bí mật dưới lớp vỏ hoàng kim

Chương 9: Chuyến Công Tác Hai Người


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sau sự kiện Trần Hạo, uy tín của Hạ Vi trong mắt Khải Phong đã được củng cố hoàn toàn. Sự tin tưởng của anh đặt cô vào những vị trí quan trọng nhất. Ba ngày sau, Khải Phong thông báo về một chuyến công tác gấp.

“Chúng ta cần phải đến Đà Lạt để thương thảo lại hợp đồng với Tập đoàn Lâm Hải. Họ đang lợi dụng sự hỗn loạn nội bộ của Vạn Tín để đòi tăng phí. Cô Hạ Vi, cô là người duy nhất nắm rõ toàn bộ chi tiết tài chính của dự án, cô sẽ đi cùng tôi.”

Một chuyến công tác chỉ có hai người, đến một thành phố lãng mạn, trong bối cảnh công việc căng thẳng. Hạ Vi biết, đây không chỉ là công việc.

Họ đến Đà Lạt vào một buổi chiều muộn, không khí se lạnh và sương mù bao phủ khắp thành phố. Khải Phong đã đặt phòng tại một biệt thự riêng biệt, sang trọng và kín đáo, không phải tại một khách sạn lớn.

Khi Hạ Vi vừa bước vào phòng mình, cô nhận thấy sự chu đáo bất ngờ: phòng cô được trang bị đầy đủ các loại trà thảo mộc, một máy khuếch tán tinh dầu, và một tấm chăn cashmere màu kem đặt ngay ngắn trên ghế.

“Đây là điều kiện làm việc của Vạn Tín,” Khải Phong giải thích, anh đứng dựa vào khung cửa. “Tôi không muốn thấy Trưởng nhóm của tôi làm việc với tâm trạng uể oải. Chúng ta sẽ gặp đối tác vào ngày mai. Tối nay, chúng ta cần duyệt lại lần cuối bản dự thảo hợp đồng.”

Hai người bắt đầu làm việc. Thay vì ngồi đối diện trong văn phòng lạnh lẽo, họ ngồi cạnh nhau tại bàn ăn lớn trong biệt thự, bản hợp đồng trải rộng. Sự gần gũi trong không gian riêng tư này khiến Hạ Vi thấy bối rối. Cô cố gắng tập trung vào những con số.

Đến khoảng 10 giờ tối, khi họ đang thảo luận về một điều khoản phức tạp, điện thoại Khải Phong đột ngột rung lên. Anh nghe máy, sắc mặt lập tức thay đổi.

“Anh đang nói gì? Kho hàng dự án bị cháy?!”

Hạ Vi lập tức căng thẳng. Vụ cháy xảy ra tại một kho hàng chứa vật liệu xây dựng cao cấp vừa được Khải Phong nhập về để thay thế cho vật liệu kém chất lượng của Trần Hạo. Đây rõ ràng là một hành động phá hoại có chủ đích từ các thế lực muốn lật đổ Khải Phong.

“Ai đó muốn chúng ta thất bại trong cuộc đàm phán ngày mai,” Khải Phong nói, ánh mắt anh tối sầm lại. “Họ muốn dùng vụ cháy này để gây áp lực, buộc chúng ta phải chấp nhận điều kiện của Lâm Hải.”

Anh đứng dậy, đi đi lại lại. Sự uy quyền và lạnh lùng của anh bỗng chốc bị thay thế bằng sự giận dữ bị kiềm chế.

“Khải Phong, bình tĩnh,” Hạ Vi nói, giọng cô đầy kiên quyết. Cô đặt tay lên bản hợp đồng, đẩy nó về phía anh. “Chúng ta không thể để họ đạt được mục đích. Hãy quay lại bản dự thảo. Anh phải cứng rắn hơn. Họ nghĩ chúng ta đang yếu thế vì Trần Hạo và vụ cháy. Chúng ta phải chứng minh điều ngược lại.”

Hạ Vi bắt đầu phân tích những điểm yếu trong hồ sơ tài chính của Lâm Hải mà cô đã tìm hiểu được. Cô nói nhanh, dứt khoát, đưa ra những chiến lược đàm phán lạnh lùng và táo bạo.

Nhìn thấy sự bình tĩnh và sắc sảo của cô, sự căng thẳng trên gương mặt Khải Phong dần tan biến. Anh ngồi xuống, nhìn cô đầy ngưỡng mộ.

“Cô nói đúng. Cảm ơn cô, Hạ Vi. Cô là người duy nhất không hoảng loạn khi đối diện với hỗn loạn.”

Họ làm việc đến gần sáng. Khi mọi thứ đã sẵn sàng, Khải Phong tự tay pha cho Hạ Vi một ly sữa nóng.

“Uống đi, sau đó đi ngủ. Cô cần phải có tinh thần tốt nhất cho trận chiến ngày mai.”

Hạ Vi uống sữa. Cơ thể cô đã mệt rã rời, nhưng tâm trí lại tỉnh táo lạ thường.

“Khải Phong,” cô nói nhỏ, “anh có chắc là an toàn không? Có thể họ sẽ không chỉ dừng lại ở vụ cháy.”

Anh nhìn cô, ánh mắt chứa đựng sự lo lắng hiếm hoi. “Tôi đã tăng cường bảo vệ. Đừng lo. Cô là vũ khí quan trọng nhất của tôi, tôi sẽ không để bất kỳ ai làm hại cô.”

Anh đứng dậy, nhìn cô một lúc, rồi đưa tay ra, nhẹ nhàng vuốt những sợi tóc rối bời trên trán cô. Cử chỉ này rất nhẹ nhàng, nhưng lại mang một sức hút mãnh liệt, xóa nhòa ranh giới giữa sự quan tâm của cấp trên và sự chăm sóc của một người đàn ông.

“Ngủ đi, Hạ Vi,” anh nói khẽ, giọng anh gần gũi và ấm áp hơn bao giờ hết.

Hạ Vi cảm nhận được hơi thở ấm áp của anh. Cảm xúc đang dâng lên, cấm đoán nhưng không thể kiềm chế. Cô cúi đầu, cố gắng che giấu sự bối rối.

“Vâng. Chúc ngủ ngon, Khải Phong.”

Khải Phong rời khỏi phòng cô, nhưng sự hiện diện của anh vẫn còn lởn vởn. Hạ Vi nằm trên giường, chiếc chăn cashmere ấm áp, nhưng trái tim cô lại đập rộn ràng vì sự căng thẳng công việc và sự gần gũi bất ngờ của người đàn ông quyền lực đó.

Cô biết, sau chuyến công tác này, mối quan hệ giữa họ sẽ không thể quay trở lại như trước. Ngọn lửa cảm xúc đã được nhen nhóm, và nguy hiểm đang rình rập ngay bên ngoài cánh cửa.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×