Sáng hôm sau, không khí tại tập đoàn Vạn Thịnh càng thêm căng thẳng. Tin nhắn đe dọa hôm qua vẫn còn lưu lại trong đầu Linh Nhi, khiến cô vừa phải tập trung công việc vừa cảnh giác với những kẻ xung quanh. Cô hiểu rõ, âm mưu không chỉ nhắm vào dự án mà còn nhắm vào chính mình.
Khi Linh Nhi bước vào phòng hội đồng, Thẩm Khang đã chờ sẵn. Ánh mắt anh lạnh lùng, uy quyền, nhưng vẫn lộ chút hứng thú khi nhìn cô. Anh ra hiệu cho cô ngồi gần bàn, khoảng cách giữa họ chưa bao giờ gần như thế.
“Cô Linh Nhi, hôm nay chúng ta phải xử lý tình huống đặc biệt,” anh nói, giọng trầm, vừa quyền lực vừa đầy hứa hẹn. “Đối thủ đang chơi trò mạo hiểm. Tôi cần cô phối hợp chặt chẽ.”
Cô gật đầu, mở laptop trình bày các phương án phản công. Trong lúc làm việc, Thẩm Khang bước đến gần, chạm tay vào tay cô khi chỉ vào bảng số liệu. Khoảnh khắc ấy, cơ thể Linh Nhi như bị điện giật nhẹ, tim đập nhanh. Ánh mắt anh sâu và nóng bỏng, vừa quyền lực vừa đầy dục vọng.
“Cô Linh Nhi… tôi không thể kiềm chế nữa,” anh thì thầm, giọng thấp, nhưng đầy mê hoặc. “Cô đang làm tôi mất kiểm soát.”
Linh Nhi khẽ mỉm cười, ánh mắt lấp lánh tinh nghịch: “Vậy thì anh phải chịu trách nhiệm thôi.”
Thẩm Khang cúi xuống, môi chạm vào cổ cô, hơi thở nóng phả lên da thịt. Tay anh đặt nhẹ lên eo cô, kéo cô sát hơn. Linh Nhi đáp lại bằng cách đặt tay lên vai anh, cảm nhận sức mạnh và nhiệt độ cơ thể anh. Không gian phòng hội đồng trở nên đặc quánh, chỉ còn hai người, vừa đấu trí, vừa đấu cảm xúc, vừa đấu lửa tình.
Đột nhiên, cửa phòng mở. Một đồng nghiệp ganh ghét đứng đó, ánh mắt sắc lạnh: “Xin lỗi, tôi không biết phòng đang họp riêng.”
Thẩm Khang nhíu mày, giọng lạnh như băng: “Ra ngoài ngay.”
Người đó rút lui, nhưng Linh Nhi biết rằng, âm mưu công ty đang lộ diện rõ ràng hơn bao giờ hết. Cô và Thẩm Khang không chỉ phải đối mặt với kẻ địch bên ngoài mà còn cả những kẻ xung quanh muốn lợi dụng tình huống để phá hoại.
Sau khi phòng trở lại tĩnh lặng, Thẩm Khang bước tới gần, kéo cô lại, giọng trầm mà ngọt ngào: “Cô Linh Nhi, trò chơi này nguy hiểm, nhưng tôi… không thể rời cô.”
Linh Nhi cảm nhận nhịp tim anh dồn dập, đôi mắt cháy bỏng, sức hút mãnh liệt. Cô không lùi bước, đáp lại bằng một nụ hôn nóng bỏng, sâu và kéo dài hơn trước, tay chạm vào vai anh, cảm nhận lực mạnh mẽ của cơ thể anh.
Cuộc chiến quyền lực và dục vọng giờ diễn ra ngay giữa phòng hội đồng, nơi ánh sáng vàng nhạt chiếu lên cơ thể hai người, hòa cùng nhịp thở gấp, lửa tình bùng cháy dữ dội.
Thẩm Khang nhẹ nhàng kéo cô ngồi vào ghế, ghì chặt lấy cô, môi vẫn áp sát, hơi thở dồn dập. Linh Nhi đáp lại, cảm nhận từng nhịp tim, từng hơi thở của anh. Họ vừa đấu trí, vừa đấu cảm xúc, vừa đấu lửa tình – nơi quyền lực và dục vọng hòa quyện.
Sau một khoảng thời gian, Thẩm Khang lùi lại, ánh mắt dịu đi một chút nhưng vẫn đầy quyền lực: “Cô Linh Nhi… chúng ta sẽ còn nhiều đêm như thế này. Tôi đảm bảo.”
Linh Nhi thở hổn hển, mắt sáng lấp lánh: “Tôi cũng không muốn kết thúc trò chơi này sớm đâu.”
Ngay lúc ấy, điện thoại của cô rung lên, tin nhắn từ một kẻ giấu mặt:
"Dự án này không chỉ là công việc, cô sẽ phải trả giá cho sự gần gũi đó."
Linh Nhi nhíu mày, nhưng ánh mắt vẫn kiên định. Cô biết rằng, âm mưu không chỉ là lời đe dọa, mà còn là thử thách đối với cả cô và Thẩm Khang.
Anh nhìn cô, ánh mắt sắc lạnh nhưng đầy ấm áp: “Đừng lo. Tôi sẽ bảo vệ cô. Nhưng cô cũng phải mạnh mẽ. Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua mọi âm mưu.”
Linh Nhi gật đầu, trái tim vừa căng thẳng, vừa dâng trào hưng phấn. Cô nhận ra rằng, trò chơi quyền lực – âm mưu công sở – và lửa tình giữa cô và Thẩm Khang giờ đã hòa làm một, không thể tách rời.
Cả hai đứng cạnh nhau, ánh mắt chạm nhau, hơi thở nóng và nhịp tim gấp, báo hiệu rằng mối quan hệ vừa quyền lực, vừa nguy hiểm, vừa mê hoặc này sẽ còn bùng nổ mạnh mẽ hơn nữa trong những chương tiếp theo.