bóng ma ngầm

Chương 3: Mật lệnh bí ẩn


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Trần Hạo không còn cảm giác an toàn ngay cả khi đứng trong bóng đêm của con hẻm quen thuộc. Tin nhắn ẩn danh vẫn hiện lên trong điện thoại:

“Cậu đã chứng kiến quá nhiều. Hãy chọn: gia nhập hoặc biến mất.”

Những chữ trắng trên nền đen lạnh lùng, không một dấu hiệu cảm xúc. Trần Hạo nhìn xung quanh, tất cả đều im lặng, như thể cả thành phố đang nín thở chờ câu trả lời. Anh biết, đây không phải là lời đe dọa thông thường. Có kẻ đang theo dõi, và họ muốn anh phản ứng.

Anh thở dài, đặt tay lên bàn phím. “Nếu mình từ chối… có thể sẽ không còn cơ hội để sống sót.” Lời nhắn dường như chạm đúng nỗi sợ, nhưng đồng thời cũng gợi lên sự tò mò: tổ chức này là ai? Họ muốn gì từ chiếc nhẫn quyền lực?

Chỉ vài phút sau, một cú điện thoại khác vang lên. Giọng trầm, lạnh lùng:

“Chúng tôi biết cậu vừa chứng kiến vụ cướp. Hẹn gặp tại địa điểm đã chỉ định. Không được từ chối.”

Trần Hạo đứng lặng, tim đập nhanh. Anh biết, mình không còn lựa chọn. Nếu muốn sống sót và tìm hiểu sự thật về vật phẩm quyền lực, anh phải đi.

Buổi hẹn diễn ra tại một kho hàng cũ ở ngoại ô thành phố, nơi ánh sáng chỉ le lói từ vài bóng đèn neon rực rỡ. Cánh cửa sắt khẽ kẽ kêu khi mở ra, lộ ra một căn phòng rộng, tối tăm nhưng đầy máy móc và vũ khí. Những người đứng đó mặc đồ đen, gương mặt nghiêm nghị, ánh mắt lạnh như thép.

“Chúng tôi sẽ huấn luyện cậu. Cậu sẽ học cách chiến đấu, sinh tồn và sử dụng chiến thuật. Nếu muốn sống sót trong thế giới này, cậu phải trở thành kẻ săn và bị săn.”

Trần Hạo im lặng, cảm giác vừa sợ hãi vừa hưng phấn. Đây là cơ hội duy nhất để anh tồn tại và tìm lại công lý.

Một người đàn ông cao lớn bước tới, đưa cho Trần Hạo một bộ quần áo đen và một ba lô.

“Đây là đồ của cậu. Khi mặc vào, cậu không còn là Trần Hạo bình thường nữa. Mọi hành động, mọi quyết định sẽ được ghi nhận. Một sai lầm có thể là cái chết.”

Trần Hạo thay đồ, cảm nhận sự khác biệt trong từng cử động. Bộ quần áo nhẹ nhưng linh hoạt, tạo cảm giác sẵn sàng cho mọi tình huống. Anh nhìn quanh, thấy những khu vực huấn luyện, nơi các nhân viên đang luyện tập đấu tay đôi, leo trèo, né tránh bẫy và sử dụng vũ khí.

Buổi huấn luyện đầu tiên là kiểm tra phản xạ. Một căn phòng nhỏ với các thiết bị cơ động, có bóng tối giả lập và các mục tiêu di chuyển. Trần Hạo phải né tránh những cú tấn công bất ngờ từ các huấn luyện viên, đồng thời đánh trúng các mục tiêu bằng thanh sắt và gậy tập.

Cú đánh đầu tiên hụt, khiến anh ngã nhào. Mồ hôi chảy ra khắp mặt, tim đập mạnh. Nhưng không có thời gian nghỉ, những cú tấn công tiếp theo liên tục dồn đến. Trần Hạo học cách đoán đường đi của đối thủ, sử dụng trọng lực và phản xạ để né tránh.

Sau gần một giờ căng thẳng, anh thở hổn hển nhưng đứng vững. Huấn luyện viên gật đầu, ánh mắt khích lệ:

“Cậu có tiềm năng. Nhưng tiềm năng thôi chưa đủ. Trong thế giới này, mạnh mẽ thôi chưa đủ. Cậu phải thông minh, nhanh nhẹn và biết chiến thuật.”

Trần Hạo ngồi xuống, thở đều, cảm giác vừa mệt vừa hưng phấn. Anh hiểu rằng đây mới chỉ là bước đầu. Cuộc đời bình thường của anh đã kết thúc. Giờ đây, mọi lựa chọn đều liên quan đến sự sống còn.

Đêm khuya, khi mọi người rút lui, Trần Hạo đứng trên ban công kho hàng, nhìn ra ánh đèn thành phố xa xăm. Một lần nữa, tin nhắn xuất hiện trên điện thoại:

“Ngày mai, cậu sẽ đối mặt với nhiệm vụ đầu tiên. Không ai đảm bảo cậu sống sót. Chuẩn bị tinh thần.”

Anh nắm chặt điện thoại, nhắm mắt lại một giây, tự nhủ: “Nếu muốn sống sót và minh oan, mình phải mạnh… phải nhanh… và phải thông minh hơn bất cứ ai.”

Đêm khuya chìm vào yên tĩnh, nhưng trong lòng Trần Hạo, ngọn lửa sinh tồn đã bùng lên. Một chương mới của cuộc đời bắt đầu – nơi anh sẽ học cách sống sót, chiến đấu và bước vào bóng tối mà không còn đường lui.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×