bố và con gái siêu lầy

Chương 2: Bếp Núc Hỗn Loạn


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng hôm sau, không khí trong nhà tràn đầy năng lượng kỳ lạ. Bố Minh bước vào bếp với thái độ nghiêm nghị thường ngày, chuẩn bị một bữa sáng nghiêm túc – đúng giờ, đúng thứ tự, từ trứng ốp la, bánh mì nướng vàng giòn cho đến cốc sữa được xếp ngay ngắn.

Nhưng, ngay khi Minh vừa đặt chảo lên bếp, tiếng cười khúc khích vang lên từ phía sau:

“Bố ơi, hôm nay con sẽ giúp bố nấu ăn nha!” – Lan xuất hiện, tay cầm một chiếc vá nhựa màu đỏ rực, mắt long lanh.

Bố Minh thở dài, nhìn con gái: “Lan… con biết bố nghiêm túc về bếp núc mà. Con đừng phá bếp nhé.”

Lan nhún vai, cười toe toét: “Con chỉ muốn giúp thôi mà!”

Và thế là, mọi thứ bắt đầu… điên rồ.

Lan lén rắc một ít bột mì lên sàn nhà “để phòng trượt chân giả lập tình huống khẩn cấp”, nhúng trứng vào chảo mà không nhìn, rồi cười khúc khích khi trứng bắn tung tóe lên cả tường và mái tóc bố.

“Lan! Con muốn biến bếp thành bãi chiến trường à?” – Minh hét lên, nhưng vừa hét vừa cố né trứng bắn vào mặt.

Lan nhảy cười: “Không phải đâu bố! Con đang thử… kỹ thuật nấu ăn mới!”

Chưa kịp dọn dẹp, Lan cầm muỗng đảo mì, nhưng thay vì trong nồi, mì bay ra ngoài, rơi trúng giày bố, khiến ông nhảy dựng lên như đang nhảy múa.

“Lan… con này… trời ơi!” – Bố Minh hốt hoảng, vừa lau giày vừa thở hổn hển.

Trong lúc bếp hỗn loạn, mèo con lại nhảy lên bàn, chơi đùa với bột mì, để lại dấu chân trắng tinh khắp nơi. Lan vỗ tay: “Mèo cũng muốn nấu ăn cùng chúng ta!”

Bố Minh nhìn cảnh tượng trước mắt: trứng vỡ tung, mì văng khắp bàn, mèo nhảy nhót trên chảo, Lan cười khúc khích… ông không biết là nên tức hay nên cười. Cuối cùng, ông chỉ biết thở dài, lắc đầu nhưng mỉm cười trong lòng.

Chưa hết, Lan lại đưa ra “ý tưởng sáng tạo” tiếp theo: làm bánh pancakes hình trái tim. Nhưng thay vì khuôn tròn đều, Lan nặn thành hình những chú mèo, ngôi sao, thậm chí… hình bố Minh, khiến mọi người trong nhà bật cười không nhặt được.

Bố Minh nhìn những chiếc bánh “kỳ quặc” trên chảo, không biết là nên nổi giận hay khen ngợi: “Lan… con thật… sáng tạo quá mức cần thiết!”

Lan giơ hai tay, tỏ vẻ vô tội: “Bố khen đó mà!”

Sau gần một giờ hỗn loạn, bếp gần như sụp đổ: bột bay khắp nơi, trứng vỡ, mèo lăn tròn trên sàn… Nhưng khi Minh nhìn Lan, ánh mắt cô bé long lanh niềm vui, ông cảm thấy ấm áp lạ thường.

“Con bé này… sao lúc nào cũng khiến bố vừa tức vừa thương vậy nhỉ?” – Minh tự nhủ.

Cuối cùng, hai bố con dọn dẹp cùng nhau. Lan lau bếp, mèo lăn tròn trên khăn, bố Minh lau sàn và mỉm cười: “Ngày mai… chắc chắn sẽ lại là một ngày bếp núc hỗn loạn.”

Lan nhảy lên vai bố, cười: “Bố ơi, con thích chơi với bố nhất trên đời!”

Bố Minh ôm con gái: “Bố cũng thích con… dù con có nghịch ngợm thế nào đi nữa.”

Và từ khoảnh khắc đó, cuộc chiến bếp núc lầy lội trở thành một phần không thể thiếu trong đời sống gia đình, nơi tiếng cười, tình yêu thương và sự nhẫn nại của bố hòa quyện, tạo ra những ngày tháng vừa hài hước vừa ấm áp.

Nếu bạn muốn, tôi có thể viết tiếp Chương 3 – “Cuộc chiến q


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×