Buổi Sáng Đầu Tiên: Khủng Hoảng Thời Trang Nữ Chính
Sáng hôm sau, Cẩm Tú (Đạt) tỉnh dậy với một cảm giác... khó tả. Là một tác giả nam, anh chưa bao giờ phải nghĩ đến việc "mặc gì hôm nay" theo phong cách Nữ Chính.
Hoàng Thiên đã sắp xếp cho Cẩm Tú nhập học tại Trường Đại học Quốc tế Tinh Anh – nơi tập trung mọi nhân vật giàu có, kiêu căng và tất nhiên, Nam Chính Thứ Hai.
Đạt (Cẩm Tú) tự kiểm điểm: "Nữ Chính Ngây Thơ phải mặc đồ đơn giản, trắng tinh, thể hiện sự đối lập với Nữ Phụ Ác Độc luôn mặc đồ hiệu và lòe loẹt."
Cẩm Tú mở tủ quần áo. Mọi thứ đều là váy xòe, váy ren, váy voan, và... váy yếm hoa nhí. Đạt cảm thấy khủng hoảng thực sự.
"Không thể nào! Ta là một người đàn ông! Ta không thể mặc cái váy yếm hoa nhí này đi gặp Nam Chính thứ hai được!"
Nhưng rồi, Hệ thống vang lên: [Cảnh báo: Vi phạm nghiêm trọng hình tượng Nữ Chính. Nếu không mặc đồ ngây thơ, tính cách 'Lầy Lội Nâng Cao' sẽ bị vô hiệu hóa.]
"Thôi được rồi!" Đạt nghiến răng. "Vì nghệ thuật, ta chấp nhận!"
Cuối cùng, Cẩm Tú chọn một chiếc váy dài màu trắng tinh, trông đơn giản đến mức... nổi bật.
Khi Cẩm Tú bước xuống nhà, Hoàng Thiên đang đọc báo trên ghế sofa.
Hoàng Thiên: (Nhấc mắt lên nhìn, sau đó hạ báo xuống) "Cô ăn mặc như... một bức tượng thiên thần bị lạc vào nhà tôi. Tạm được. Hôm nay tôi sẽ cử tài xế đưa cô đến trường. Nhớ giữ mình, đừng gây rắc rối."
Cẩm Tú: (Chạy đến bên cạnh Nam Chính) "Rắc rối? Không, em sẽ tạo ra kịch tính! Anh ơi, em có thể mang theo... con gấu bông lớn nhất của em đi học không? Nữ Chính phải có một vật kỷ niệm thể hiện sự ngây thơ mà!"
Hoàng Thiên: "Không! Cô là vợ sắp cưới của tôi, hãy cư xử chín chắn!"
Cẩm Tú: (Mắt rưng rưng) "Vậy em phải làm sao đây? Em sợ đi một mình lắm! Em sợ các Nữ Phụ sẽ bắt nạt em! Anh không lo cho em sao?"
Hoàng Thiên: (Buông tờ báo, xoa trán) "Thôi được rồi. Nếu cô bị bắt nạt, hãy... gọi tôi!" (Hoàng Thiên cảm thấy mình đang bị kéo vào vòng xoáy của sự ngốc nghếch).
Cẩm Tú: "Dạ! Anh nói rồi nha! Nếu có ai bắt nạt em, em sẽ gọi anh và anh phải kể cho họ nghe câu chuyện về chim cánh cụt Ping để dọa họ!"
Hoàng Thiên: "..."
Màn Gặp Gỡ Nam Chính Thứ Hai: Hoàng Tử Học Đường
Cẩm Tú đến trường. Ngay lập tức, chiếc xe sang trọng của Hoàng Thiên đã thu hút mọi ánh nhìn – đúng motip.
Mọi người xì xào: "Đó là ai? Cô gái kia thật nghèo nàn so với xe của Hoàng Thiên!"
Cẩm Tú bước vào cổng trường. Cô cố tình đi đứng thật... lóng ngóng (vì Đạt chưa quen với váy dài và giày cao gót).
Đúng lúc đó, Thiên Vũ, Nam Chính Thứ Hai, xuất hiện. Anh ta là "Hoàng tử học đường", đẹp trai ấm áp, dịu dàng và luôn xuất hiện đúng lúc Nữ Chính gặp nạn.
Thiên Vũ đang đi dạo với một bó hoa hồng (chắc chắn là để tặng cho Nữ Chính sau này) thì thấy Cẩm Tú vấp chân vào bậc thềm.
Theo kịch bản, Thiên Vũ phải chạy đến, đỡ Cẩm Tú và nói câu thoại kinh điển: "Cô gái, cô có sao không? Cô gái yếu ớt này cần được bảo vệ!"
Nhưng...
Khi Thiên Vũ vừa chạy đến, Cẩm Tú đã kịp thời dùng kinh nghiệm "té giả vờ" của Đạt (từng đóng vai quần chúng một lần) và ngã úp mặt vào... bụi hoa hồng của Thiên Vũ.
Cẩm Tú: (Ngẩng mặt lên, mặt đầy cánh hoa hồng và bùn, nhưng vẫn giữ vẻ ngây thơ) "Ôi! Hoa đẹp quá! Anh là... Hoàng tử Hoa Hồng đúng không? Em cảm thấy mình như đang nằm giữa vườn cổ tích!"
Thiên Vũ: (Đứng hình, bó hoa tan nát trong tay) "Cái... cô làm gì vậy? Cô không sao chứ?"
Cẩm Tú: (Đứng dậy, phủi quần áo) "Em không sao! Em chỉ hơi... đang tìm cảm hứng cho cảnh nhân vật chính bị ngã một cách bi tráng thôi! Anh thấy cú ngã vừa rồi có đủ bi kịch không? Hay nên thêm một cơn mưa giả nữa?"
Thiên Vũ: (Mặt ngơ ngác, mồ hôi chảy ròng ròng) "Cô... cô là ai?"
Cẩm Tú: "Em là Cẩm Tú! Vợ sắp cưới của Nam Chính Bá Đạo Hoàng Thiên. Còn anh, chắc anh là Nam Chính thứ hai, người sẽ yêu em say đắm và tạo ra một mối tình tay ba đầy hiểu lầm đúng không? Em đã đọc hết kịch bản rồi!"
Thiên Vũ: (Lùi lại ba bước, cảm thấy cô gái này không bình thường) "Cô... cô bị nhầm lẫn rồi! Tôi là Thiên Vũ. Và tôi không biết cô nói gì."
Cẩm Tú: (Cười tươi) "Không sao! Anh cứ từ chối đi! Em biết kịch bản phải thế mà! Nhưng em cảnh báo trước, em sẽ không chạy theo anh dưới mưa đâu! Em sợ lạnh lắm! Nếu anh muốn tỏ tình, nhớ mang theo áo khoác và một nồi cháo hành nhé!"
Thiên Vũ: (Lần này là bỏ chạy thật) "Tôi... tôi có việc bận!"
[Hệ thống ghi nhận: Màn đối đầu Nam Chính Thứ Hai thành công! Mức độ "Quấy rối Kịch bản" đạt 90%. Nam Chính Thứ Hai Thiên Vũ đã chuyển từ trạng thái "Ấm Áp Dịu Dàng" sang "Bối Rối Sợ Hãi".]
Cuộc Chiến Tại Bàn Học: Nữ Phụ Tái Xuất
Cẩm Tú bước vào lớp. Lớp học Tinh Anh sang trọng, đúng motip. Cẩm Tú tìm một chỗ ngồi đơn giản nhất ở góc lớp – nơi Nữ Chính hay ngồi để thể hiện sự "thanh cao, không bon chen".
Đột nhiên, Mỹ Lệ, Nữ Phụ Ác Độc, xuất hiện cùng hai cô bạn kiêu căng khác (chắc chắn là phe phái đi theo).
Mỹ Lệ: "Cô gái nghèo, cô nghĩ cô có thể ngồi ở đây sao? Chỗ này dành cho tôi!"
Cẩm Tú: (Ngước lên, mỉm cười) "Ồ, Nữ Phụ Ác Độc! Em đã chờ chị! Chị định thực hiện màn bắt nạt kinh điển trong lớp học phải không? Tuyệt vời! Chúng ta hãy diễn ngay đi!"
Mỹ Lệ: (Rắc một hộp bột màu trắng lên đầu Cẩm Tú – theo kịch bản là bột mì để làm nhục) "Cô! Cút đi!"
Cẩm Tú: (Bột mì rơi xuống tóc và váy, nhưng Cẩm Tú không khóc, mà lại... nhảy múa) "Ôi! Bột mì! Cảm ơn chị! Em đang cần bột mì để tập làm bánh kem cho bữa tối nay đó! Nhân tiện, bột mì này chất lượng tốt thật! Chị mua ở đâu vậy?"
Mỹ Lệ và hai cô bạn: (Há hốc mồm, đứng hình tập thể)
Cẩm Tú: "Hay là chị muốn em đóng vai 'Nữ Chính bị hãm hại nhưng vẫn lạc quan yêu đời'? Em thấy tóc em trắng xóa này rất hợp với vai 'Bà Tiên Tuyết' trong vở kịch chúng ta sắp diễn đó!"
Cẩm Tú còn bắt đầu ngâm nga một bài hát thiếu nhi, vừa phủi bột mì vừa cười toe toét. Sự vui vẻ và vô lý của Cẩm Tú khiến phe Nữ Phụ mất hết nhuệ khí.
Mỹ Lệ: (Gầm gừ) "Cô... cô bị điên rồi! Chúng ta đi!"
Cẩm Tú: "Tạm biệt Nữ Phụ Ác Độc! Hẹn chị ở kịch bản Chương 9 nhé! Em sẽ chờ màn hãm hại tiếp theo của chị!"
[Hệ thống ghi nhận: Thử thách 'Bị Bắt Nạt Học Đường' đã hoàn thành theo phong cách 'Tấu Hài Độc Lạ'. Nữ Chính không khóc, không bỏ cuộc, mà còn... đòi làm bánh kem. Tính Ngốc Nghếch của Cẩm Tú đã được biến thành 'Khả năng Biến Họa Tình Huống' của Tác giả.]
Đạt (Cẩm Tú) ngồi xuống, thở phào nhẹ nhõm. Trở thành Nữ Chính ngây thơ thật sự khó khăn, nhưng biến cô ấy thành một "diễn viên hài bất đắc dĩ" thì lại dễ dàng hơn nhiều. Hôm nay, ngày thứ 3 trong 30 ngày sống sót, đã hoàn thành một cách đầy vinh quang và... nhục nhã!