Minh Hoàng không chần chừ. Ngay sáng hôm sau, anh liên lạc với cựu điều tra viên Thế Sơn, người đã phụ trách vụ án Ngọc Anh năm xưa. Cuộc hẹn được sắp xếp nhanh chóng tại một quán cà phê vắng vẻ. Thế Sơn, giờ đã nghỉ hưu, vẫn giữ được vẻ điềm tĩnh và ánh mắt sắc sảo của một người từng làm việc trong ngành cảnh sát.
Minh Hoàng trình bày lại vụ việc ở Sáng Tạo Vô Cực, nhấn mạnh chi tiết về chiếc máy photocopy, bản hợp đồng bị "biến mất" và đặc biệt là chiếc móc khóa hình máy photocopy giống hệt của Lan Anh và Ngọc Anh. Thế Sơn lắng nghe một cách chăm chú, đôi khi gật gù ra vẻ đã hiểu.
"Vụ Ngọc Anh... tôi vẫn còn ám ảnh đến tận bây giờ," Thế Sơn thở dài. "Mọi bằng chứng đều chỉ ra tự tử, nhưng trực giác của tôi lại mách bảo có uẩn khúc. Ngọc Anh là một cô bé rất lạc quan, không có dấu hiệu trầm cảm. Và cái cách bản hợp đồng biến mất cũng rất kỳ lạ."
"Anh có nhớ chi tiết nào về chiếc móc khóa đó không ạ?" Minh Hoàng hỏi, lòng đầy hy vọng.
Thế Sơn nhắm mắt lại, cố gắng lục lọi ký ức. "À, có. Chiếc móc khóa đó là quà tặng từ một dự án đặc biệt của công ty Ý Tưởng Mới. Một dự án về... công nghệ bảo mật tài liệu. Chỉ có những nhân viên chủ chốt tham gia dự án đó mới được tặng."
Minh Hoàng cảm thấy rùng mình. Công nghệ bảo mật tài liệu. Điều này càng củng cố nghi ngờ của anh về việc có người cố tình lợi dụng máy photocopy và hệ thống.
"Và người quản lý dự án đó là ai, thưa anh?" Minh Hoàng hỏi, giọng căng thẳng.
Thế Sơn nhìn thẳng vào Minh Hoàng, ánh mắt chợt lóe lên một tia sáng. "Đó là một người đàn ông rất tài năng, nhưng cũng rất tham vọng. Tên anh ta là... Văn Tín."
Minh Hoàng giật mình. "Văn Tín? Anh ta hiện giờ đang làm ở đâu ạ?"
Thế Sơn lắc đầu. "Sau vụ Ngọc Anh, công ty Ý Tưởng Mới cũng phá sản. Văn Tín biến mất khỏi giới quảng cáo một thời gian, rồi tôi nghe nói anh ta đã chuyển hướng sang lĩnh vực công nghệ, làm việc ở một công ty Start-up."
"Công ty Start-up nào ạ?" Minh Hoàng hỏi dồn.
"Tôi không nhớ rõ tên lắm. Nhưng có vẻ là một công ty khá nổi tiếng gần đây," Thế Sơn đáp, vẻ mặt đăm chiêu.
Trong khi đó, ở Sáng Tạo Vô Cực, Văn Hùng đang miệt mài với tệp tin mà anh đã bí mật sao chép từ máy photocopy của ông Trọng. Tệp tin đó được mã hóa rất phức tạp, nhưng với sự kiên trì và tài năng của mình, anh cuối cùng cũng giải mã được.
Nội dung tệp tin khiến Văn Hùng sững sờ. Đó không phải là một tài liệu nào liên quan đến dự án "Khởi nguồn". Đó là một bộ sưu tập các bức ảnh. Những bức ảnh chụp lén Lan Anh. Từ khoảnh khắc cô bước vào văn phòng, những lúc cô làm việc, cười nói, cho đến cả những lúc cô ra ban công chụp ảnh tài liệu. Và còn có một bức ảnh chụp Lan Anh cùng Tùng Lâm ở quán cà phê, và cả nụ hôn bất ngờ đó.
Văn Hùng cảm thấy máu nóng dồn lên não. Ông Trọng đã theo dõi Lan Anh? Nhưng tại sao? Và những bức ảnh này sẽ được sử dụng vào mục đích gì? Anh biết, đây không đơn thuần chỉ là cạnh tranh công việc nữa, mà đã chuyển sang một âm mưu cá nhân nhắm vào Lan Anh.
Đột nhiên, máy tính của Văn Hùng hiển thị một thông báo. Một email mới. Đó là một email nặc danh, không có tiêu đề, và nội dung chỉ là một bức ảnh. Bức ảnh là một tờ giấy được chụp rất mờ, nhưng Văn Hùng vẫn có thể nhận ra đó là một phần của bản hợp đồng "Khởi nguồn", với một dòng chữ được gạch chân và khoanh tròn: "Thiết bị bảo mật đã bị xâm nhập."
Bên dưới bức ảnh là một dòng chữ nhỏ: "Đừng tin vào những gì bạn thấy. Kẻ thù của bạn đang ở rất gần."
Văn Hùng cảm thấy lạnh sống lưng. Một lá thư nặc danh. Ai là người đã gửi nó? Và nó có ý nghĩa gì? "Thiết bị bảo mật đã bị xâm nhập." Điều này có liên quan gì đến lời nói của Thế Sơn về dự án công nghệ bảo mật tài liệu năm xưa?
Anh lập tức sao chép tệp tin ảnh chụp lén Lan Anh và lá thư nặc danh, gửi cho Minh Hoàng qua một kênh bảo mật đặc biệt. Anh biết, Minh Hoàng sẽ cần những thông tin này để làm sáng tỏ mọi chuyện.
Trong khi đó, Minh Hoàng đang trên đường trở về văn phòng, tâm trí vẫn quay cuồng với cái tên Văn Tín. Liệu có phải ông ta đang đứng sau mọi chuyện? Nếu đúng là như vậy, thì mối liên hệ giữa Lan Anh, vụ án Ngọc Anh, và những gì đang diễn ra ở Sáng Tạo Vô Cực không chỉ là sự trùng hợp.
Minh Hoàng mở điện thoại, đọc tin nhắn của Văn Hùng. Khi thấy những bức ảnh chụp lén Lan Anh và lá thư nặc danh, anh cảm thấy một cơn giận dữ bốc lên. Ông Trọng đang làm gì với những bức ảnh này? Và ai là người gửi lá thư nặc danh? "Thiết bị bảo mật đã bị xâm nhập." Dòng chữ này khiến anh nhớ đến lời của Thế Sơn về dự án bảo mật của Văn Tín.
Anh nhìn về phía tòa nhà Sáng Tạo Vô Cực đang sừng sững trước mắt. Bên trong đó, những bí mật đang dần được phơi bày, những âm mưu đang dần thành hình, và một cô gái ngây thơ đang vô tình trở thành trung tâm của mọi rắc rối. Minh Hoàng biết, anh cần phải hành động nhanh chóng, trước khi quá muộn.