bí mật phòng hội đồng

Chương 4: Cuộc Chiến Quyền Lực Và Lửa Tình


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng hôm sau, không khí tại tập đoàn Vạn Thịnh đặc quánh hơn bao giờ hết. Linh Nhi bước vào phòng làm việc, tay cầm hồ sơ, ánh mắt dường như bình thản, nhưng trong lòng cô vẫn còn dư âm của cuộc họp tối qua. Cảm giác gần gũi với Thẩm Khang, nụ hôn ngắn ngủi, hơi thở nóng… khiến cô không thể tập trung hoàn toàn.

Ngay khi cô vừa ngồi vào bàn, điện thoại rung lên. Tin nhắn từ tổng tài:

"9 giờ, phòng hội đồng. Riêng hai người."

Linh Nhi khẽ mỉm cười. Rõ ràng, anh không chỉ muốn kiểm tra hồ sơ mà còn muốn “tiếp tục trò chơi” từ đêm qua.

Đúng 9 giờ, cô bước vào phòng hội đồng. Thẩm Khang đã đứng chờ, vẻ nghiêm nghị thường thấy không hề thay đổi, nhưng ánh mắt anh lại đặc biệt sắc bén, mang theo sức hút khó cưỡng.

“Cô Linh Nhi,” anh nói, giọng trầm nhưng đầy quyền lực, “tôi cần cô phân tích chiến lược của đối thủ trong quý tới. Tôi muốn cô làm rõ các điểm mạnh – yếu và cách chúng ta có thể tận dụng.”

Cô mở laptop, trình bày chi tiết từng chiến lược, vừa tập trung công việc, vừa cảm nhận ánh mắt anh dõi theo. Khoảng cách giữa họ chưa bao giờ gần đến vậy: bàn tay anh đặt trên bàn, chỉ cách tay cô vài cm, ánh mắt nóng bỏng nhưng vẫn lạnh lùng, khiến cô vừa căng thẳng, vừa hứng thú.

“Cô nhìn thấy không?” Anh nghiêng người, giọng thấp hơn, “Đây chính là điểm mà tôi muốn cô tận dụng. Nhưng tôi cũng muốn biết… cô sẽ tận dụng tôi thế nào.”

Linh Nhi không hề lùi bước, ánh mắt đáp trả đầy khiêu khích. “Nếu muốn tận dụng, anh phải cho tôi cơ hội,” cô nói, giọng trầm nhưng ẩn chứa sự chủ động.

Anh khẽ nhếch môi, nụ cười vừa thách thức, vừa mềm yếu thoáng qua, rồi bước tới gần. Một cử chỉ bất ngờ: tay anh chạm vào vai cô, kéo cô gần lại. Khoảnh khắc ấy, toàn bộ cơ thể Linh Nhi căng lên, tim đập dồn dập. Hơi thở anh gần kề, khiến cô vừa muốn né tránh, vừa không thể rút đi.

“Cô Linh Nhi…” giọng anh thấp, trầm, nhưng đầy mê hoặc. “Cô làm tôi mất kiểm soát.”

Cô nhắm mắt một giây, tận hưởng hơi ấm của anh, rồi mở ra, ánh mắt lấp lánh tinh nghịch: “Vậy thì anh phải chịu trách nhiệm thôi.”

Thẩm Khang khẽ cười, kéo ghế ngồi sát bên cô. Khoảng cách gần đến mức chỉ cần nghiêng người là chạm. Cả hai không còn nói nhiều về dự án nữa. Một luồng điện chạy dọc sống lưng, ánh mắt họ giao nhau, hòa lẫn dục vọng và quyền lực.

Linh Nhi cảm nhận được lực mạnh mẽ từ cơ thể anh. Thẩm Khang cúi xuống, chạm môi cô lần nữa, lần này sâu hơn, kéo dài hơn, khiến cô không kìm được hơi thở. Tay anh đặt lên eo cô, vừa chủ động vừa kiểm soát. Linh Nhi đáp lại, tay chạm vào vai anh, cảm nhận sức nóng và lực mạnh mẽ mà anh mang lại.

Cuộc chiến giữa quyền lực và dục vọng giờ diễn ra ngay tại bàn hội đồng. Không còn ai chứng kiến, không còn những ánh mắt đồng nghiệp – chỉ còn hai người, vừa đấu trí, vừa đấu cảm xúc. Những cử chỉ chạm, những nụ hôn nóng bỏng, và hơi thở dồn dập khiến cả phòng như bùng cháy.

Sau vài phút căng thẳng, Thẩm Khang nhấc người, lùi lại một bước, giọng trầm mà quyến rũ: “Cô Linh Nhi… tôi chưa bao giờ muốn ai như thế này. Nhưng tôi sẽ không để cô thoát khỏi tôi dễ dàng.”

Linh Nhi thở hổn hển, nhưng ánh mắt đầy thách thức: “Vậy thì… chúng ta tiếp tục trò chơi này thôi.”

Anh khẽ mỉm cười, ánh mắt mềm hơn một chút, tay vẫn đặt gần cô, đầy hứa hẹn. “Tốt. Cô sẽ còn nhiều đêm như thế này. Tôi đảm bảo.”

Cuộc họp tưởng chừng để bàn công việc, nhưng thực chất là cuộc đấu quyền lực xen lẫn dục vọng. Linh Nhi nhận ra rằng, trò chơi này sẽ kéo dài, và chính cô cũng không thể cưỡng lại sức hút mạnh mẽ của tổng tài.

Đêm khuya tĩnh lặng ngoài cửa sổ, nhưng trong phòng hội đồng, lửa tình vẫn bùng cháy, vừa quyền lực, vừa ngọt ngào, vừa nguy hiểm. Cả hai biết rằng, từ khoảnh khắc này, họ không còn là chỉ sếp – trợ lý bình thường, mà là hai con người đang thách thức, săn đuổi và đắm chìm trong nhau, vừa đấu trí, vừa đấu cảm xúc, vừa đấu lửa tình.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×