bí mật phòng hội đồng

Chương 5: Âm Mưu Và Lửa Tình


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngày hôm sau, không khí tại tập đoàn Vạn Thịnh căng như dây đàn. Linh Nhi vừa bước vào công ty đã cảm nhận được sự khác thường: những đồng nghiệp lâu năm nhìn cô bằng ánh mắt vừa tò mò vừa ganh ghét. Họ đã biết cô được “ưu ái” bên cạnh tổng tài, và dĩ nhiên, không phải ai cũng vui vẻ với điều đó.

Linh Nhi hít một hơi, cố gắng giữ vẻ điềm tĩnh. Cô biết, đây không chỉ là chuyện tình cảm mà còn là cuộc chiến quyền lực. Cô vừa phải duy trì công việc xuất sắc, vừa phải điều khiển cảm xúc của tổng tài – và hơn hết, bảo vệ chính mình trước những âm mưu rình rập.

Vừa mở cửa phòng làm việc, điện thoại rung lên. Một tin nhắn từ tổng tài:

"14 giờ, phòng họp tầng 12. Riêng hai người."

Linh Nhi mỉm cười, biết rằng anh lại muốn một buổi “làm việc đặc biệt” nữa. Cô chuẩn bị hồ sơ kỹ lưỡng, nhưng tâm trí vẫn còn dư âm của đêm hôm trước.

Đúng 14 giờ, cô bước vào phòng họp. Thẩm Khang đã đứng đó, vẻ nghiêm nghị nhưng ánh mắt chứa đầy sức hút. Anh không nói gì, chỉ gật nhẹ ra hiệu cô ngồi.

“Cô Linh Nhi, hôm nay chúng ta phải phân tích chi tiết đối thủ mới. Tôi muốn biết họ có thể phá hoại dự án của chúng ta bằng cách nào, và cách nào chúng ta có thể phản công,” anh nói, giọng trầm, quyền lực.

Linh Nhi bắt đầu trình bày chi tiết từng điểm mạnh – yếu, từng kịch bản khả thi. Trong lúc đó, Thẩm Khang đứng gần, thỉnh thoảng cúi xuống xem hồ sơ, ánh mắt không rời cô. Khoảng cách giữa họ khiến nhịp tim Linh Nhi tăng nhanh.

Một cử chỉ bất ngờ: anh nghiêng người, tay chạm vào tay cô khi chỉ vào một bảng số liệu. Khoảnh khắc ấy khiến cô rùng mình, nhưng vẫn giữ bình tĩnh. Ánh mắt anh không rời mặt cô, tràn đầy quyền lực nhưng cũng đầy dục vọng.

“Cô Linh Nhi, cô làm tôi vừa muốn kiểm soát, vừa không thể rời mắt,” giọng anh trầm, gần như thì thầm.

Cô khẽ cười, một nụ cười vừa thách thức, vừa gợi cảm: “Vậy thì anh phải chấp nhận thôi.”

Không chần chừ, Thẩm Khang nghiêng người, môi chạm vào cổ cô nhẹ nhàng nhưng đầy mê hoặc. Linh Nhi thở hổn hển, cảm nhận hơi thở anh nóng gần, tay anh khẽ đặt lên eo cô. Cả phòng họp như bừng cháy trong ánh đèn vàng nhạt, lửa dục vọng và quyền lực hòa quyện.

“Đêm qua… anh vẫn còn nghĩ về cô,” anh nói, giọng trầm thấp. “Nhưng hôm nay, chúng ta phải cùng đấu trí.”

Linh Nhi đáp lại bằng một cái nhíu mày tinh nghịch: “Vậy thì tôi vừa đấu trí, vừa khiến anh mất kiểm soát luôn nhé.”

Thẩm Khang khẽ cười, ánh mắt vừa nghiêm nghị, vừa mềm yếu. Anh tiến lại gần, kéo ghế ngồi sát cạnh cô, khoảng cách chỉ còn vài cm. Một lần nữa, họ chạm nhau, cơ thể gần gũi, hơi thở dồn dập, nhưng cả hai vẫn duy trì vẻ bình tĩnh bên ngoài.

Bỗng điện thoại của Linh Nhi rung lên. Một tin nhắn lạ từ đối thủ công ty:

"Cô có chắc dự án này sẽ ổn không? Ai bảo cô làm trợ lý tổng tài?"

Linh Nhi nhíu mày. Đây rõ ràng là một âm mưu nhắm vào cô, muốn làm cô lúng túng trước tổng tài. Cô biết, nếu không tỉnh táo, đối thủ sẽ lợi dụng mọi sơ hở để phá hoại.

Thẩm Khang nhìn cô, ánh mắt sắc bén: “Ai gửi tin nhắn này?”

“Đối thủ công ty, muốn gây áp lực,” cô trả lời, cố giữ giọng điềm tĩnh.

Anh nghiêm mặt, bước tới gần, bàn tay đặt lên bàn, gần như áp sát cơ thể cô: “Đừng lo, tôi sẽ cùng cô đối phó. Nhưng… cô phải thừa nhận, trò chơi này vừa quyền lực, vừa… thú vị, phải không?”

Linh Nhi khẽ cười, mắt lấp lánh: “Thú vị… nhưng nguy hiểm.”

Anh cúi xuống, chạm môi cô lần nữa, nụ hôn nóng bỏng hơn đêm qua, kéo dài nhưng vẫn tinh tế. Cô đáp lại, cảm nhận lực mạnh mẽ từ cơ thể anh, vừa đấu trí vừa đấu cảm xúc.

Cuộc chiến quyền lực trong công ty giờ đã bắt đầu, nhưng song song với đó, lửa tình giữa họ càng bùng cháy. Linh Nhi nhận ra rằng, không chỉ dự án, mà chính trái tim và dục vọng của cô cũng đang bị Thẩm Khang chiếm lĩnh.

Khi họ rút tay ra, khoảng cách giữa họ vẫn gần đến mức có thể cảm nhận hơi thở của nhau. Linh Nhi thở hổn hển, nhưng ánh mắt vẫn đầy thách thức: “Chúng ta còn nhiều trận đấu nữa.”

Thẩm Khang gật đầu, đôi mắt mềm ra một chút, nhưng vẫn đầy quyền lực: “Ừ. Và tôi sẽ không để ai – kể cả cô – bỏ lỡ trò chơi này.”

Buổi chiều tĩnh lặng ngoài cửa sổ, nhưng trong phòng họp, âm mưu, quyền lực, và dục vọng hòa vào nhau, tạo nên một trận chiến vừa nguy hiểm, vừa mê hoặc, khiến cả hai không thể cưỡng lại – cả với công việc, lẫn với nhau.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×