. Một mảnh văng ra xa, đập vào vách gỗ, phát ra tiếng “cộp” khô khốc. Lan mất đà, ngã lùi về phía sau, lưng va mạnh vào cột nhà đau buốt.

— Lan! — tiếng mẹ bật ra, yếu ớt mà tuyệt vọng.

Người cha tiến đến, ánh dao sáng quắc ngay trước mặt. Ông hạ giọng, rít qua kẽ răng:
— Tao đã cảnh báo mày. Nhưng mày không chịu nghe. Tao không thể để mày phá hỏng tất cả…

Lan bật khóc, nhưng ánh mắt không hề lùi bước. Cô gắng gượng, nhặt lấy mảnh củi gãy còn lại, giơ lên che chắn.

Cha hét lớn, dao bổ xuống.

Trong khoảnh khắc sinh tử, Lan nghiêng người, mảnh củi trong tay hất mạnh. Lưỡi dao trượt xuống, cứa sượt qua cánh tay cô. Máu phụt ra, nóng rẫy. Lan thét lên đau đớn, mồ hôi vã ướt trán.

Mẹ òa khóc, lết đến, ôm lấy cha từ phía sau, gào thét:
— Dừng lại đi! Đừng làm hại con bé! Ông ơi, đủ rồi!

Bàn tay gầy guộc của bà run rẩy siết vào cánh tay chồng. Ông khựng lại thoáng chốc, hơi thở gấp gáp. Đôi mắt lóe lên tia ngập ngừng, nhưng rồi lập tức bị lửa giận nuốt trọn.

Ông hất mạnh, bà ngã nhào xuống nền đất, tiếng va chạm khiến Lan thét lên:
— Mẹ!

Lợi dụng khoảnh khắc cha phân tâm, Lan lao tới, dùng hết sức bình sinh thúc mạnh mảnh củi vào ngực ông. Cú đẩy bất ngờ làm ông loạng choạng, lùi vài bước, dao trên tay loang loáng.

Trong khoảnh khắc ấy, Lan cảm nhận mùi máu tanh nồng lan ra, hòa lẫn với mùi gỗ cháy ám lâu năm trong căn nhà. Trái tim cô đập dồn dập, mọi giác quan căng lên cực hạn.

Cha ngẩng phắt đầu, đôi mắt đỏ ngầu. Ông cười khùng khục, giọng như từ đáy vực:
— Giỏi… mày dám đánh lại tao rồi… Con gái ngoan của tao…

Ông lao tới lần nữa, lần này điên cuồng hơn. Dao lia loạn xạ, chém vào bàn, ghế, vách gỗ, những mảnh vụn bắn tung tóe. Lan vừa lùi vừa đỡ, hơi thở gấp gáp, vết thương ở tay đau rát, máu chảy dài xuống cổ tay.

Bỗng, dao sượt qua, cứa vào vai cô. Một dòng máu đỏ tươi trào ra, nhuộm cả vạt áo. Lan quỵ xuống, mắt hoa lên, hơi thở đứt quãng.

Cha giơ dao lên cao, ánh thép sáng loáng trong ánh trăng.

Mẹ bò đến, hét khàn cả giọng:
— Ông dừng lại! Nếu còn chút lương tâm… hãy tha cho con bé!

Dao hạ xuống.

Lan nhắm mắt, nín thở. Nhưng thay vì cơn đau chí mạng, cô nghe một tiếng “choang” rợn người. Mũi dao cắm phập vào cột gỗ ngay sát đầu cô, rung lên từng nhịp.

Người cha đứng trên, thở hồng hộc. Ông giữ chặt chuôi dao, gương mặt méo mó vì giằng xé. Một bên là giận dữ mù quáng, một bên là sự mềm yếu thoáng chốc của tình phụ tử chưa hoàn toàn mất đi.

Lan mở mắt, nhìn thấy khuôn mặt ấy, vừa đáng sợ vừa đau đớn đến quặn thắt. Nước mắt cô trào ra, thì thào:
— Cha… đừng làm vậy nữa… Con chỉ muốn mẹ được sống… chỉ muốn sự thật được nói ra…

Không khí lặng đi. Tiếng côn trùng ngoài vườn cũng im bặt, chỉ còn nhịp thở nặng nề của cả ba.

Máu rỉ xuống từ tay Lan, nhỏ thành từng giọt đỏ thẫm trên nền đất. Những giọt máu như đang đếm nhịp cho một quyết định không thể quay đầu.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×