bí mật sau máy photocopy

Chương 8: Chiếc Móc Khóa Định Mệnh và Cuộc Gặp Gỡ Bất Ngờ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Chiếc móc khóa hình máy photocopy trên chùm chìa khóa của Lan Anh, và chiếc móc khóa tương tự trong bức ảnh nạn nhân vụ án mạng năm xưa cứ ám ảnh tâm trí Minh Hoàng. Anh cảm thấy một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng. Đây không thể là sự trùng hợp đơn thuần. Anh cần phải tìm hiểu sâu hơn về vụ án đó, và quan trọng hơn, về mối liên hệ giữa nó với Lan Anh.

Minh Hoàng dành cả buổi tối đó để lục lọi lại thông tin về vụ án mạng. Vụ án xảy ra cách đây 5 năm, tại một công ty quảng cáo nhỏ tên là "Ý Tưởng Mới". Nạn nhân là một cô gái trẻ tên là Ngọc Anh, cũng là một nhân viên mới, được phát hiện tử vong tại văn phòng vào đêm khuya. Vụ án được kết luận là tự tử, nhưng có nhiều điểm đáng ngờ và không bao giờ được giải quyết triệt để.

Minh Hoàng nhớ lại những chi tiết vụ án: Ngọc Anh là một cô gái tài năng, nhiệt huyết, nhưng lại khá ngây thơ và dễ tin người. Cô được giao phụ trách một dự án lớn, và sau đó, bản hợp đồng của dự án đó cũng bị "biến mất" một cách bí ẩn, tương tự như vụ việc của Sáng Tạo Vô Cực. Kẻ tình nghi lớn nhất lúc bấy giờ là Giám đốc Sáng tạo của "Ý Tưởng Mới", một người đàn ông có tiếng tăm nhưng cũng đầy tai tiếng. Tuy nhiên, không có đủ bằng chứng để buộc tội anh ta.

Minh Hoàng nhìn chằm chằm vào bức ảnh Ngọc Anh. Cô gái trong ảnh có một nét gì đó rất giống với Lan Anh: đôi mắt to tròn, nụ cười hiền lành, và cả vẻ ngây thơ dễ bị tổn thương. Anh tự hỏi, liệu Lan Anh có phải là em gái, họ hàng, hay có mối liên hệ nào khác với Ngọc Anh? Và liệu cô có đang bị cuốn vào một âm mưu tương tự?

Sáng hôm sau, Minh Hoàng đến văn phòng sớm hơn thường lệ. Anh quyết định sẽ tìm cách nói chuyện riêng với Lan Anh, nhưng không phải để đối chất, mà để dò hỏi về quá khứ của cô, đặc biệt là về gia đình và những mối quan hệ trước đây.

Khi Lan Anh vừa bước vào, Minh Hoàng đã chờ sẵn. "Lan Anh, em có thể cho anh xin vài phút không? Anh muốn trao đổi về một số ý tưởng mới cho dự án."

Lan Anh hơi bất ngờ, nhưng cũng gật đầu. Cô theo Minh Hoàng vào phòng làm việc của anh.

"Anh muốn hỏi em một chút về kinh nghiệm làm việc trước đây của em," Minh Hoàng bắt đầu, cố gắng giữ giọng tự nhiên. "Em có từng làm việc ở công ty quảng cáo nào khác không?"

Lan Anh lắc đầu. "Dạ không ạ. Đây là công việc chính thức đầu tiên của em sau khi ra trường."

"Vậy em có quen ai làm trong ngành quảng cáo không? Hoặc có người thân nào cũng làm trong lĩnh vực này không?" Minh Hoàng hỏi, ánh mắt dò xét.

Lan Anh hơi ngập ngừng. "Dạ... em có một người chị họ, nhưng chị ấy không làm quảng cáo ạ. Chị ấy làm bên thiết kế nội thất."

Minh Hoàng cảm thấy thất vọng. Không có manh mối nào từ phía Lan Anh. Anh chuyển hướng sang một chủ đề khác, nhưng trong lòng vẫn đầy nghi vấn.

Trong khi đó, Văn Hùng vẫn đang miệt mài với chiếc máy tính của mình. Anh đã gửi thông tin về tài khoản email ẩn danh và bản hợp đồng bị chỉnh sửa cho Minh Hoàng, và giờ anh đang cố gắng tìm hiểu sâu hơn về địa chỉ IP lạ đó. Anh biết, việc truy tìm nguồn gốc của một IP qua proxy là cực kỳ khó khăn, nhưng anh không muốn bỏ cuộc.

Anh cũng bắt đầu bí mật theo dõi ông Trọng. Anh để ý thấy ông Trọng thường xuyên ở lại văn phòng rất muộn, và có những cuộc gọi điện thoại bí mật trong kho hoặc ở khu vực ít người qua lại. Văn Hùng cũng nhận thấy ông Trọng hay mang theo một chiếc USB nhỏ, và mỗi lần ông ta cắm vào máy tính, anh lại thấy hệ thống mạng có chút biến động nhỏ.

Một buổi tối, Văn Hùng cố tình ở lại muộn hơn bình thường. Anh giả vờ làm việc, nhưng thực chất là đang theo dõi ông Trọng. Khoảng 9 giờ tối, ông Trọng rời khỏi phòng làm việc của mình, đi thẳng về phía máy photocopy. Anh ta nhìn quanh, đảm bảo không có ai, rồi lấy ra một chiếc USB nhỏ, cắm vào một cổng USB ẩn ở phía sau máy photocopy.

Văn Hùng nheo mắt. Máy photocopy có cổng USB? Anh chưa bao giờ để ý đến điều này. Và ông Trọng đang làm gì với nó? Anh ta có vẻ đang tải lên hoặc tải xuống một thứ gì đó.

Sau vài phút, ông Trọng rút USB ra, cất vào túi, rồi nhanh chóng rời khỏi văn phòng. Văn Hùng chờ cho đến khi ông Trọng đi hẳn, rồi lập tức chạy đến kiểm tra máy photocopy. Anh tìm thấy cổng USB ẩn đó, và khi kiểm tra nhật ký hoạt động của máy, anh phát hiện ra một dấu vết mới: một tệp tin lạ đã được tải lên máy photocopy vào đúng thời điểm ông Trọng thao tác.

Văn Hùng lập tức sao chép tệp tin đó về máy tính của mình. Anh biết, đây có thể là một bằng chứng quan trọng.

Trong khi đó, Minh Hoàng vẫn đang vật lộn với những suy nghĩ về Lan Anh và vụ án Ngọc Anh. Anh quyết định sẽ tìm gặp một người cũ, một cựu điều tra viên đã từng phụ trách vụ án Ngọc Anh. Anh hy vọng người đó có thể cung cấp thêm thông tin, hoặc ít nhất là giúp anh giải đáp những nghi vấn đang dày vò anh.

Minh Hoàng biết, mọi thứ đang ngày càng trở nên phức tạp. Những bí mật chồng chất, những mối quan hệ đan xen, và cả những nguy hiểm tiềm ẩn. Anh cảm thấy mình đang đứng trước một mê cung, và anh cần phải tìm ra lối thoát trước khi quá muộn.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×