bí mật trong sương mù

Chương 3: Dấu Vết Trong Bóng Tối


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngày hôm sau, thành phố vẫn chìm trong sương mù dày đặc. Mọi thứ dường như trở nên mờ ảo và khó nắm bắt, nhưng Linh An lại thấy một sự thôi thúc kỳ lạ trong lòng. Cô đứng trước cửa thư viện, nhìn ra con phố trắng xóa, nơi những bóng người di chuyển như những linh hồn trong màn sương. Cô biết rằng những bí ẩn đêm qua chỉ là khởi đầu, và nhiệm vụ thực sự còn đang chờ phía trước.

Minh Kha đã đến từ sáng sớm, đứng ở quầy thư viện với dáng vẻ nghiêm túc thường thấy. Anh cầm tờ hồ sơ vụ án, đôi mắt sắc bén quét qua từng chi tiết. “Chúng ta đã có manh mối quan trọng từ căn hầm hôm qua, nhưng tôi nghi ngờ còn nhiều chi tiết chưa được hé lộ,” anh nói, giọng trầm nhưng chắc. “Hôm nay, chúng ta sẽ đi thăm một vài địa điểm mà nạn nhân từng lui tới, đồng thời kiểm tra những nhân chứng tiềm năng.”

Linh An gật đầu, lòng vừa hồi hộp vừa hứng khởi. Cô cầm túi sách, bên trong là nhật ký, các tờ giấy ghi chú và bút, sẵn sàng ghi lại mọi thông tin quan trọng. Cô nhận ra rằng, từ khoảnh khắc này, bản thân không còn là cô gái thư viện bình thường nữa. Cô đã bước vào một hành trình trinh thám thực sự, nơi trí tuệ và lòng dũng cảm sẽ phải song hành.

Họ bắt đầu từ con phố nơi nạn nhân xuất hiện lần cuối cùng. Sương mù dày đặc khiến họ phải đi sát nhau, từng bước chân vang vọng trên vỉa hè ướt sũng. Minh Kha cẩn thận chỉ ra những dấu vết lạ: một vệt bùn dính trên tay nắm cửa, những vết chân nhỏ kéo dài tới một cửa hàng bỏ hoang. Anh cúi xuống, dùng tay cẩn thận kiểm tra, rồi nhìn Linh An:

“Cô thấy không? Những dấu hiệu này không phải ngẫu nhiên. Kẻ theo dõi nạn nhân hoặc thậm chí là hung thủ đã đi qua đây gần đây.”

Linh An nhíu mày, cảm giác vừa sợ vừa tò mò trỗi dậy. “Nhưng tại sao để lại dấu vết? Ai muốn chúng ta phát hiện ra sự thật?”

Minh Kha im lặng một giây, rồi nói: “Có thể là một lời cảnh báo, hoặc một cách đánh lạc hướng. Trong những vụ án phức tạp, đôi khi kẻ xấu cố tình tạo ra dấu vết để dẫn dụ người khác đi sai hướng.”

Đi tiếp, họ đến cửa hàng bỏ hoang. Bên trong, không gian tối tăm, chỉ có vài tia sáng lọt qua những khe cửa nứt vỡ. Một mùi ẩm mốc và bụi bặm khiến Linh An phải hít thật sâu, cố gắng không để nỗi sợ chi phối cảm giác quan sát. Cô nhận thấy một vài vật dụng cá nhân rơi vương vãi: một chiếc khăn tay, một cuốn sổ nhỏ với các ký hiệu kỳ lạ.

Minh Kha nhặt chiếc sổ, mở từng trang. Những ký hiệu này tương tự như những gì Linh An đã thấy trong thư viện. Anh nhìn cô, ánh mắt nghiêm trọng:

“Rõ ràng, mọi manh mối đều liên kết với nhau. Ai đó đang theo dõi chúng ta, hoặc ít nhất muốn chúng ta đi theo một hướng nhất định. Chúng ta cần phân tích từng chi tiết, từ màu mực, ký hiệu đến chất liệu giấy.”

Linh An lắng nghe, cảm giác trí não được kích thích. Cô ghi chú từng chi tiết, tự nhủ phải bình tĩnh để không bỏ lỡ điều gì quan trọng. Mỗi ký hiệu, mỗi chi tiết nhỏ đều có thể là chìa khóa mở ra bí ẩn đêm sương.

Đột nhiên, tiếng động lạ vang lên từ phía sau cửa hàng. Minh Kha giơ tay ra hiệu Linh An dừng lại. Họ đứng im, nghe ngóng. Tiếng bước chân vang lên, nhưng không thấy hình dáng ai xuất hiện. Minh Kha rút đèn pin, chiếu từng góc tối. Một bóng người lướt nhanh qua cửa sổ. Anh lẩm bẩm:

“Đúng như dự đoán, kẻ theo dõi đang ở gần.”

Linh An cảm thấy tim đập nhanh, hơi thở gấp. Nhưng thay vì sợ hãi, cô cảm nhận một luồng cảm giác kích thích lạ thường. Cô nhận ra rằng, đây không chỉ là trò chơi trinh thám, mà còn là thử thách lòng dũng cảm, sự nhạy bén và trí tuệ.

Minh Kha quyết định tách ra kiểm tra các ngóc ngách quanh cửa hàng, trong khi Linh An ở lại ghi chép chi tiết. Họ sử dụng bộ đàm để liên lạc, giữ khoảng cách an toàn nhưng vẫn phối hợp chặt chẽ. Trong lúc này, Linh An phát hiện một bức thư nhỏ giấu dưới gầm bàn. Cô mở ra, thấy vài dòng chữ nguệch ngoạc:

“Nếu muốn biết sự thật, hãy nhìn sâu vào bóng tối. Một người không phải là những gì họ thể hiện.”

Cô lập tức thông báo cho Minh Kha qua bộ đàm. Anh đến, nhíu mày, ánh mắt sắc bén hơn. “Điều này chứng tỏ hung thủ hoặc kẻ liên quan đang cố ý dẫn dụ chúng ta. Nhưng đồng thời, họ cũng tiết lộ rằng sự thật đang ẩn sau những lớp mặt nạ.”

Cảm giác rùng rợn nhưng đầy kích thích lan tỏa trong không gian. Linh An nhận ra rằng, từng manh mối, từng dấu hiệu đều được đặt cẩn thận, và để giải mã được, họ phải kết hợp trí tuệ và trực giác.

Sau vài giờ điều tra, họ phát hiện thêm một số dấu vết quan trọng: vết chân dẫn đến tầng hầm của cửa hàng, vài đồ vật rơi lại có thể liên quan đến nạn nhân, và đặc biệt là một cuốn sổ nhỏ có ghi chú về những cuộc gặp bí mật trước khi mất tích. Minh Kha cẩn thận đóng gói tất cả bằng túi bảo quản, nhấn mạnh:

“Chúng ta phải phân tích từng chi tiết khi trở về văn phòng. Ai biết được, điều này sẽ mở ra bước ngoặt quan trọng của vụ án.”

Trên đường trở lại, Linh An không khỏi băn khoăn. Cô nhìn Minh Kha, thấy ánh mắt anh vừa nghiêm túc vừa quan tâm. Một cảm giác ấm áp kỳ lạ lan tỏa, khiến cô nhận ra rằng, giữa nguy hiểm và hồi hộp, họ đang hình thành một sự gắn kết đặc biệt.

Khi trở về thư viện, Linh An bắt đầu ghi chép, phân loại manh mối, ký hiệu và thông tin nạn nhân. Minh Kha đứng cạnh, cùng phân tích từng chi tiết, bàn luận về các khả năng, các kịch bản có thể xảy ra. Họ hợp tác nhịp nhàng, cảm giác tin tưởng và đồng hành ngày càng tăng.

Trước khi rời thư viện, Minh Kha nhìn Linh An: “Ngày hôm nay, chúng ta đã có những bước tiến quan trọng. Nhưng hãy nhớ, Linh An, hung thủ vẫn đang ở ngoài kia. Mọi thứ có thể thay đổi bất cứ lúc nào.”

Linh An đáp lại, ánh mắt quyết tâm: “Tôi đã sẵn sàng, bất kể nguy hiểm thế nào. Chúng ta sẽ tìm ra sự thật.”

Bên ngoài, sương mù vẫn bao phủ thành phố, dày đặc và bí ẩn. Nhưng ánh mắt Linh An và Minh Kha rực sáng, quyết tâm bước vào những bí ẩn đêm sương tiếp theo, nơi mỗi manh mối, mỗi bước chân đều có thể dẫn họ tới sự thật hoặc hiểm nguy. Và từ khoảnh khắc này, hành trình giải mã vụ mất tích đầu tiên chính thức bắt đầu, đưa họ vào những tình huống hồi hộp, trinh thám nhưng cũng gợi mở mối quan hệ đồng hành và tình cảm đang âm thầm nảy sinh.

Hết chương 3.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×